Chí Tôn Tiên Đạo

Chương 87


Lịch Vô Tâm chính là đương đại tông chủ của Tàn Ma phái, hắn từ sớm đã phát hiện dị trạng ở Uẩn Bảo Phong, tiếp đó hắn liền lập tức chạy đến nơi này, nhưng hắn không giống như Tiết Lăng Vân có Hạ Tùng dẫn đường, cho nên mới đến chậm hơn Tiết Lăng Vân một lúc.
Còn mấy người của Tàn Ma phái mà Tiết Lăng Vân thấy lúc trước chính là những người mà Lịch Vô Tâm phái đi dò đường, kết quả những người đó đều bị Tiết Lăng Vân giết hết sạch. Tiếp sau đó hắn đụng phải ba người có tu vi Phân Thần Kỳ chính là ba vị trưởng lão của Tàn Ma phái, những trưởng lão đó khi đạt được tin tức có người bị giết ở đây thì lập tức chạy tới.
Tên Lịch Vô Tâm này là Đại Thành kỳ tu sĩ, trong tay hắn lại cầm thanh bảo kiếm màu đen có uy thế kinh người, hắn vốn tưởng rằng có thể một kiếm giết chết Tiết Lăng Vân, ai ngờ từ trên mi tâm của Tiết Lăng Vân đột nhiền có một cái tiểu đỉnh màu đen lao ra, đã thế cái tiểu đỉnh màu đen đó còn đem đạo kiếm khí kia chặn lại hoàn toàn.
- Ồ! Bảo bối tốt ah! Ha ha ha ha, thật không ngờ ta chẳng những đạt được thanh Thần Kiếm này mà còn có thể đạt được thêm một cái Thần Đỉnh!
Lịch Vô Tâm cười lên ha hả, hắn căn bản không để Tiết Lăng Vân vào trong mắt, hiện tại hắn đã xem Hắc Huyền Đỉnh chính là vật trong túi của hắn rồi.
Lịch Vô Tâm cười ha hả một lúc, hắn giơ một cánh tay lên trên trời, đột nhiên một vật đang chảy màu đầm đìa từ lòng bàn tay hắn bay ra. Mấy người Tiết Lăng Vân nhìn thấy vật đó thì trong nội tâm liền nhảy dựng. Thì ra vật đang chảy máu đầm đìa đó là một cái trái tim đang đập.
- Ha ha ha ha, đã có thanh Thần Kiếm này trong tay, lại thêm cái Thần Đỉnh kia, sau này ta tất nhiên sẽ trở thành bá chủ của Ma Đạo! Tàn Ma phái của ta cũng sẽ trở thành Ma Đạo đại phái, ha ha ha ha...!
Lịch Vô Tâm điền cuồng cười lên, hắn cũng không vội vã đối phó với Tiết Lăng Vân, trong mắt hắn, Tiết Lăng Vân quá yếu ớt.
Tiết Lăng Vân thì vô cùng khẩn trương, khí thế của đối phương hết sức kinh người, xem ra tu vi của đối phương cao hơn mình rất nhiều. Bây giờ đối phương lại còn lấy được thanh Thần Kiếm màu đen kia, luận pháp bảo cũng không yếu hơn Hắc Huyền Đỉnh bao nhiều, xem ra hôm này chính mình gặp phải nguy hiểm rất lớn.
Thân Ngoại Hóa Thân của Tiết Lăng Vân cũng rục rịch, Tiết Lăng Vân đã chuẩn bị tùy thời điều khiển nó xuất thủ. Ba người Hạ Tùng, Lữ Nhật, Lữ Nguyệt càng khẩn trương hơn, tuy bọn hắn đã là Nguyên Anh kỳ tu vi, nhưng Nguyên Anh kỳ tu vi ở trong mắt ở trong mắt Lịch Vô Tâm cũng chỉ là một tiểu hài nhi đang tập tễnh bước đi mà thôi.
Trái tim máu đẫm máu phiêu phù trong đại sảnh, Tiết Lăng Vân cuối cùng cũng hiểu vì sao đối phương tên là "Lịch Vô Tâm" rồi, thì ra hắn đem trái tim của mình đi tế luyện, bây giờ trái tim đã trở thành vũ khí của hắn.

- Ha ha ha ha...!
- AAAAAAAAA....!
Lịch Vô Tâm vẫn còn cười ha ha, đột nhiên tiếng cười của hắn im bặt đi mà biến thành tiếng kêu la thảm thiết.
Tiết Lăng Vân cùng Hạ Tùng, Lữ Nhật, Lữ Nguyệt đều kinh ngạc, không biết đã xảy ra chuyện gì, bọn hắn chỉ thấy sắc mặt của Lịch Vô Tâm trở nên vô cùng ngưng trọng, thanh trường kiếm màu đen kia vậy mà đang không ngừng giãy dụa trong tay Lịch Vô Tâm.
******
Lịch Vô Tâm giờ phút này không ngừng kêu la thống khổ, vừa rồi hắn còn sử dụng thanh kiếm này hướng Tiết Lăng Vân vung một kiếm, ai ngờ lúc này thanh thần kiếm màu đen đó không nghe theo điều khiển của hắn. Từ chuôi của thanh thần kiếm kia tản mát ra một cổ lực lượng khổng lồ, cổ lực lượng cường đại đó thậm chí khiến cho Tiết Lăng Vân hơi chịu chút thương tích.
Giờ phút này thanh thần kiếm màu đen kia đang không ngừng giãy dụa, Lịch Vô Tâm sử dụng dụng hết toàn lực cũng không thể giữ được thanh thần kiếm màu đen đó. Trong lòng hắn có chút hoảng loạn, tay trái của hắn lập tức nặn ra một cái pháp quyết, đột nhiên cái trái tim đẫm máu trên không trung đột nhiên bay về phía hắn.
- Xoát!
Từ bên trong trái tim đẫm máu đó bắn ra một đạo hồng quang, đạo hồng quang đó lập tức bao phủ lấy toàn bộ thanh thần kiếm màu đen kia, thanh thần kiếm màu đen kia rốt cục đình chỉ giãy dụa.
- Hô... Hô...
Lịch Vô Tâm thở ra một hơi nhẹ nhỏm, chuẩn bị lần nữa đối phó với mấy người Tiết Lăng Vân, đợi sau khi giết hết mấy người Tiết Lăng Vân thì sẽ chậm rãi luyện hóa thanh bảo kiếm này.

- Hôm nay chính là ngày chết của các ngươi!
Lịch Vô Tâm cười lạnh nói, hắn không sử dụng thanh bảo kiếm đó nữa mà đánh ra một quyền về phía mấy người Tiết Lăng Vân, một đạo lục quang bay vọt về phía mấy người Tiết Lăng Vân.
Vừa rồi, Lịch Vô Tâm hoảng loạn chỉ diễn ra trong nháy mắt, Tiết Lăng Vân căn bản không bắt được cơ hội, giờ phút này nhìn thấy đạo lục quang đó vọt tới, Tiết Lăng Vân nhẹ nhàng vung Hàn Ngọc Kiếm lên, Nhu Liễu kiếm khí liền chặn lại quyền kình của Lịch Vô Tâm.
Tuy Tiết Lăng Vân đã chặn lại quyền kình của Lịch Vô Tâm, nhưng Tiết Lăng Vân vẫn không chịu nỗi kình lực của nó, thân thể của hắn lui về phía sau mấy bước mới đem quyền kình của đối phương hoàn toàn hóa giải.
- Tốt! Nhìn không ra ah, tu vi của tiểu tử ngươi cũng không tệ!
Lịch Vô Tâm lạnh lùng cười, hắn lần nữa giơ tay lên, chuẩn bị tung thêm một quyền đánh Tiết Lăng Vân, hắn muốn nhìn xem thử Tiết Lăng Vân có thể đỡ được mấy quyền của hắn. Tiết Lăng Vân vô cùng khẩn trương, nắp Hắc Huyền Đỉnh cũng đã hé mở, Thân Ngoại Hóa Thân của hắn tùy thời có thể ra tay.
Lịch Vô Tâm cùng Tiết Lăng Vân đều không chú ý tới sự biến hóa của thanh bảo kiếm màu đen kia, tuy lúc này thanh thần kiếm màu đen đó không giãy dụa nữa, nhưng từng đạo hắc khí như có như không từ bên trong nó xông ra.
Khắp nơi xung quanh đều có ma khí lượn lờ nên những đạo hắc khí toát ra từ bên trong thần kiếm màu đen đó đều bị ma khí che giấu đi, căn bản nhìn không ra cái gì. Những hắc khí này hướng về phía thân thể của Lịch Vô Tâm bay tới, Lịch Vô Tâm vậy mà không hề phát giác gì cả.
- Phanh! Phanh! Phanh!
Lịch Vô Tâm liên tiếp tung ra ba quyền đánh về phía Tiết Lăng Vân, ba đạo lục sắc quyền kình liền vọt thẳng về phía Tiết Lăng Vân. Tiết Lăng Vân rất miễn cưỡng mới có thể ngăn lại ba đạo quyền kình này, Thân Ngoại Hóa Thân đã từ bên trong Hắc Huyền Đỉnh bay ra.
Lịch Vô Tâm lại tung ra một quyền, Thân Ngoại Hóa Thân nhanh chóng xông lên ngăn cản lại đạo quyền kình đó. Quyền kình đánh vào trên người Thân Ngoại Hóa Thân nhưng chỉ khiến cho nó lui về sau mấy bước, ngược lại không hề chịu bất cứ thương tổn gì.

- Ồ!
Lịch Vô Tâm có chút kinh ngạc, hai mắt của hắn chăm chú nhìn vào Thân Ngoại Hóa Thân của Tiết Lăng Vân, tuy ma khí của Thân Ngoại Hóa Thân chỉ là cấp thấp nhất ma khí, nhưng Lịch Vô Tâm lại cảm giác được một tia nguy hiểm từ trên người cụ Thân Ngoại Hóa Thân đó, đột nhiên hắn cười ha ha, nói:
- Thì ra là Thân Ngoại Hóa Thân của tiểu tử ngươi! Tài liệu của cụ Thân Ngoại Hóa Thân này rất bất phàm ah..., thật không ngờ ngươi lại có nhiều bảo bối như vậy! Đáng tiếc, từ nay về sau nó đều là của ta!
Lịch Vô Tâm rất cao hứng, công lực của hắn cao hơn Tiết Lăng Vân quá nhiều, tuy Tiết Lăng Vân có được Hắc Huyền Đỉnh, Hắc Ngọc khung xương Thân Ngoại Hóa Thân, nhưng Lịch Vô Tâm cũng chỉ coi như có chút vướng tay vướng chân mà thôi, những vật này sớm muộn gì cũng sẽ thuộc về hắn.
Lịch Vô Tâm đang chuẩn bị lần nữa đánh tới Tiết Lăng Vân, đột nhiên cảnh vật trước mắt trở nên mờ mờ ảo ảo, trong nội tâm của hắn truyền đến một cảm giác rất kỳ dị.
- Đau quá.... đầu ta đau quá...!
Lịch Vô Tâm giờ phút này chỉ có cảm giác như vậy, thanh thần kiếm màu đen kia vẫn không ngừng tản ra hắc khí, mục tiêu của những đạo hắc khí đó vẫn là Lịch Vô Tâm.
- Đau quá... Đầu của ta đau quá... AAAAAAA!
Lịch Vô Tâm đột nhiên kêu lên một tiếng thảm thiết, hắn chỉ cảm thấy đầu của mình tự nhiên đau đớn cự kỳ, loại đau đớn này tới rất bất ngờ, bằng vào tu vi Đại Thành kỳ của hắn mà vẫn không thể kềm chế cỗ đau đớn đó.
- Nguyên Anh của ta... Nguyên Anh của ta đang không ngừng tiêu tán...!
Vẻn vẹn sau một lúc, Lịch Vô Tâm lại hét thảm một tiếng, bất quá lần này tiếng kêu của hắn so với lúc trước còn khủng bố hơn nhiều lần, hắn giống như đang chịu đựng nỗi đau đớn lớn nhất trên đời này vậy.
- Ma kiếm... toàn bộ chuyện này đều là vì nó...!
Cuối cùng Lịch Vô Tâm cũng tìm được nguyên nhân, tất cả đều chỉ vì thanh ma kiếm kia, hắn vội vàng giải trừ trói buộc đối với ma kiếm, hy vọng có thể tránh được một kiếp này.

Đáng tiếc lúc này thanh ma kiếm đó đã dính chặt trên tay của hắn, vô luận hắn dùng sức như thế nào đều không thể đem thanh ma kiếm đó vứt đi, mà tinh thần của hắn lúc này đã bị thanh ma kiếm đó ăn mòn hoàn toàn, Nguyên Anh của hắn đang không ngừng tiêu tán.
- Tại sao có thể như vậy? Tại sao có thể như vậy?
Lịch Vô Tâm không cam lòng hét to một tiếng, hắn đột nhiên nhìn thấy trái tim màu đỏ trên đỉnh đầu, trong lòng chợt nảy ra một ý, tâm ý khẽ động, từ bên trong trái tim bắn ra một đạo hồng quang, đạo hồng quang đó vậy mà băn về phía cánh tay phải của hắn, "BA~", cánh tay phải của hắn lập tức bị đạo hồng quang đó chém đứt, Lịch Vô Tâm cuối cùng cũng thoát khỏi khống chế của thanh ma kiếm kia.
Tiết Lăng Vân đang tại gắng gượng chuẩn bị nghênh đón đợt công kích tiếp theo của Lịch Vô Tâm, ai ngờ đột nhiên xảy ra chuyện quỷ dị như vậy, Lịch Vô Tâm kêu thảm thiết hai tiếng, sau đó vậy mà dùng pháp bảo chém đứt cánh tay phải của mình, thật sự là không thể tưởng tượng nổi.
Bất quá Tiết Lăng Vân không có suy nghĩ quá nhiều, giờ phút này Lịch Vô Tâm nhìn qua cực kỳ suy yếu, Tiết Lăng Vân không chút nghĩ ngợi lập tức điều khiển Hắc Huyền Đỉnh đập tới Lịch Vô Tâm.
- Phanh!
Một tiếng trầm đục vang lên, Hắc Huyền Đỉnh chuẩn xác nện trúng Lịch Vô Tâm, Lịch Vô Tâm vốn dĩ còn muốn chống cự, thế nhưng hắn đột nhiên phát hiện trong cơ thể hắn lúc này trần ngập những vật thể màu đen dạng tơ mỏng, chân nguyên của hắn bị những màu đen tơ mỏng đó hoàn toàn trói buộc lại.
Thân thể Lịch Vô Tâm bị Hắc Huyền Đỉnh nện thành thịt vụn, Nguyên Anh của hắn cũng không thể chạy thoát, dưới công kích của Hắc Huyền Đỉnh thì ngay cả Nguyên Anh của hắn cũng sẽ tan thanh mây khói.
Tiết Lăng Vân thở dốc một lúc, hắn vẫn còn có chút không thể tin tưởng được, địch nhân cường đại như vậy lại cứ như thế chết đi, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì? Hình như lúc đó Lịch Vô Tâm có lớn tiếng kêu hai chữ "Ma kiếm", chẳng lẽ ma kiếm là chỉ thanh trường kiếm màu đen trên tế đàn kia?
Giờ phút này, tòa tế đàn kia vẫn hoàn hảo nằm bên trong đại sảnh, trên tế đàn thì khắp nơi đều là huyết nhục của Lịch Vô Tâm , ở một góc của tế đàn thanh trường kiếm màu đen kia vẫn lẳng lặng nằm đó.
Tiết Lăng Vân cảm thấy thanh trường kiếm màu đen đó đối với hắn có một loại hấp dẫn rất khó hiểu, hắn nhanh chóng đi về phía tế đàn, Hạ Tùng ở đằng sau đột nhiên la lớn:
- Sư phụ! Đừng đi qua!

Bình Luận (0)
Comment