Elkant thất vọng ngẩng đầu nhìn Tiêu Chính Văn, nhất thời nước mắt lăn dài.
Ông ta quay đầu lại nhìn về phía Filkant, mẹ kiếp, đều tại tên bất tài này nên gia tộc Kanter mới bị huỷ hoại!
Bây giờ ông ta chỉ muốn băm vằm Filkant ra làm nghìn mảnh, như vậy mới có thể trút được cơn giận trong lòng!
Tiêu Chính Văn liếc mắt nhìn Elkant, nói: “Sao nào, mấy người không muốn đưa hả?”
“Đưa!”
Elkant nặng nề gật đầu.
Nói xong, ông ta vô lực đứng dậy từ trên mặt đất, giống như một người mất hồn lảo đảo bước ra khỏi khách sạn.
Gia tộc Kanter đã đồng ý với tất cả yêu cầu của Tiêu Chính Văn, hơn nữa nhân vật chính của buổi tiệc sinh nhật hôm nay cũng đã đi, Andre vội vàng tiến lên trước: “Cậu Tiêu, nếu như sự việc đã kết thúc, cậu xem… hay là tôi đưa cậu về trước nhé?”
Tiêu Chính Văn khẽ lắc đầu nói: “Ông cho rằng chuyện này kết thúc như vậy sao? Mã Vĩnh Lợi chẳng qua chỉ là một kẻ thấp cổ bé họng trong Hắc Băng Đài, ông ta sao có thể tạo dựng được quan hệ với gia tộc Kanter cơ chứ?”
“Ai là người trung gian của ông ta, chuyện này buộc phải tra rõ ngọn ngành! Dù có liên quan đến phái Quang Minh thì cũng buộc phải cho tôi và Hoa Quốc một lời giải thích rõ ràng!”
Gân xanh trên mặt Andre đã nổi hết cả lên, Tiêu Chính Văn quả là khó đối phó!
Thật ra ai ai cũng biết tới gia tộc trung gian này, hơn nữa còn vô cùng nổi tiếng tại Âu Lục!
Thế nhưng nếu dám khai ra gia tộc này thì hậu quả đều có thể tưởng tượng ra được ngay.
Không đợi Andre lên tiếng, Filkant bên cạnh đã mỉa mai nói: “Xin anh Tiêu cứ yên tâm, gia tộc Kanter của chúng tôi nhất định sẽ cho anh một lời giải thích hài lòng!”
Nghe tới đây, Tiêu Chính Văn liếc mắt nhìn Filkant, tốc độ lật mặt của người này đúng là nhanh, hơn nữa còn biết co biết duỗi!
Nếu như đối phương đã lên tiếng bảo đảm, Tiêu Chính Văn cũng không nhiều lời thêm nữa, khẽ xua tay nói: “Không cần đưa tôi về, trong vòng ba ngày, tôi muốn biết câu trả lời của mấy người!”
Nói xong, Tiêu Chính Văn và Trần Khai Quốc bước nhanh ra khỏi cửa.
Filkant nhìn theo bóng lưng đã đi xa của Tiêu Chính Văn, trong mắt loé lên tia sáng khác lạ!
Rời khỏi khách sạn, Trần Khai Quốc vội vàng bước nhanh tới trước xe, giúp Tiêu Chính Văn mở cửa, nói: “Cậu Tiêu, mời!”
Tiêu Chính Văn khom lưng ngồi vào trong xe.
Trần Khai Quốc vừa lái xe vừa nói với Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu, hôm nay cậu đúng là giúp Hoa Quốc chúng ta trút được cục tức lớn! Đám lợn Âu Lục chết tiệt!”
Rõ ràng, những năm vừa qua Trần Khai Quốc ở Âu Lục cũng không ít lần ngậm đắng nuốt cay.
Ban nãy nhìn thấy đám quý tộc bản địa ở Norman đồng loạt quỳ xuống dưới chân Tiêu Chính Văn, quỳ xuống trước mặt mình, trong lòng ông ta thoải mái như được ngậm kẹo ngọt!
Trên mặt Tiêu Chính Văn vẫn vô cùng bình tĩnh.
Lần này tới Âu Lục còn một chuyện lớn vẫn chưa hoàn thành.
Sau lưng học viện võ thuật rốt cuộc còn cất giấu bao nhiêu bí mật, anh vẫn chưa biết được!
Bây giờ chưa phải là lúc anh có thể thả lỏng nghỉ ngơi!
“Dừng xe ở phía trước đi, tôi muốn một mình ra ngoài đi dạo!”
Tiêu Chính Văn chỉ vào con đường phía trước.
Trần Khai Quốc do dự một lát, nói: “Được, cậu Tiêu, tôi đã đặt một căn phòng tổng thống cho cậu ở khách sạn Ritz rồi, cậu có thể về đó nghỉ ngơi bất cứ lúc nào!”
“Sáng ngày mai tôi lại đến đón cậu!”
Nói xong, Trần Khai Quốc dừng xe ở bên đường.
Tiêu Chính Văn đẩy cửa bước xuống, vừa chậm rãi bước đi trên đường, trong lòng vừa tính toán chuyện của học viện võ thuật.
Đúng lúc này, một trận gió lớn đột nhiên thổi ập tới từ sau lưng Tiêu Chính Văn!
Vù!
Một mũi tên dài gần nửa mét bay quẹt qua tai trái của Tiêu Chính Văn!
Tiêu Chính Văn khẽ nhíu mày, quay người nhìn ra phía sau.
Mũi yên này rõ ràng không phải nhắm vào Tiêu Chính Văn, mà chỉ là một mũi tên đi lạc!
Chỉ thấy bên trong con ngõ nhỏ đen kịt phía sau có vô số người mặc đồ đen đang bao vây tấn công một nam một nữ.
Người đàn ông tuổi khoảng ngoài sáu mươi, thực lực ở cảnh giới Thiên Vương địa cấp ba sao.
Dù là như vậy thì cũng chỉ có sức chống đỡ, hoàn toàn không có năng lực đánh trả!
Người phụ nữ bên cạnh chỉ có thực lực Thiên Vương một sao!
So với ông lão kia, người phụ nữ ngay cả chống đỡ cũng vô cùng khó nhọc!
Mà bốn kẻ đang bao vây tấn công hai người bọn họ lại là cường giả cảnh giới Thiên Vương hai sao, hơn nữa trong tay những người đó còn có một loại mũi tên đặc chế!
Tất cả các mũi tên đều được đánh bóng bằng thép không gỉ, loại mũi tên này chính là vũ khí chuyên dùng để đối phó với cường giả ở cảnh giới Thiên Vương!
“Vút!”
Lại một mũi tên nữa lao về phía Tiêu Chính Văn, anh giơ tay lên nắm thẳng lấy mũi tên.
Anh vừa chơi đùa với mũi tên vừa sải bước tiến vào trong con ngõ nhỏ.
“Ai?”
Một tên đàn ông mặc đồ đen trong số đó quay đầu lại nhìn Tiêu Chính Văn, trong ánh mắt mang theo sát khí nồng đậm!
Tiêu Chính Văn vừa chơi đùa với mũi tên vừa lạnh lùng cười nói: “Là ai không quan trọng, mũi tên của mấy người suýt thì làm tôi bị thương, phải nói một tiếng xin lỗi đi chứ!”
Cái gì?
Mấy tên mặc đồ đen nhếch mép cười gằn!
Một tên mặc đồ đen trong số đó lạnh lùng cười nói: “Biết điều thì cút mau đi, đừng cản trở bọn tao làm việc, nếu không thì mày cũng phải chết…”
Hắn vẫn còn chưa nói hết câu, chỉ thấy Tiêu Chính Văn vung tay lên, một tia sáng ánh bạc lập tức lao vút ra!
Phập!
Tên đàn ông mặc đồ đen đó biến thành bụi máu chỉ trong nháy mắt!
Ôi!
Những tên đàn ông mặc đồ đen còn lại đều sợ tới mức hít sâu, toàn thân ớn lạnh.
Lẽ nào viện binh của đối phương tới rồi? Nhưng…
Thế nhưng thực lực của viện binh này quá mạnh, một chiêu đã khiến cho cường giả cảnh giới Thiên Vương huyền cấp hai sao hoá thành bụi máu?
“Rốt cuộc mày là ai?”
Mấy tên mặc đồ đen lập tức dừng giao chiến với đôi nam nữ kia, lùi về một vị trí tương đối an toàn, cảnh giác nhìn Tiêu Chính Văn!
Rất rõ ràng, cảm giác uy hiếp mà Tiêu Chính Văn dành cho bọn chúng mạnh hơn nhiều so với đôi nam nữ kia!
Tiêu Chính Văn xua tay nói: “Mấy người không xứng để biết tôi là ai, không muốn chết thì mau cút đi!”
Mấy tên mặc đồ đen đồng loạt siết chặt binh đao trong tay, rõ ràng có mấy phần không cam tâm.
Thế nhưng vừa nghĩ tới chuyện người đồng đội ban nãy hoá thành bụi máu chỉ trong nháy mắt thì đều đồng loạt lùi ra sau.
Mãi tới khi mấy tên mặc đồ đen này chạy xa, cặp nam nữ đó mới ngồi bệt xuống đất thở dốc.
Tiêu Chính Văn cũng chẳng nhìn họ thêm lần nào, quay người bước ra khỏi con ngõ nhỏ.
Sau lưng chợt vang lên giọng nói của cô gái trẻ.
“Anh Tiêu! Xin chờ một chút!”
Tiêu Chính Văn khẽ nhíu mày, rõ ràng đối phương đã từng gặp mình.
Thế nhưng Tiêu Chính Văn không hề có bạn bè gì ở Âu Lục!
Chẳng bao lâu sau, cô gái trẻ đó đã bước nhanh ra khỏi con ngõ nhỏ, đi tới trước mặt Tiêu Chính Văn, nói: “Anh Tiêu, anh có còn nhớ tôi không?”
Tiêu Chính Văn quan sát cô gái trẻ này một lượt rồi gật đầu.
Người này chính là cô gái trẻ tuổi quỳ xuống sau cùng tại bữa tiệc ban nãy.
Cô gái trẻ tuổi thấy Tiêu Chính Văn gật đầu thì lộ ra vẻ mặt vui mừng, vội vàng tiến lên trước nói: “Anh Tiêu, chào anh, tôi là con gái của gia tộc Rhodes, tên là Emily, cảm ơn anh hôm nay đã cứu tôi và đại quản gia!”
“Không biết anh có tiện không? Tôi muốn… mời anh tới nhà mình chơi!”
Tiêu Chính Văn không ngờ Emily lại trực tiếp mời anh như vậy, lẽ nào người Âu Lục đều thẳng tính như vậy hay sao?
“Ừ… được thôi!”
Trầm tư một lúc, Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu đồng ý.
Lần đầu bản thân đến Âu Lục, cũng không quen thuộc với đường xá con người nơi đây lắm.
Rất nhiều chuyện đều cảm thấy lạ lẫm.
Nhân cơ hội này kết bạn cũng là một thượng sách không tồi!
Thấy Tiêu Chính Văn gật đầu đồng ý, Emily vui sướng quay sang nói với ông lão vẫn đang ngồi thở dốc trên đất: “Marso, vị này chính là anh Tiêu mà ban nãy tôi có nhắc đến với ông, mau, bảo tài xế lái xe tới đây đi!”
“Anh Tiêu đồng ý tới nhà chúng ta chơi rồi!”
Ông lão nghe vậy thì vội vàng đứng dậy khom lưng với Tiêu Chính Văn, sau đó đi về một hướng khác trong con ngõ nhỏ.
Chẳng bao lâu sau, một chiếc Roll Royce màu đen đã dừng lại bên cạnh Tiêu Chính Văn và Emily.
Marso đẩy cửa xe bên ghế lái phụ rồi bước xuống, đi tới trước mặt Tiêu Chính Văn và Emily, mở cửa ghế sau rồi lên tiếng: “Cậu Tiêu, cô chủ, mời lên xe!”