Chiến Thần Bất Bại

Chương 1623

Chương 1623

Đó là cơ quan quyền lực cao nhất Hoa Quốc.

 

Dù là một cánh cửa lớn của Long Các cũng có thể lớn hơn ông ta sáu bảy cấp bậc.

 

Đến Long Các ngoài việc bị phạt ra, ông ta không nghĩ ra được lý do thứ hai.

 

Vừa nghĩ đến Long Các, lòng Lư Phụng Quân nguội lạnh như tro tàn.

 

Nếu không thể xin Tiêu Chính Văn tha thứ thì cả nhà ông ta có khả năng bị giết.

 

Quốc pháp không hề khoan dung cho bất cứ ai.

 

Nhưng tên ngốc Lý Thừa Vận này còn hỏi tại sao lại sa thải ông ta.

 

“Tôi không tin, Tiêu Chính Văn là cái thá gì, giờ cũng chẳng phải là những năm chiến tranh loạn lạc, liên quân các nước đã lui về nước rồi, ai còn xem trọng cậu ta. Hừ, không cần ông đuổi tôi, ông đây không làm nữa. Cậu chủ Đông Phương, cứu mạng!”

 

Cuối cùng tiếng kêu cứu của Lý Thừa Vận cũng làm Đông Phương Lăng cảm động.

 

“À… sếp Lư phải không? Thả người ra trước đi, đây là sân bay quốc tế, phải chú ý đến tầm ảnh hưởng quốc tế của Hoa Quốc chúng ta. Đánh người ở đây còn ra thể thống gì nữa”.

 

Đông Phương Lăng vừa nói vừa đưa mắt ra hiệu cho mấy tên đàn em.

 

Mấy tên đó vội bước đến dùng sức đẩy mấy bảo vệ còn đang giơ tay lên định đánh Lý Thừa Vận.

 

Sau đó chúng kéo Lý Thừa Vận đến cạnh Đông Phương Lăng như đang kéo một con chó chết, lúc này ông ta mới thoát khỏi trận đánh.

 

“Hừ! Ông đây bị sa thải thì sao? Sau… sau này tôi đi theo cậu chủ nhà họ Đông Phương, để tôi xem Lư Phụng Quân ông và Tiêu Chính Văn còn dám làm gì tôi”.

 

Lý Thừa Vận lau máu trên mặt, miệng vẫn không biết hối cải kiêu ngạo nói.

 

Vừa nghĩ đến việc hôm nay ông ta đã thể hiện sự trung thành trước mặt Đông Phương Lăng, nói không chừng sau này có thể làm chân sai vặt cho nhà họ Đông Phương, chẳng phải tốt hơn làm một tổng giám đốc sân bay nhiều sao?

 

Nghĩ thế Lý Thừa Vận cảm thấy được an ủi.

 

Quay đầu lại nhìn Lý Thừa Vận đã bị đánh tả tơi, Dương Linh Nhi lắc đầu cảm thấy hơi thương hại.

 

Xem ra ông ta hoàn toàn không ý thức được tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì!

Lúc nãy Tiêu Chính Văn đã gọi cho Tần Vũ.

Bình Luận (0)
Comment