Một bên khác, Tiêu Chính Văn đạp lên rồng thần, tay cầm kiếm Tần Vương đánh giết về phía Huệ Mi.
Huệ Mi cũng như gặp phải thù địch, ngay khi Tiêu Chính Văn vừa động đậy muốn đánh về phía Huệ Mi thì Huệ Mi cũng đã khởi động Hộ Sơn Đại Trận.
Hộ Sơn Đại Trận của Huệ Mi khác với Hoa Sơn, không phải là trận pháp không gian nhưng cũng khiến mấy chục đỉnh núi của Huệ Mi càng thêm bí ẩn.
Một luồng sáng đầy màu sắc bao phủ lấy Huệ Mi, giữa núi rừng sương mù bao phủ, trông có vẻ vô cùng huyền bí và hẻo lánh.
Hơn nữa phạm vi của khí tức rộng mênh mông này đang liên tục mở rộng.
Thậm chí ngay cả mấy tỉnh xung quanh đều bị bao trùm vào trong đó.
Sau đó các loại ánh sáng chiếu thẳng lên trời, hơi thở tàn sát lơ lửng trên đỉnh núi Huệ Mi không tan.
Khí tức này lao thẳng lên tầng mây như thể ngay cả ánh mặt trời giữa trưa cũng mang theo vô số kiếm khí sắc bén, cực kỳ lạnh lẽo.
Dường như có một con dã thú khổng lồ từ thời xa xưa đang há miệng đầy máu nuốt chửng cả thế giới vào trong.
Một thanh kiếm dài đơn sơ chậm rãi giơ lên trong bầu trời dưới ánh nhìn chăm chú và kinh hoàng của mọi người.
Trên vỏ kiếm còn khắc một hàng chữ nhỏ: “Phá mây trời đất mở ra, chém trời diệt đất”.
Kiếm Khai Thiên!
Ngay lúc thanh kiếm này xuất hiện trong tầm nhìn của mọi người dường như tất cả đều sửng sốt.
Ông cụ Quý bỗng nói: “Tôi hiểu rồi! Bảo vật của Huệ Mi chính là kiếm Khai Thiên. Truyền thuyết nói rằng kiếm Khai Thiên xuất hiện, một kiếm có thể chém đứt Thục Sơn”.
“Vậy chẳng phải là người dân gần Thục Sơn đều sẽ chết thảm dưới kiếm Khai Thiên sao?”
Nghe nói thế, Đại trưởng lão võ tông cũng ớn lạnh.
Thục Sơn!
Đó là cách gọi của người xưa với nó, còn bây giờ người đời quen gọi nó là dãy núi Kỳ Liên.
Cả dãy núi Kỳ Liên đi qua năm tỉnh phía Tây Bắc của Hoa Quốc.
Nếu đúng như ông cụ Quý nói thì chẳng phải người dân Hoa Quốc ở năm tỉnh đó đều sẽ gặp tai họa hết sao?
Kiếm Khai Thiên xuất hiện, ngay cả Lý Chính Đạo cũng thở dài.
Hỏa Long Chân Quân đã quyết định kéo cả người ở năm tỉnh cùng chết với Huệ Mi, nhà họ Lý cũng không thể ngăn cản.
Sát khí ngùn ngụt gần như xuyên qua màn hình tivi lan ra khắp thế giới.
Tiêu Chính Văn liếc mắt đã nhận ra kiếm Khai Thiên.
Thanh kiếm có tiếng từ thời xưa là một loại vũ khí tà ác.
Nhưng Tiêu Chính Văn không tỏ vẻ sợ hãi, vì trong tay anh là kiếm Tần Vương, vũ khí hàng đầu bảo vệ Hoa Quốc.
“Giết!”
Tiêu Chính Văn hét lên một tiếng, vung kiếm Tần Vương lên đâm về phía Huệ Mi.
Ầm!