Chiến Thần Bất Bại

Chương 1090

Chương 1090 Mày tưởng mày còn là vua Bắc Lương sao?

Với tư cách là tổng giám đốc của một công ty y dược, Khương Vy Nhan đương nhiên là đã nghe đến danh tiếng lừng lẫy của tập đoàn y dược Mỹ Liên.

Đây là một trong ba trong tập đoàn lớn nhất thế giới trong lĩnh vực y dược hiện nay, ai có thể bám được vào cành cao như tập đoàn y dược Mỹ Liên thì tương đương với việc người đó nắm được chìa khóa của cánh cửa dẫn đến sự giàu có.

“Đương nhiên là thật, nhưng em không cần lo, biết đâu sáng sớm mai lại có tin tốt truyền đến thì sao?”

Tiêu Chính Văn nở nụ cười bí ẩn, nhìn Khương Vy Nhan.

Khương Vy Nhan hít sâu một hơi, vẫn hơi sợ hãi không dám tưởng tượng có chuyện tốt xảy ra.

Ở bên kia, Thất trưởng lão tức giận nhìn cả nhà Tiêu Chính Văn vừa nói vừa cười, nơi ông ta đang ngồi tên là đài Lộ Thủy.

Nơi đây vừa hay ở bên dưới đài Kỳ Lân, ngẩng đầu lên là có thể nhìn thấy cả nhà Tiêu Chính Văn.

“Hừ! Chúng ta ăn của chúng ta, đây là bữa tối cuối cùng của bọn chúng rồi!”

Thất trưởng lão không phải Hoàng Khắc Long, không hề cố chấp biết rằng đánh không lại nhưng vẫn đưa mặt ra cho người ta đánh!

Nhưng cũng phải nói vài câu cho hả giận.

Ông ta đã báo cáo với Dược Vương Cốc về chuyện tập đoàn y dược Mỹ Liên đang tìm đối tác chính thức duy nhất ở Hoa Quốc.

Cho nên người của Dược Vương Cốc cũng đang thu xếp một cách tỉ mỉ.

Có thể thấy Dược Vương Cốc vô cùng xem trọng sự hợp tác này của tập đoàn y dược Mỹ Liên.

Muốn gia nhập vào lĩnh vực y dược Hoa Quốc thì Dược Vương Cốc nhất định có thể trở thành thanh kiếm sắc bén giúp tập đoàn y dược Mỹ Liên giành thắng lợi. Như vậy không chỉ khiến Dược Vương Cốc nổi danh ở Hoa Quốc, mà thậm chí còn có thể trở thành con rồng lớn mạnh trong lĩnh vực y dược.

Đương nhiên, Dược Vương Cốc sẽ không quên tập đoàn Vy Nhan, càng không quên mối thù với Tiêu Chính Văn.

Một kế hoạch để đánh bại tập đoàn Vy Nhan đã sẵn sàng.

Bởi vì tập đoàn y dược Mỹ Liên kiểm soát hơn 70% kênh xuất khẩu y dược của Hoa Quốc, do đó, đối tác hợp tác duy nhất sẽ có quyền định ra tiêu chuẩn xuất khẩu.

Tiêu chuẩn này cũng sẽ trở thành tiêu chuẩn duy nhất cho toàn bộ lĩnh vực y dược ở Hoa Quốc, xét cho cùng thì thị trường quốc tế mới thực sự có thể kiếm được nhiều tiền.

Bằng cách này có thể nhúng tay vào hạn chế hoặc thậm chí là ngăn chặn hoàn toàn tập đoàn Vy Nhan.

Thấy kết quả của hội nghị do Dược Vương Cốc và mấy vị trưởng lão khác gửi tới, trên mặt Thất trưởng lão lập tức nở nụ cười tự mãn.

Lúc Thất trưởng lão đang truyền đạt nội dung hội nghị cho mấy vị tổng giám đốc khác nghe, Tiêu Chính Văn và Khương Vy Nhan bế Na Na bước từ trên đài Kỳ Lân xuống, bình tĩnh nói: “Thất trưởng lão, thời gian của ông không còn nhiều nữa đâu, sáng ngày mai, tôi hy vọng sẽ nhìn thấy ông ở trước cổng công ty tôi!”

Ý của câu nói này là Tiêu Chính Văn chỉ chờ đến sáng sớm ngày mai, nếu Thất trưởng lão không dập đầu xin lỗi thì ông ta phải tự gánh lấy hậu quả!

“Tiêu Chính Văn! Mày tưởng mày còn là vua Bắc Lương sao? Dám bảo Thất trưởng lão dập đầu xin lỗi trước cửa công ty Vy Nhan, thế mà mày cũng nghĩ ra được! Nói cho chúng mày biết, hai ngày sau,…”

“Hả?”

Thấy hội trưởng Lý kích động đến mức sắp nói toẹt hết quyết sách hội nghị của Dược Vương Cốc ra, Thất trưởng lão cau mày trợn mắt nhìn hội trưởng Lý.

Hội trưởng Lý lập tức nhận ra mình lỡ lời, nuốt nước bọt, vội vàng ngồi về chỗ cũ.

“Sáng sớm ngày mai, nếu tôi không nhìn thấy ông thì ông phải gọi tất cả đơn vị truyền thông của Giang Trung đến, dập đầu xin lỗi trước mặt truyền thông, haiz, vô học lỗ mãng, hại Dược Vương Cốc khổ rồi!”

Tiêu Chính Văn nói xong, một tay ôm Na Na, tay kia nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Khương Vy Nhan, bước ra khỏi Thiên Giang Các!

“Tiêu Chính Văn!”

Thất trưởng lão giận đến mức suýt thì lật bàn, thở hồng hộc, hổn hà hổn hển cả một lúc lâu, vất vả lắm mới thở ra hết lửa giận trong lòng.

Vừa ngồi vào trong xe, chuông điện thoại của Khương Vy Nhan vang lên, thấy là một dãy số quốc tế, Khương Vy Nhan buồn bực bắt máy: “Xin chào… Tôi là Khương Vy Nhan!”

“Xin chào!”

Người bên kia dùng tiếng Hoa Quốc thành thạo chào hỏi Khương Vy Nhan, nói tiếp: “Xin hỏi, cô là chủ tịch tập đoàn Vy Nhan phải không?”

“Đúng vậy, là tôi! Xin hỏi, anh là…”

Đôi mày thanh tú của Khương Vy Nhan hơi cau lại, nghi ngờ hỏi.

Người ngoại quốc đầu dây bên kia đột nhiên vui mừng đáp: “À tôi là Kant thuộc tập đoàn y dược Mỹ Liên, thư ký của Leslie Chen, chín giờ sáng mai, tôi và Leslie Chen sẽ đến thăm quý công ty, không biết sếp Khương có thời gian rảnh gặp mặt chúng tôi không?”

“A?”

Khương Vy Nhan hơi sững sờ, ngay sau đó gật đầu nói: “Có! Chín giờ sáng sớm mai, tôi ở phòng làm việc cung kính đón đợi khách quý!”

“Được, vô cùng cảm ơn cô đã bớt chút thì giờ quý báu trong lúc bận rộn để gặp gỡ chúng tôi, sáng sớm mai gặp lại nhé!”

Nói xong, người ngoại quốc bên kia lập tức cúp điện thoại.

Khương Vy Nhan ôm điện thoại, trong lòng rất lâu vẫn không thể bình tĩnh nổi, tập đoàn y dược Mỹ Liên muốn tới thăm công ty mình ư?

“Sao vậy?”

Bình Luận (0)
Comment