Mặc dù hắn vẫn luôn xem thường Tiêu Chính Văn, xem vua Bắc Lương như con kiến.
Nhưng bây giờ, Tiêu Chính Văn đang đứng ở trước mặt hắn, nhưng hắn lại chẳng là gì so với Tiêu Chính Văn!
Người ta còn chẳng thèm bóp chết hắn!
Cho dù hắn thật sự gọi người đến giúp thì sao?
Cái Tử Anh bị thương nặng, Nhiếp Tri Cổ thì bị đánh đến suýt trở thành người thực vật!
Đến cuối cùng chỉ chết thêm mấy người mà thôi, chỉ dựa vào chiến tích này cũng đủ để Tiêu Chính Văn khinh thường thế giới ở thời đại này!
Điều quan trọng nhất là Tiêu Chính Văn chỉ mới bao nhiêu tuổi chứ?
Anh còn chưa tròn ba mươi tuổi.
Bây giờ tính kỹ lại, ngay cả Lạc Tề Anh cũng đã thọ gần trăm tuổi rồi.
Chẳng qua vẻ ngoài của hắn trông trẻ hơn một chút thôi!
“Tôi đã từng nói với anh cho dù là năm đại danh sơn hay võ tông cũng đều phải tuân thủ luật pháp của Hoa Quốc!”
Giọng nói của Tiêu Chính Văn càng lúc càng lạnh lùng.
“Tiêu Chính Văn! Không…. Vua Bắc Lương, tôi… Tôi là thành viên của học viện kiếm thuật…”
“Bốp!”
Không đợi Lạc Tề Anh kịp nói hết, Tiêu Chính Văn đã ngắt lời hắn bằng một cái tát vào mặt.
“Lạc Tề Anh, bất kể anh là ai, cho dù anh là chưởng giáo của Thiên Sơn, nếu không tuân thủ luật pháp của quốc gia, thì cũng phải chịu sự trừng trị của pháp luật!”
“Không phải tôi không cho người của năm đại danh sơn cơ hội, hơn nữa, tôi đã rất trịnh trọng cảnh cáo người của Thiên Sơn các người, nếu tái phạm lần nữa thì chết!”
“Vua Bắc Lương, tôi… Tôi biết lỗi rồi, xin anh, tôi…Tôi còn rất trẻ, tôi không muốn…”
Còn chưa kịp nói hết, chỉ thấy Tiêu Chính Văn nhẹ nhàng giơ tay lên, khẽ ấn lòng bàn tay xuống!
Ầm!
Một sức mạnh vô song đè từ chín phương trời xuống và rơi trên người của Lạc Tề Anh.
“A..!”
Hai chân của Lạc Tề Anh bị gãy ngay ở đầu gối, sau đó, Lạc Tề Anh biến thành một đống thịt nát trong nháy mắt, rồi bị sức mạnh khổng lồ kia nghiền thành thịt nát!
Cảnh tượng này khiến tất cả những khán giả xung quanh đều cảm thấy da đầu tê dại.
Đặc biệt là Sở Hồng Thiên cũng không chịu nổi cảnh tượng này mà nhắm mắt lại!
Dù sao, đó cũng là đệ tử của Thiên Sơn, nhưng vào giờ phút này ông ta còn không có dũng khí để cầu xin sự tha thứ!
Tiêu Chính Văn liếc mắt nhìn La Chí Dũng và Hàn Thiên Vũ, khi ánh mắt Tiêu Chính Văn vừa lướt qua, hai người họ không khỏi sởn gai ốc!
“Tiêu… Tiêu Chính Văn, chẳng lẽ cậu còn muốn tuyên chiến với tập thể năm đại danh sơn của chúng tôi sao?”
La Chí Dũng đã thực sự hoảng loạn.
Hắn đã tận mắt chứng kiến Lạc Tề Anh chết ngay trước mặt mình, cú chấn động này vượt xa phạm vi hắn có thể chịu đựng!
Hàn Thiên Vũ đã khóc ngay tại chỗ.