“Chủ thượng, người này vô cùng thần bí, nghe nói vào bảy mươi năm trước, sau khi sáng lập ra liên minh võ thuật thì rất ít lần lộ diện ngoài đời, là một nhân vật thần long thấy đầu không thấy đuôi, hơn nữa, người này gần như rất hiếm khi ra tay!”
“Chỉ có ba lần ra tay, đều giết chết đối phương trong nháy mắt! Thực lực thật sự không dễ đoán, còn về bí thuật của ông ta thì người biết tới lại càng ít hơn!”
“Chỉ có điều ba người mà năm xưa ông ta tự tay giết chết, người nào cũng là Thiên Vương tiếng tăm lừng lẫy!”
Thiên Vương mà Độ Thiên Chân Nhân đang nói tới đương nhiên không phải cảnh giới mà là giống như Tiêu Chính Văn bây giờ và mấy người Trương Đạo Linh, Võ Thí Thiên lúc trước, có thể kết hợp võ đạo và trận pháp lại với nhau, là nhân vật có uy lực của một Thiên Vương thực thụ!
Ba người đều bị giết chết trong nháy mắt, chuyện này là đủ để nói rõ vấn đề rồi.
Một hai người thôi thì có thể còn có phần của may mắn.
Thế nhưng ba người bị giết trong nháy mắt, đó chính là sự áp chế của thực lực!
“Ồ?”
Tiêu Chính Văn híp mắt lại nhìn Độ Thiên Chân Nhân.
“Nếu như có tiền bối Tiêu Long ở đây, có thể đã từng nghe nói tới ba người này, một người tên là Đỗ Tử Sơn, một người tên là Trần Vọng Hải, còn một người nữa vào bảy năm trước gần như là nhân vật đứng trên đỉnh cao của Hoa Quốc, Giang Hán Sinh!”
“Ba người này đều vì đắc tội với trưởng lão liên minh võ thuật khi đó, sau đấy bị liên minh võ thuật truy sát, còn giết ngược lại không ít kẻ bạo ngược trong liên minh võ thuật, thế nhưng sau này Giang Hán Sinh giết phó minh chủ của liên minh võ thuật mới gây nên hoạ lớn!”
“Chỉ trong ba ngày, xác của ba người bọn họ đã bị treo trên cột cờ bên ngoài trụ sở chính của liên minh võ thuật, đầu người đều bị dội thuỷ ngân, tạo thành xác ướp, tới ngày nay vẫn còn đang treo trên cao bên ngoài cửa trụ sở chính của liên minh võ thuật!”
“Vậy nên người khác có thể còn đắc tội được, nhưng người này thì không dễ đối phó đâu, dù có là Võ Thí Thiên thì cũng không muốn kết thù với cụ ta, đây cũng là lý do tại sao bao nhiêu năm như vậy mà Võ Thần Tông vẫn luôn nước sông không phạm nước giếng với liên minh võ thuật!”
Nghe Độ Thiên Chân Nhân nói xong, Tiêu Chính Văn gật đầu lia lịa.
Từ đó xem ra Đoàn Hải Long thật sự là một kẻ địch mạnh!
“Cũng có thể nói, đây là một người mà ngay cả Võ Thí Thiên cũng không nắm chắc tuyệt đối phần thắng?”
Tiêu Chính Văn cau mày hỏi.
Độ Thiên Chân Nhân khẽ gật đầu.
Ít nhất năm đó là như vậy.
Thế nhưng khoảng thời gian bảy năm, rốt cuộc Võ Thí Thiên đã tiến bộ lên bao nhiêu thì không một ai biết rõ cả.
Tuy nhiên đồng thời, Đoàn Hải Long cũng biến mất mấy chục năm, rất ít khi lộ diện, thực lực hiện tại của cụ ta càng khó đoán định hơn!