Chí Tôn Vô Sỉ Hệ Thống

Chương 3 - Chí Tôn Kiếm Thể

[ Đinh, căn cứ ký chủ khởi điểm quá thấp, vì tránh làm mất mặt hệ thống lên hệ thống tặng ký chủ quà tân thủ, có mở luôn không?]

Đang mang tâm trạng bực bội, bỗng âm thanh hệ thống vang lên trong đầu.

khi nghe kỹ Lâm Thiêu Vũ hưng phấn muốn hét to, cố đè nén sự vui vẻ xuống nhưng thân hình vẫn run rẩy lợi hại.

--Thiếu gia, ngài không sao chứ?

Tiểu nhu đang bị Lâm Thiên Vũ cầm tay đến nỗi đỏ bừng hết cả mặt, chợt Tiểu Nhu thấy Lâm Thiên Vũ run rẩy liền ngẩng cái đầu cơ hồ cúi sắp đến ngực lên mở giọng đầy quan tâm , lo lắng hỏi.

--Tiểu Nhu, ta không sao? Nàng đừng lo lắng?

Nhìn tiểu mỹ nhân bên cạnh nhìn hắn đầy lo lắng, Lâm Thiên Vũ chắc rằng Tiểu Nhu đang hiểu lầm hắn chịu sự đả kích lên lên tiếng hỏi han, quan tâm ,

Lâm Thiên Vũ trong lòng ấm áp đành đè nén nội tâm hưng phấn và sự tò mò về phúc lợi cho người mới xuống quay qua kéo nàng vào lòng mở giọng đầy ôn nhu của lão sói sám nói bên tai nàng.

-Á...

Bất chợt bị Lâm Thiên Vũ ôm vào lòng, Tiểu Nhu hoảng sợ kêu to một tiếng, nhìn khuân mặt anh tuấn, tiêu sái còn non nớt nhưng cơ hồ có phong phạm là thiên hạ đệ nhất mỹ nam tử của Lâm Thiên Vũ cùng giọng nói đầy ma lực vang lên bên tai, gương mặt Tiểu Nhu đỏ như quả táo chín, tim đập gia tốc như muốn nhẩy khỏi l-ng ngực.

Trong lòng Tiểu Nhu lại có đôi chút chờ mong.

Trong ánh triều tà , trên con đường đầy hoa hai bóng người ôm nhau đầy sự lãng mạn. Nam anh tuấn tiếu sái, nữ xinh đẹp yêu kiều. Ôm trong lòng người đẹp Lâm Thiên Vũ thú huyết sôi trào, lúc chuẩn bị hóa thân thành sói thì....

-Aaaaaaaaa...!

Khung cảnh thơ mộng ngàn năm có một này bỗng chốc bị phá vỡ bởi tiếng hét chói tai nhưng không kém phần yêu kiều của nhân vật nữ chính trong bức tranh tuyệt đẹp này.

-Thiên Vũ thiếu gia, ta đi chuẩn bị nước tắm cho thiếu gia.

Tiểu nhu mặt đỏ như máu, vội đẩy Lâm Thiên Vũ ra chạy đi, khi đi mơ hồ còn nói vọng lại một câu.

Nhìn bóng lưng mỹ nhân đi xa, Lâm Thiên Vũ tà tà đi về phía tiểu viện nhưng trong lòng thầm mắng thằng tiểu đệ mất dậy. Lúc hoàng hôn cũng đòi chào cờ.

-Hệ thống, mở quà tân thủ.

[ Đinh, chúc mừng ký chủ nhận được ngẫu nhiên rút thưởng x1, Chí tôn kiếm thể, Ngạo Thiên Kiếm x1, Thiên Kiếm Quyết ( tâm pháp), Thiên Kiếm Quyết (võ kỹ)]

[Ngẫu nhiên rút thưởng: dựa vào vận khí của ký chủ có thể rút đến bất kỳ vật gì, vật phẩm gì cũng có, chỉ sợ ký chủ không nghĩ ra]

[Chí tôn kiếm thể: kiếm đạo chí tôn, Chí tôn xuất kiếm, vạn kiếm tránh lui. Là một trong thập đại thần thể, ngang hàng với Hỗn Độn Thần Thể, về mặt tấn công mơ hồ còn mạnh hơn kẻ sở hữu hỗn độn thần thể 1 tia]

[Ngạo Thiên Kiếm ( Thần Khí ): vũ khí của Ngạo Thiên Thần Đế. 3000 thế giới thần đế đứng đầu.]

[Thiên kiếm quyết ( tâm pháp) : tâm pháp Ngạo Thiên Thần Đế sở tu]

[Thiên kiếm quyết ( kiếm kỹ) : kiếm kỹ Ngạo thiên Thần đé sở tu]

Nghe kỹ hàng loạt âm thanh hệ thống vang lên trong đầu, Lâm Thiên Vũ triệt để ngây dại. Quá quá trâu bò đi.

Đang cảm khái chợt một cơn đau như cắt da xé thịt khiến Lâm Thiên Vũ muốn hôn mê kéo đến. Khoảng 30p sau khi cơn đau lui đi , Lâm Thiên Vũ cảm thấy như mình thay da đổi thịt.

Kèm theo một đoàn thôn tin chui vào trong đầu hắn mới lấy lại tinh thần.

-Kiếm tốt.

Từ trong hệ thống không gian lấy ra Ngạo Thiên kiếm Lâm Thiên Vũ phải bật thốt lên, Thân Kiếm dài hơn 1m màu tím tràn đầy yêu dị, lưỡi kiếm sắc bén lóe lên sát khí mang cho Lâm Thiên Vũ cảm giác lạnh lẽo đến tận xương tủy, hai bên mặt kiếm đều điêu khắc hai hình Thiên Long Cửu Trảo đang nhe răng múa vuốt sống động như thật....

Ngắm Ngạo thiên kiếm một lúc lâu Lâm Thiên Vũ mới hài lòng đưa về hệ thống không gian.

-Hệ thống, tra thông tin.

Thông tin ký chủ.

Tên: Lâm Thiên Hạo.

Cốt linh: 15

Tu vi: 0

Công pháp: Thiên Kiếm quyêt ( sơ luyện)

Võ kỹ: Thiên Kiếm Quyết ( sơ luyện)

Trang bị: Ngạo Thiên Kiếm

Lực chiến: 5000 ( Võ đồ 7 tầng)

-Thiếu gia, lão phu nhân cho gọi...!

Lúc Lâm Thiên Vũ đang nghiên cứu hệ thống, bỗng có tiếng của tiểu nhu vang lên bên ngoài cửa.

-Ta sang ngay.

Lâm Thiên Vũ ứng tiếng đáp, trong lòng không hiểu thấu có một sự hồi hộp nhẹ. Kiếp trước hắn là cô nhi lên người thân hay gia đình đối với Lâm Thiên Vũ mà nói thì quá xa sỉ. Lâm Thiên Vũ vội mở của chạy ra.

Đứng ngoài cửa là khuân mặt đang đỏ bừng cúi thấp đầu sắp xuống đến ngực của tiểu nhu hắn.

Xuyên qua ngự hoa viên quanh qua đầy xa hoa, Lâm Thiên Vũ theo tiểu nhu đi sâu vào trong. Từ xa nơi đình viện Lâm Thiên Vũ nhìn thấy hai bóng người đang ngồi đó. Một lão thái thái khoảng 60 – 70 tuổi, ngồi đối diện là một mỹ phụ 26, 27.

Từ ký ức Lâm Thiên Vũ biết lão thái thái là bà nội hắn, còn mỹ phụ là mẹ của hắn ở kiếp này Hạo Nguyệt Thanh Thanh. tuổi gần 40 nhưng nhìn chỉ như thiếu nữ 26 , 27. Năm tháng, tuổi tác không ảnh hưởng gì đến phong vận của nàng ta.

-Bà nội, mẹ.

Lâm Thiên Vũ ứng tiếng chào hỏi.

-Tiểu vũ đến rồi à? Ngồi xuống đây, thân thể có sao không.

Thấy Lâm Thiên Vũ đến bà nội hắn mở miệng đầy quan tâm nói.

-Tiểu Vũ, đừng lo, mẹ sẽ đòi lại công đạo cho con.

Chưa chờ Lâm Thiên Vũ ngồi xuống, mẹ hắn đã mở miệng đòi đòi lại công đạo cho hắn với vẻ mặt tức giận.

-Con không sao, những thứ con đã nhận, con sẽ trả lại gấp mười gấp trăm lần.

Nhìn hai người đầy lo lắng, Lâm Thiên Vũ trong lòng ấm áp.

-Ta nghe nói Tần Gia từ hôn là có sự thúc đẩy của triều đình.

Lão Thái Thái mở miệng, ánh mắt lập lòe hàn ý. Còn mẹ hắn thì vẻ mặt đầy bất đắc dĩ. Nghe đến đây, Lâm Thiên Vũ sửng sốt, hắn không phải người ngu.

Từ lời nói của bà nội hắn và sự việc từ hôn có sự đứng sau lưng của hoàng gia Hạo Nguyệt đế quốc,

Lâm Thiên Vũ biết việc này không đơn giản, từ xưa đến nay, công cao lấn chủ, Lâm Gia quanh năm chinh chiến xa trường, gia gia hắn chết trận, rồi đến lão già hắn nắm binh, đời đời lưu truyền, địa vị càng ngày càng cao.

Lại có hôn phối từ nhỏ với Tần Gia. Hạo Nguyệt đại đế lại là người đa nghi nhỏ mọn, thêm việc Lâm Thiên Vũ không thể tu luyện, xúi dục Tần Gia từ hôn cùng đứng trong bóng tối trợ giúp.

Lên mới có sự việc từ hôn này. Làm Tần Gia mất hết mặt mũi ném đếm tận biên cương. Nhớ đến sỉ nhục phải nhận lúc tử hôn Lâm Thiên Vũ giọng đầy sát khí nói:

-Những thứ sỉ nhục con đã nhận, con sẽ trả lại gấp 10, còn nếu Hạo Nguyệt Thanh Tiêu dám động đến Lâm gia, thì....Đế Quốc này nó cũng không lên tồn tại nữa.

-Tiểu vũ, con đừng hồ đồ.

Nghe thấy lời Lâm Thiên Vũ nói Hạo Nguyệt Thanh Thanh khiếp sợ hô, trong lòng nàng còn mơ hồ có chút bất an.

-Nếu có thể, con sẽ cố gắng không đối đầu với hoàng gia.

Nhìn mẹ mình, Lâm Thiên Vũ an ủi nàng, đừng quên mẹ hắn là trưởng công chúa của đế quốc.

Dù là gả cho gà thì theo gà, gả chó thì theo chó, nhưng nói thế nào thì mẹ hắn cũng là người của hoàng gia Hạo Nguyện quốc.

-Tiểu Vũ, con thay đổi.

Thấy Lâm Thiên Vũ đầy tự tin, là hào kiệt của giới nữ lưu Lão Thái Sao lại không nhận ra được Lâm Thiên Vũ thay đổi.

-Bà nội, mẹ , con nói cho hai người một bí mật, con có thể tu luyện rồi.

Nghe lão thái thái nói, Lâm Thiên Vũ chột dạ, hắn sợ hai người biết hắn không còn từng là Lâm Thiên Vũ nhu nhược của hai người nữa. Bèn giả thần bí, đứng dậy vừa đi vừa nói hướng về tiểu viện Lâm Thiên Vũ bước đi.

Bình Luận (0)
Comment