Tiêu Chính Văn thậm chí còn không thèm liếc nhìn Andre, anh vẫn chắp một tay sau lưng, liếc nhìn Filkant.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Filkant chỉ cảm thấy hồn phách sắp bay ra khỏi cơ thể.
Đó là Andre đấy!
Ngay cả quốc vương Âu Lục gặp cũng phải hành lễ chào hỏi, vậy mà lại hành lễ trước Tiêu Chính Văn?
Mặc dù hắn là ngôi sao mới của gia tộc Kanter, nhưng cũng chỉ là một ngôi sao mới mà thôi.
Tương lai hắn có thể đột phá đến cảnh giới Thiên Thần hay không còn tùy thuộc vào tạo hóa của hắn.
Cảnh giới bên dưới Thiên Thần đều là lũ kiến.
Mọi người nghe thấy lời này của Andre liền cúi thấp đầu, thậm chí còn không dám thở mạnh.
Bọn họ dám chê cười người mà ngay cả Andre cũng phải hành lễ ư?
“Anh vừa nói hôm nay là ngày chết của tôi sao?”
Tiêu Chính Văn nhìn Filkant.
Ngày chết của Tiêu Chính Văn?
Filkant không dám tiếp lời Tiêu Chính Văn.
“Bộp!”
Tiêu Chính Văn giáng một cú tát mạnh lên mặt “ngôi sao mới” chẳng coi ai ra gì của gia tộc Kanter.
“Tôi đang hỏi anh đấy”.
Tiêu Chính Văn nhìn chằm chằm Filkant bằng đôi mắt lạnh lùng.
Filkant cúi thấp đầu, chống tay xuống đất, thậm chí hắn còn không có dũng khí trốn tránh.
Trước mặt Andre, hắn chẳng là cái thá gì.
Ngay cả Andre cũng phải kính nể người đàn ông này thì sao hắn dám đánh trả chứ?
“Bây giờ tôi nói lại lần nữa, trong vòng một tiếng nữa, đưa Mã Vĩnh Lợi đến trước mặt tôi, bồi thường một nghìn tấn vàng, đồng thời công khai xin lỗi Hoa Quốc. Hơn nữa, đảm bảo không bao giờ tái phạm, nếu không gia tộc Kanter sẽ bị tiêu diệt!”
“Bây giờ các người còn cảm thấy lời tôi nói buồn cười không?”
Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói, ánh mắt liếc nhìn tất cả mọi người.
Một nghìn tấn vàng?
Mặt Filkant còn khó coi hơn cả khi ăn khổ qua!
Nhưng lúc hắn ngẩng đầu lên, còn chưa kịp nói gì thì cái tát của Andre đã giáng xuống.
“Bộp!”
Một cái tát mạnh gần như khiến khuôn mặt Filkant biến dạng.
Yêu cầu Tiêu Chính Văn đưa ra, ngay cả ông ta cũng không dám nói nửa lời, bây giờ bảo ông ta quỳ xuống dập đầu, ông ta cũng không dám không làm theo!
Tại sao ư?
Bởi vì ông ta không muốn chọc giận Tiêu Chính Văn, không muốn Âu Lục máu chảy thành sông!