Huống hồ đây là cơn giận của hai vị cường giả cảnh giới Thiên Thần hai sao, ngay cả mặt đất cũng khẽ chấn động.
Trên toàn bộ Thiên Sơn, trong chốc lát vang dội tiếng sấm sét.
Chạy đến nhà họ Trương ở Thiên Sơn để giương oai, chẳng phải là tự tìm đường chết sao?
Mặc dù nhà họ Trương không thuộc năm đại danh sơn, nhưng nhà họ Trương đã được lưu truyền qua nhiều thời đại, còn là người gác mộ cho Tổ Long.
Địa vị trong võ tông không hề thua kém năm đại danh sơn.
Sự tôn nghiêm của nhà họ Trương đâu dễ gì mà bị chà đạp!
“Người đâu! Phong tỏa hết các tuyến đường ra vào, ngay cả một con chim cũng không cho bay ra ngoài!”
Một vị cường giả ngoài lãnh thổ râu tóc tung bay, giống như một vị thần chết vừa giáng thế.
“Đợi đã!”
Trương Lăng Phong vội vàng ngăn lại: “Không thể đắc tội với người này được! Chỉ là một đóa hoa Tử Tiêu thôi mà, cứ để hắn lấy đi!”
Hai vị cường giả ngoài lãnh thổ nghe vậy đều kinh ngạc nhìn về phía Trương Lăng Phong nói: “Thiếu chủ, cậu biết một năm nữa chủ công sẽ trở lại, đến lúc đó, nếu thực lực của cậu…”
Trương Lăng Phong xua tay nói: “Tôi hiểu! Nhưng chúng ta không thể thắng nổi người này!”
“Thiếu chủ, lẽ nào cậu nghi ngờ thực lực của hai người chúng tôi sao? Chủ công phái chúng tôi trở về chính là để bảo vệ nhà họ Trương! Bây giờ hoa Tử Tiêu bị cướp, nhà họ Trương cũng mất hết thể diện, cho dù hai người chúng tôi có chết thì cũng phải lấy lại thể diện này!”
Hai người nói gần như đồng thanh.
Trương Lăng Phong xua tay nói: “Không phải tôi nghi ngờ thực lực của hai người. Có lẽ hai người vẫn nhớ chuyện một vị cường giả cảnh giới chuẩn Thiên Thần một sao gần như ngay lập tức giết chết hơn chục cường giả ngoài lãnh thổ, đúng không?”
“Tôi đã tặng đóa hoa Tử Tiêu cho người này, hơn nữa, thực lực của hắn đã mạnh hơn trước rất nhiều, e rằng khó mà đánh thắng được!”
Vừa nghĩ đến cảnh TIêu Chính Văn giết Thiên Lăng Tử bằng một chiếc lá, Trương Lăng Phong vô cùng sợ hãi.
“Hừ, tôi có nghe nói về người này, nhưng bây giờ linh khí đã khôi phục, sớm đã không còn là thiên hạ của hắn rồi!”
Một vị cường giả ngoài lãnh thổ không chịu bỏ cuộc nói.
“Hắn chính là người đã giết Thiên Lăng Tử bằng một chiếc lá, đánh tàn phế Đàm Hồng bằng một cú đấm!”
Nói xong, Trương Lăng Phong quay người rời đi.
Hai vị cường giả ngoài lãnh thổ ở trong sảnh lớn vô cùng tức giận, toàn bộ khu biệt thự nhà họ Trương đều rung chuyển.
Một lúc lâu sau, một vị cường giả ngoài lãnh thổ lên tiếng: “Đánh liều một lần?”
“Haiz!”
Vị cường giả ngoài lãnh thổ còn lại nặng nề thở dài.
Giận thì giận nhưng vẫn phải đối mặt với hiện thực.
“Không đánh nổi. Hắn giết Thiên Thần bằng một cái lá, ngay cả cao thủ Bán Bộ Nhân Vương cũng không giết được hắn, hai người chúng ta đi cũng chỉ có thể chết mà thôi! Đợi chủ thượng trở về, chúng ta sẽ tính kế lâu dài!”
Không phải bọn họ nhát gan, mà là hai người bọn họ đã là người có chiến lực cao nhất của nhà họ Trương.
Nếu vội vàng tìm đường chết thì sao có thể bảo vệ được nhà họ Trương trước khi cao thủ thật sự của nhà họ Trương trở về?
Bùm!
Bọn họ vừa nói xong, một ngọn núi nhỏ ở biệt thự nhà họ Trương sụp đổ, rõ ràng là đã bị một cú đấm của Trương Lăng Phong san bằng.
Hắn vô cùng uất ức khi bị cướp ở nhà của mình, thậm chí còn không dám đuổi theo.
Hắn sinh ra trong nhà họ Trương danh giá, ngay cả Thiên Tử Hoa Quốc cũng chưa từng khiến người nhà họ Trương phải chịu cảm giác nhục nhã như vậy!
Nếu không trút được lửa giận trong lòng, Trương Lăng Phong cảm thấy mình sắp nổ tung.