Sở Hồng Thiên suy tư một hồi, sau đó đột nhiên ngẩng đầu lên trời cười ha hả: “Tuyệt vời! Viện trưởng Lạc quả nhiên suy nghĩ thấu đáo”.
Nghe vậy, Lạc Trường Sinh lạnh lùng cười đáp: “Nhờ thủ lĩnh chỉ bảo nhiều năm nay, mới giúp thuộc hạ đạt được trình độ như hiện giờ”.
Đám người Thiên Sơn nghe vậy, đồng loạt gật đầu bày tỏ sự tán thành!
Lúc này, trong tổng viện Hoa Sơn, một tiếng chuông kinh thiên động địa vang lên.
Tất cả viện trưởng và đệ tử quan trọng trong mười viện của Hoa Sơn đều vội vàng đến phòng nghị sự của tổng viện chỉ trong vòng mười phút!
Sau năm phút, một ông già râu tóc bạc phơ nổi giận đùng đùng bước vào phòng nghị sự!
Ông ta là một trong năm người đứng đầu của Hoa Sơn, Lữ Thanh Phong!
Lúc này, chỉ thấy trên bầu trời phòng nghị sự mây đen cuồn cuộn, trong không trung vô số tia chớp chằng chịt sáng nhoáng cả góc trời!
Thông thường, người đã đạt cảnh giới như ông ta thì hẳn đã xem nhẹ mọi thứ từ lâu!
Tuy nhiên, cái chết của Triệu Thiên Hòa thực sự đã giáng cho Hoa Sơn một cái tát mạnh vào mặt!
Cho dù thực lực của Triệu Thiên Hòa thế nào thì vẫn là người có chức quyền ở Hoa Sơn!
Triệu Thiên Hòa bị giết hoàn toàn không giống với việc đệ tử bị giết, điều này có nghĩa là đang tuyên chiến với Hoa Sơn!
“Sư tôn, thằng nhãi Tiêu Chính Văn sát hại mười một ông lão của Hoa Sơn, Tiểu Thái Tông lại không coi trọng Hoa Sơn như vậy, công khai giết Triệu Thiên Hòa, quả thật vô cùng đáng hận!”
“Đúng vậy, nếu không cho bọn chúng một bài học thì sau này ai còn coi trọng Hoa Sơn nữa!”
“Giết hắn, tiêu diệt nhà họ Quý!”
“Đúng, tiêu diệt nhà họ Quý báo thù cho ông Triệu!”
Nhất thời, mọi người ở Hoa Sơn đều hết sức căm phẫn!
Ai ai cũng đều đằng đằng sát khí, chuẩn bị sẵn sàng đi giết hết nhà họ Quý!
Nếu như một ngày trước cho mười lá gan bọn họ cũng không dám hét lớn mấy chữ tiêu diệt nhà họ Quý!
Nhưng bây giờ, bởi vì Lữ Thanh Phong đã trở về từ vùng ngoài lãnh thổ, ông ta đã đạt đến cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương, cho dù là Tiểu Thái Tông ở trước mặt ông ta cũng thua kém mấy phần!
Với sức chiến đấu như vậy, Hoa Sơn không cần phải nhẫn nhục chịu đựng nữa!
Lữ Thanh Phong khẽ nheo mắt, trong đôi mắt nhất thời lóe lên tia sáng sắc lạnh!
Đã đạt đến trình độ như ông ta, muốn đột phá lên cao hơn thì khó như lên trời.
Nếu không, cũng không phải sau cả trăm năm, vẫn dừng chân ở cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương!
Sở dĩ Hoa Sơn tôn trọng Triệu Thiên Hòa như một thượng khách là vì nhìn trúng thân phận của Triệu Thiên Hòa mà thôi, dù sao cảnh giới của Nhạc Trung Kỳ cao đến mức khó lường.
Chắc chắn cao hơn cảnh giới Nhân Vương!
Có lẽ Triệu Thiên Hòa sẽ biết chút ít về bộ công pháp hoàn chỉnh để phá bỏ những xiềng xích cản trở.
Nhưng Lữ Thanh Phong còn chưa kịp hỏi thì Triệu Thiên Hòa đã chết, điều này chắc chắn đã chặt đứt con đường tương lai của Lữ Thanh Phong!
“Báo cáo, sư tổ, Sở Hồng Thiên của Thiên Sơn cử người tới đưa thư!”
Ngay khi Lữ Thanh Phong chuẩn bị ra lệnh cho các đệ tử Hoa Sơn tiến vào nhà họ Quý, một cậu bé đột nhiên dẫn theo một người đàn ông trung niên mặc áo choàng đạo sĩ bước vào phòng nghị sự.