Chỉ Vì Em Yêu Anh (Đứa Con Của Nước)

Chương 2

Trong con hẻm tại đường XX , có một băng nhóm đang đánh đập một chàng trai trẻ . Tên đại ca đưa tay nắm lấy đầu "nạn nhân" rồi giật lên không thương tiếc . Cậu ta kẽ a lên một tiếng , nhăn mặt vì đau , khuôn mặt cậu tèm nhem máu . Quang vỗ vỗ vào mặt cậu ta nhếch mép , giọng nói khinh bỉ :- Sao ? hôm qua mày bảo không sợ bọn tao mà .

Cậu ta không nói gì , chỉ đưa ánh mắt sắc lạnh nhìn Quang . Quang khoái chí lấy chân đạp cậu ta vào tường rồi phán :

- Kết liễu mạng thằng này luôn đi . Một tên trong số đàn em dạ một tiếng cầm con dao đi tới chỗ cậu ta . Nhìn thấy ánh mắt sắc lạnh của cậu ta , tên đàn em có một chút do dự . Nhưng rồi lấy lại tinh thần nhanh tay đưa dao lên rồi đâm thẳng vào mục tiêu .

** VỤT .... BỐP .. . KKENG **

Cây dao chưa kịp đâm xuống người đã bị một cục đá từ đâu ra đánh văng ra ngoài . Tất cả nghi hoặc nhìn về hướng bắt nguồn của viên đá . Một cô gái thân hình nhỏ bé với mái tóc cắt ngang vai , tóc mái bằng , đôi mắt màu đen sắc lạnh . Trên tay còn cầm một cây gậy đứng ở đầu hẻm , miệng nhếch lên một nụ cười quỷ nguyệt .

- Quách.... Quách Khánh Phương sao mày ở đây ? Tên Quang khi nhìn thấy nó thì không khỏi ngạc nhiên . Nó nghe hỏi đến thì cười khuẩy, liếc qua

nạn nhân bị bọn thằng Quang đánh cao giọng , khuôn mặt lãnh đạm :

- Cả đám tụ lại đám 1 , ngứa mắt .

Vừa nghe thấy vậy , Quang nhìn nó bằng con mắt muốn ăn tươi nuốt sống . Nó không hề sợ hãi , nhanh chân xông thẳng về phía tụi cẩu tạp chủng kia hét :

-ĐỒ HÈN , HÔM NAY BÀ PHẢI CHO MÀY BIẾT .... Á ...RẦM .

Trong khi nó đang chạy thì bỗng vấp cục đá nên ngay lập tức ngã chổng vó ( có chạy thôi mà cũng ngã bó tay bà này ) . Cả đám ngạc nhiên nhìn nó , còn nó ... nó càng ngạc nhiên hơn . Nhưng hai sự ngạc nhiên này hoàn toàn không giống nhau . Bọn kia thì ngạc nhiên vì nó đang rất oai hùng xông tới thì bỗng ngã ... đúng là thảm cảnh . Còn nó , ngạc nhiên vì .......... đau , nó đã đau trở lại . Nó nuốt ực một cái , cố đứng lên , tình hình này không phải lúc để ngạc nhiên ...nó , phải hạ mấy tên cẩu tạp chủng này ngay bây giờ . Nghĩ là làm , nó cầm gậy xông tới . Quang cũng xông tới hét lên với bọn đàn em :

- Xông tới hết luôn , nhỏ này không cần thương tiếc . Tao muốn xử nó .

Vừa nghe vậy , cả bọn đàn em lập tức xông tới .

* 5' sau*

Nó do lúc trước đánh bao nhiêu cũng không đau nên không sao , còn giờ nó đã bị đau trở lại nên 1 chọi 10 . Có giỏi võ mấy nó cũng chỉ là 1 đứa con gái nên nhanh chóng bị yếu thế và bị hạ gục . Nó loạng choạng rồi ngã xuống sau khi bị 1 đòn giáng thẳng vào bụng . Hai tên đàn em đi tới xiết chặt hai tay nó đưa tới mặt Quang . Hắn nhếch mép nâng cằm nó lên :

- xem mày còn gan to miệng nữa không ? Nó căm hận , nhổ nước miếng vào mặt tên cẩu tạp chủng rủa , ánh mắt không hề có tia sợ hãi nào :

- Tao khinh

* CHÁT *

Một cái tát không thương tình giáng thẳng vào khuôn mặt trắng nõn của nó . Rồi hắn ra lệnh đánh nó . Nó không thể kháng cự được , tai bắt đầu ù đi , cảm giác đau đến tận xương tủy . Nó hận , hận tại sao những điều kì lạ luôn xảy ra bao quanh nó , hận vì sao nó khác người , hận vì sao ba mẹ chẳng ai quan tâm đến nó , hận vì sao nó lại bị thế này . Một giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt nó , rồi rơi đúng vào chiếc vòng hình giọt nước mà nó không thể nào gỡ ra được từ khi sinh ra .

Bỗng , chiếc vòng tan ra , một ánh sáng lóe ra từ cổ nó rồi phát sáng cả một khu vực khi, nó sáng khiến cho mấy tên kia ngưng đánh để che mắt . Nó thấy người mình nóng ran như bị hàng ngàn ngọn lửa đang thiêu đốt , mọi sinh khí từ đâu ngùn ngụt nhập vào cơ thể nó . Trên trán nó xuất hiện một hình giọt nước sáng lóa lên . Nó cảm thấy cơ thể đau gấp ngàn khi nãy , hai tay xiết chặt nó gồng mình hét lên :

- AAAAAAAAAAAAAA.... Mọi vết thương đều tự lành lại , nước từ đâu phun ra bao quanh lấy người nó . Bọn lưu manh há hốc mồm nhìn cảnh tượng này sau khi trốn vào một thùng sắt . Một bóng người đi về phía nó , ông đi xuyên qua nước bao quanh nó một cách dễ dàng . Ông lom khom tới gần nó , đưa tay lên song song với trán nó , một làn gió nhẹ xộc thẳng lên trán nó . Sức mạnh vụt tắt , cơn đau đớn cũng không còn , tất cả tĩnh lẵng chở lại . Cơn buồn ngủ không biết từ đâu đến với nó , nó dần chìm vào giấc ngủ , chỉ kịp nói vỏn vẹn một câu nói :

- Lão già , ông là ai .
Bình Luận (0)
Comment