Chương 103
Mục Hải Long vừa ăn vừa nói. Anh ta muốn báo thù cả nhà Mục Thiên Lam.
“Mẹ à, Hải Long nói phải đấy ạ, lúc ấy mẹ bảo hai người họ tha cho Hải Long, kết quả thì, bộ mặt thật của bọn họ như nào mẹ cũng thấy rồi đấy. Đúng là đáng giận mà, đúng là chẳng coi mẹ là mẹ mà, nên là tuyệt đối không thể chia lợi nhuận của công ty cho hai con người độc ác đó được!”
Lý Nam Hương tức giận nói.
Chú nhỏ với mợ nhỏ cũng góp miệng khuyên bà cụ Mục.
Nếu như loại được phần lợi nhuận mà gia đình Mục An Minh được chia thì nhà hai người họ sẽ được chia thêm 10% lợi nhuận, đương nhiên là bọn họ sẽ bằng lòng ủng hộ điều này rồi.
Bà cụ Mục sau khi suy nghĩ thấu đảo thì cũng gật đầu: “Bà cũng cảm thấy bực tức với hai đứa đấy, hồi trước nói thế là vì muốn bọn họ thả Hải Long ra nên mới bảo là sẽ chia lợi nhuận cho nhà chúng nó. Bây giờ Hải Long đã được thả ra ngoài rồi, hai người bọn họ cũng đã khai là bọn họ tự nguyện cho phép Hải Long lấy mũ phượng đi, sẽ không thay đổi lời khai được nữa, nên giờ chúng nó có muốn đẩy Hải Long vào tù lại cũng không làm được. Bỏ phần lợi nhuận chia cho nhà chúng nó đi, dù sao thì bọn họ có được mười lăm tỷ từ tiền bán lễ vật ăn hỏi của Tiêu Thanh rồi, chỗ đấy đủ để nhà chúng nó ăn cả đời rồi, chúng ta không cần phải cho tiền đám người hung ác độc địa đấy nữa.”
“Tốt quá đi mất!”
Người nhà bác cả và chú ba đều cảm thấy vui mừng.
Người vui nhất là Mục Hải Long, anh ta kính bà cụ Mục một chén rượu, xong nói: “Bà nội, bà có muốn lừa lấy cả mười lăm tỷ của chủ hai với mợ hai về không?”
Bà cụ Mục trừng mắt nhìn anh ta: “Cháu lại định đi trộm hả?”
“Dạ không, không phải đâu ạ.” Mục Hải Long xua tay: “Chẳng phải là mợ hai thích đánh mạt chược còn gì, cháu có một người bạn có sòng bạc ở dưới lòng đất, chúng ta có thể dẫn mợ ấy xuồng đấy chơi, một khi đã vào đấy rồi thì bao nhiêu tiền cũng có thể mất sạch ở đấy.”
Bà cụ Mục cũng thấy hận Ngô Tuệ Lan nên ngầm đồng ý: “Chỉ cần cháu không làm việc phạm pháp thì có làm gì bà cũng không quản.” Mục Hải Long nhếch mép mỉm cười: “Bà nội, bà yên tâm đi, cháu đảm bảo là sẽ không làm việc gì phạm pháp đâu ạ!”
Lý Nam Hương sung sướng: “Nếu như đốt sạch mười lăm tỷ vào đấy, chắc chắn cả nhà bọn họ sẽ đi đời.”
“Ha ha!”
Mọi người cùng cười to.
“Trời ơi!”
Đúng lúc đó, Mục Hải Yến kinh hãi kêu lên: “Con khốn Thiên Lam tự sát rồi, giờ đang ở trong bệnh viện, bây giờ sống chết chưa rõ.”
“Có thật không?”
Mọi người đều đứng dậy.
“Mọi người xem đi!”
Mục Hải Yến bật video đầu tiên lan tin ra từ bệnh viên, trong đó có Ngô Tuệ Lan, Mục An Minh với Mục An Phong đang gào khóc.
“Ha ha!”
Sau khi nhìn, Mục Hải Long cười to: “Con khốn đấy sợ tội tự sát, nếu như cô ta chết thật thì cả nhà chủ hai mợ hai tiêu thật rồi, đây đúng là chuyện khiến người ta vui mà!”
“Phải đấy!”
Mục Hải Yến cảm khái nói: “Nếu như người mà chiến thần bảo vệ tổ quốc cưới là tôi thì chút scandal nhỏ đấy của cô ta chưa chắc đã bị lan ra khắp nơi như là chuyện ngôi sao ngoại tình như thế này, chính bởi chiến thần bảo vệ tổ quốc bị mù đi thích con khốn này nên tin này mới bị bên truyền thông để ý lan truyền tới vậy, dẫn tới người trên cả nước đều biết chuyện này khiến cho cô ta không chịu nổi áp lực mà lựa chọn tự sát. Nói thế thì xem ra do chiến thần bảo vệ tổ quốc hại chết cô ta rồi.”
“Hải Yến nói phải đấy.” Lý Nam Hương nhếch môi cười: “Do chiến thần bảo vệ tổ quốc thích Thiên Lam, Ngô Tuệ Lan mới hếch đuôi lên đến tận trời như vậy, bây giờ Thiên Lam sợ tội tự sát, tôi phải tranh thủ đi đả kích bà ta mới được!”
Lý Nam Hương đặt bát đũa xuống đi luôn.
“Tôi cũng đi!”
“Tôi cũng đi!”
Mục Hải Long, Mục Hải Yến với cả mợ nhỏ nữa, ai cũng lục tục đặt bát đũa xuống, lên ô tô đi tới bệnh viện Đông Hải.
Trong lúc đó, tại bệnh viện Đông Hải.
Hàng loạt phóng viên đang đứng đầy trên hành lang có phòng cấp cứu.
“Cho hỏi, bà là mẹ của Mục Thiên Lam có phải không, tình hình của cô ấy bây giờ thế nào rồi?”
“Trước khi scandal của Mục Thiên Lam bị nổ ra, nhà bà có biết cô ấy kiểm tiền bằng cách bẩn thỉu như thế này không? Nếu không biết, vì sao mọi người không hỏi tại sao cô ấy lại có nhiều tiền như vậy hả?”
Nếu biết thì mọi người có từng ngăn cô ấy làm chuyện này không?”
“Nghe nói là Mục Thiên Lam có một ông chồng làm shipper, cho hỏi người đấy có phải là anh không? Có phải do anh không cho nổi cô ấy một cuộc sống đầy đủ vật chất như cô ấy muốn nên cô ấy mới phải lựa chọn kiếm tiền bằng cách đấy?”