Độ Thiên Chân Nhân nghĩ ngợi rồi lên tiếng: “Lúc sư phụ tôi còn sống đã từng nhắc đến, người khác thì không rõ lắm, nhưng Nhạc Phi quả thực đã chết vì bảng truy sát, còn có Viên Sùng Hoán cũng chết vì bảng này!”
“Có điều, về phần Ngô Khởi thì không nói rõ được, theo lời sư phụ tôi, Thiên Đạo Minh Ước thực sự hùng mạnh là vào sau thời Thịnh Đường, còn trước lúc đó thì Thiên Đạo Minh Ước không hề nổi tiếng ở vùng ngoài lãnh thổ!”
“Vậy nên chuyện của Ngô Khởi không dễ phán đoán, nhưng bây giờ những người đắc tội với Thiên Đạo Minh Ước gần như…”
Tiêu Chính Văn khẽ xua tay, Thiên Đạo Minh Ước xem trọng anh chẳng qua là bởi vì di tích Long tộc và nơi cất giữ hai trái tim rồng còn lại.
Nếu như lấy được hai trái tim rồng thì người đầu tiên Thiên Đạo Minh Ước muốn đối phó chính là Tiêu Chính Văn!
Tới lúc đó, năm trái tim rồng đã hội tụ đủ, Tiêu Chính Văn cũng mất đi giá trị lợi dụng.
Trừ khử Tiêu Chính Văn ngược lại phù hợp nhất với lợi ích của Thiên Đạo Minh Ước!
Vậy nên dù sao cuối cùng cũng sẽ trở mặt thành thù thì cần gì phải cúi mình nghe theo?
“Sớm muộn cũng phải sống chết một phen thì sao phải cúi đầu trước ông ta? Vả lại, người muốn giết tôi không chỉ có bọn họ, năm đại danh sơn, cường giả các nước, có ai là không muốn dồn tôi vào chỗ chết đâu?”
“Thế nhưng cuối cùng thì người phải chết đều sẽ là bọn chúng!”
Nghe Tiêu Chính Văn nói xong, Độ Thiên Chân Nhân cười gượng, quả thực chiến lực của Tiêu Chính Văn đáng nể như của người trời!
Nếu không Độ Thiên Chân Nhân cũng sẽ không một lòng trung thành với Tiêu Chính Văn như vậy.
“Cậu Tiêu, tôi vẫn còn một chuyện không hiểu, tất cả những người bị Thiên Đạo Minh Ước nhắm đến, không ai không phải là nhân tài kiệt xuất của thời đại, thậm chí có thể tác động tới tình hình của thế giới!”
“Thế nhưng bây giờ cường giả vùng ngoài lãnh thổ đã trở về rồi, tại sao bọn họ vẫn không chịu bỏ qua cho cậu chứ?”
Đây chính là vấn đề mà Độ Thiên Chân Nhân mãi chẳng thể hiểu nổi.
“Di tích Long tộc! Đây có thể nói là bí mật lớn nhất trong lịch sử loài người cho tới bây giờ, nếu như mở ra, có thể sẽ đảo ngược mọi nhận thức của con người về lịch sử, hoặc là ngay cả thuyết tiến hoá cũng sẽ bị lật đổ hoàn toàn!”
Tiêu Chính Văn vừa dứt lời thì chuông điện thoại đột nhiên vang lên.
Thấy là Hứa Thiến gọi tới, Tiêu Chính Văn do dự trong chốc lát, cuối cùng vẫn ấn nút bắt máy.
“Anh Tiêu, tôi đã nhờ gia đình giữ lại cho anh một vị trí quan sát cuộc đấu tốt nhất, nếu anh có thời gian thì có thể tới Long Kinh bất cứ lúc nào!”
Trong điện thoại truyền đến giọng nói trong như tiếng chuông của Hứa Thiến.
Nếu như không có sự trợ giúp của Tiêu Chính Văn, bây giờ có thể cô ấy còn chẳng rõ sống chết ra sao!
Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu nói: “Được, tôi thu xếp chuyện trong nhà xong xuôi sẽ tới Long Kinh luôn!”
Những ngày sau đó, Tiêu Chính Văn ở nhà cùng vợ con, hơn nữa còn đãi mấy bàn tiệc ở dinh thự để mừng một trăm ngày tuổi cho con trai của mình.
Con trai của anh được đặt tên là Tiêu Chấn Thiên, biệt danh là Thiên Thiên!