Vào khoảnh khắc thanh kiếm cực lớn đó giáng xuống, cả núi tuyết đều chấn động kịch liệt!
Ngọn núi cao vút tầng mây bị kiếm khí tác động mà phân làm hai, nứt toác ra thành một kẻ hở gần một cây số chỉ trong nháy mắt!
Tất cả mọi người bên dưới đều không tự chủ mà phát run.
Tiêu Chính Văn đứng trong màn ánh sáng lại già đi nhanh chóng với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được.
Mái tóc dài màu đen trở nên bạc trắng chỉ trong khoảnh khắc!
Là trận pháp thời gian!
Trong lòng Tiêu Chính Văn chấn động mạnh mẽ, dưới chân anh đột nhiên xuất hiện hoa văn cực lớn hình tròn có màu đỏ trắng đan xen!
Cá âm dương!
Khi hai con cá âm dương dưới chân chuyển động luân phiên với tốc độ cực nhanh, sức sống của Tiêu Chính Văn gần như bị rút cạn, một làn tử khí tràn lan ra khắp cơ thể Tiêu Chính Văn!
Đồng thời, vị trí ngực của Tiêu Chính Văn đột nhiên loé ra một tia sáng màu trắng tinh khiết!
Sinh tử luân hồi!
Đây chính là luồng hơi thở mà Tiêu Chính Văn cảm nhận được ở Côn Luân, uy thế lớn mạnh xưa nay chưa từng có được bộc phát ra từ trái tim rồng Bạch Long.
Dù thời gian trôi qua như thế nào cũng không có cách nào cướp đi được sinh linh bị bao vây bởi tử khí!
Khoảnh khắc này, thời gian giống như đang dừng lại trên người Tiêu Chính Văn, dù Tiêu Chính Văn đã tuổi già sức yếu thế nhưng vẫn giữ lại được một chút đặc trưng sinh mệnh cuối cùng!
Hừ!
Ahexangin không khỏi hít sâu, vạn vật trong thế gian đều không trốn tránh được dòng chảy của thời gian!
Không chỉ là con người, dù là cỏ cây hoa lá thì cũng sẽ khô héo và tàn lụi trước thời gian!
Thế nhưng dù có thế nào thì chút sức sống cuối cùng của Tiêu Chính Văn cũng không thể bị cướp đi, đây dường như là một kỳ tích!
“Trên người hắn có gì đó rất kỳ dị, mau! Giết chết hắn!”
Ahexangin phát ra một tiếng gầm kinh động trời đất!
Kẻ không sợ hãi trước dòng chảy của thời gian, nếu như cứ để cho hắn phát triển thì sẽ còn đáng sợ tới mức nào đây?
“Giết!”
Dakra đột nhiên cắn đứt lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi.
Ngụm máu đó hoá thành một thanh kiếm dài màu đỏ huyết, ánh đỏ chém thẳng về phía Tiêu Chính Văn già nua chỉ trong nháy mắt!
“Gừ!”
Một tiếng sư tử gầm kinh thiên động địa vang lên, khí thế của vua Lion lập tức dâng cao tới cực hạn, hoá thành một tia sáng lấp lánh đâm thẳng vào ngực của Tiêu Chính Văn!
Ba luồng hơi thở khủng bố cứ thế lao thẳng về phía Tiêu Chính Văn!
Mà lúc này, Tiêu Chính Văn đã hoàn toàn bị giam cầm trong luồng sáng, cơ thể già yếu đang khẽ run lên, chỉ có thể mở to mắt nhìn mấy đòn hiểm đó lao thẳng về phía mình!
“Hừ! Kết thúc rồi!”
Helrod thở dài một hơi.
Cuối cùng Tiêu Chính Văn vẫn không thể né tránh được đòn liên thủ của bốn cường giả cảnh giới Thiên Thần!
“Tiêu Chính Văn, cậu đã quá coi thường Âu Lục chúng tôi! Sự lớn mạnh của Âu Lục đâu phải là thứ mà một kẻ đời sau như cậu có thể giẫm đạp! Hôm nay tôi sẽ khiến cậu phải đổ máu tại nơi này, để cho người Hoa Quốc vĩnh viễn không dám đặt nửa bước chân vào Âu Lục thêm nữa!”
Giọng nói của vua Lion vang vọng khắp không gian, thậm chí còn truyền ra xa cả nghìn dặm!
Giây phút này, bốn cường giả cảnh giới Thiên Thần gần như cùng lúc phát ra tiếng gầm giận dữ!
Lúc này, Filkant đờ đẫn nhìn lên không trung, người đàn ông bị trói buộc trong luồng sáng đó dù có chết vẫn ngẩng cao đầu!
“Đã thấy chưa, mặc dù Tiêu Chính Văn rất mạnh, cậu ta cũng khiến cho tôi rất ngạc nhiên, thế nhưng bốn cường giả cảnh giới Thiên Thần đồng thời ra tay, cậu ta có thể chống đỡ nổi sao?”
“Cậu ta không nên tiêu diệt hết vương thất Lý Tâm! Điên cuồng thì phải trả một cái giá rất đắt!”
Elkant âm trầm thở dài một hơi!
“Rầm!”
Thanh kiếm của vua Arthur chém thẳng lên trên người Tiêu Chính Văn!
Thế nhưng, cơ thể thoạt nhìn già yếu, thậm chí đứng còn chẳng vững của Tiêu Chính Văn lại phát ra một tia sáng màu đỏ!
Mặc dù nhát kiếm đó chém rất chuẩn lên trên người Tiêu Chính Văn, nhưng lại chẳng thể đâm xuyên qua tia sáng màu đỏ đó!
“Cái gì?”
Vua Arthur không khỏi kinh ngạc.
Nhát kiếm này của cụ ta đã được dồn hết toàn lực, thế nhưng lại bị tia sáng màu đỏ trên người Tiêu Chính Văn ngăn chặn lại?
“Cậu chết đi!”
Thanh kiếm máu của Dakra cũng đồng thời chém xuống!
Thế nhưng khi kiếm của cụ ta chạm vào tia sáng màu đỏ đó thì hoá thành bụi máu và tan biến đi trong gió!
“Cái gì?”
Dakra sợ tới mức đổ mồ hôi lạnh, thân hình lập tức hoá thành bóng máu bay ngược ra xa mấy trăm mét!
Tất cả mọi người bên dưới đều kinh ngạc tới độ trợn mắt há hốc miệng.
Bất luận nhìn từ góc độ nào thì Tiêu Chính Văn cũng chỉ còn đường chết, thế nhưng kết quả lại khiến cho người ta quá bất ngờ!
Đầu tiên là thanh kiếm của vua Arthur bị bắn ngược lại, tiếp theo đó kiếm của Dakra bị dung hoà chỉ trong nháy mắt!
Chuyện này rõ ràng khiến cho người ta không thể tin nổi!
Thanh kiếm dài của vua Lion mới lao được nửa đường thì cụ ta cũng mạnh mẽ thu lại, hết sức cảnh giác nhìn về phía tia sáng màu đỏ đang bảo vệ quanh người Tiêu Chính Văn!
Mặc dù lúc này Tiêu Chính Văn vẫn chưa hề bị thương, nhưng bất cứ ai cũng đều nhìn ra được lúc này anh chỉ có thể tự bảo vệ chính mình!
Căn bản không có cách nào thoát ra được từ trong luồng sáng đó, cũng có thể nói, Tiêu Chính Văn chỉ có thể để mặc cho người ta tuỳ ý chém giết!
Chỉ cần phá bỏ được tia sáng màu đỏ trên người anh thì lập tức có thể dồn anh tới chỗ chết!
“Chết đi cho tôi!”
Ahexangin mạnh mẽ phi thanh giáo ra, thanh giáo dài màu bạc mang theo uy thế khủng khiếp lao thẳng về phía ngực của Tiêu Chính Văn!
“Keng!”
Cùng với một tiếng vang rất lớn, ánh lửa loé ra tứ phía từ bên trên thanh giáo dài, tia sáng màu đỏ bảo vệ cho Tiêu Chính Văn rõ ràng cũng yếu đi vài phần!
“Chết đi!”
Ahexangin và vua Arthur đồng thời ra tay, một giáo một kiếm luân phiên đâm về phía Tiêu Chính Văn!
Liên tiếp mấy chục nhát giáo và hơn trăm nhát kiếm cùng chém lên trên người Tiêu Chính Văn chỉ trong vòng vài giây!
Mà tia sáng màu đỏ bảo vệ anh cuối cùng cũng nhạt dần.
Mọi người đang có mặt nhìn thấy cảnh tượng này đều không khỏi cảm thấy da đầu tê dại!
Bị bốn cường giả lớn ở cảnh giới Thiên Thần luân phiên tiến công, có thể kiên trì trụ lại tới bây giờ quả thực là một kỳ tích!
“Andre, ông còn đợi cái gì nữa? Cậu ta đã yếu tới cực điểm rồi, còn không mau gia nhập với chúng tôi cho cậu ta một đòn kết liễu!”
Vua Lion lớn tiếng gào lên với Andre lúc này vẫn đang ở bên dưới quan sát.
Đối diện với trận chiến đấu ở cấp độ này, mấy cường giả ở cảnh giới Thiên Vương căn bản đều là vô dụng!
Chỉ có duy nhất cường giả ở cảnh giới Thiên Thần mới có thể khiến cho cường giả ở cùng cảnh giới này bị thương mà thôi!
Bây giờ, bốn người bọn họ bao vây tấn công Tiêu Chính Văn gần như đã dồn hết toàn lực!
Thế nhưng Tiêu Chính Văn vẫn kiên trì cho tới hơi thở cuối cùng, lúc này, chỉ cần có thêm một chút sức mạnh, có thêm một cường giả ở cảnh giới Thiên Thần nhập hội thì nhất định có thể dồn Tiêu Chính Văn vào chỗ chết!
Vua Lion thật sự cuống cuồng hết cả lên!
Dù gì bốn người bọn họ luân phiên tiến công lâu như vậy, tia sáng màu đỏ trên người Tiêu Chính Văn cũng chỉ nhạt bớt đi kha khá mà thôi chứ anh vẫn chưa hề sụp đổ!
Mà thể lực của mấy người bọn họ thì đã hao hụt đi rất nhiều.
Dù là cường giả ở cảnh giới Thiên Thần thì cũng không thể cứ tiếp tục tiến công cao độ mãi như vậy!
Nếu như Tiêu Chính Văn thoát được lần này, sau này bốn người bọn họ nhất định sẽ bị Tiêu Chính Văn lần lượt tính sổ!
Bốn người liên thủ vẫn không thể đàn áp được Tiêu Chính Văn, một khi bị Tiêu Chính Văn tính sổ từng người, kết quả không cần nghĩ cũng biết ngay được!
Andre liếc nhìn vua Lion, trong mắt ngập tràn vẻ do dự!
“Andre! Ông điếc rồi à?”
Vua Arthur gào lên với Andre.
“Năm người chúng ta cùng liên thủ giết cậu ta đi!”
Hai mắt Dakra đỏ ngầu, gào sắp rát cổ bỏng họng!
Máu huyết khắp người cụ ta đã dâng trào lên tới cực điểm, dù là như vậy thì vẫn không có cách nào đâm thủng được tầng sáng màu đỏ mờ nhạt kia!
Cảm giác mà Tiêu Chính Văn mang tới cho cụ ta thực sự quá nguy hiểm, bắt buộc phải giết chết cậu ta ngay tại nơi này!
Nếu không, sau này cụ ta cũng sẽ chẳng còn ngày nào được yên ổn nữa!
Nếu đổi lại là khi trước, Andre nhất định sẽ không chút do dự gia nhập vào chiến đoàn, liên thủ với bốn cường giả cảnh giới Thiên Thần để đối phó với Tiêu Chính Văn!
Thế nhưng cảnh tượng diễn ra trên vùng biển quốc tế thật sự là cú đả kích quá lớn với Andre.
Mặc dù lúc này Tiêu Chính Văn giống như một con cừu non nằm đó đợi bị giết thịt, thế nhưng ông ta vẫn thầm cảm thấy Tiêu Chính Văn vẫn chưa tung ra hết con át chủ bài của mình!
Lỡ như Tiêu Chính Văn chỉ đang nhử địch, ông ta mà ra tay thì không phải là tự tìm đường chết hay sao?
Nghĩ tới đây, Andre vội vàng lắc đầu nói: “Không! Tôi tuyệt đối sẽ không ra tay với Tiêu Chính Văn!”
“Hôm nay tôi chỉ đến quan sát trận đấu mà thôi!”
Andre đột nhiên ngẩng đầu lên, bình thản nói.