Chiến Thần Bất Bại

Chương 2871

 

Lời này vừa thốt ra, ngay cả Theodore cũng trở nên đờ đẫn.

 

Trước đây, tư thái thong dong bình thản của Tiêu Chính Văn quả thực đã doạ được không ít người!

 

Đặc biệt là khi đối diện với nhân vật lãnh đạo quân đội của hai thế lực lớn, Tiêu Chính Văn vẫn mặt không đổi sắc, điều này đã đủ để chứng minh thực lực mạnh mẽ của anh không phải là thứ có thể xem thường!

 

Cộng thêm việc bên cạnh Theodore không có sự tồn tại của loại quái thai kỳ dị như Kiều Nhi, tu vi của Tiêu Chính Văn lại quá đỗi thần bí, dù nhìn thế nào thì cũng chẳng có khác biệt gì so với người bình thường.

 

Theodore càng thêm kiên định với suy nghĩ phải lôi kéo được Tiêu Chính Văn!

 

Thế nhưng, những lời này của Chu Thuỵ Chân lại khiến cho lòng hắn trầm xuống!

 

Lẽ nào đối phương đang tung hoả mù?

 

Không thể nào!

 

Từ trong ánh mắt khinh thường kia của Chu Thuỵ Chân, không khó để nhìn ra hắn đã hoàn toàn mất đi hứng thú với Tiêu Chính Văn!

 

Trước mắt, trận đấu của đôi bên đang sắp sửa bước vào giai đoạn ác liệt, Chu Thuỵ Chân tuyệt đối sẽ không mạo hiểm mất đi một người tài giỏi để tính kế với hắn!

 

“Ồ? Nhân Vương cấp một? Thế tử Chu không phải đang nói đùa với chúng tôi đấy chứ?”

 

Theodore gào lên về phía Chu Thuỵ Chân.

 

“Mấy người tin hay không thì tuỳ, dù sao thì tôi cũng không có quá nhiều hứng thú với một kẻ yếu ớt ở cảnh giới Nhân Vương cấp một, mọi người xin cứ tự nhiên, tôi vẫn có việc cần giải quyết nên không ở lại thêm được nữa!”

 

Nói xong, Chu Thuỵ Chân liếc mắt nhìn Tiêu Chính Văn một cái, trong lòng càng nở một nụ cười lạnh lùng không thôi!

 

Chơi trò này với mấy thế tử như bọn họ, Tiêu Chính Văn vẫn còn quá trẻ rồi!

 

Chỉ đáng tiếc cho hai hạt giống tốt là Long Nguyệt và Long Hình lại trở thành công cụ thu hút sự chú ý của Tiêu Chính Văn!

 

Thấy hai người Chu Thuỵ Chân và Khổng Tuyên đã thật sự mất đi hứng thú với Tiêu Chính Văn, Theodore cũng tự mình cười khổ, nói với Lodiwe và Canon phía bên dưới: “Còn quỳ ở đấy làm cái gì? Còn không mau đi thôi!”

 

Nói xong, Theodore phất ống tay áo rồi quay người rời đi.

 

Sớm biết đối phương là Nhân Vương cấp một, Theodore thậm chí còn chẳng buồn liếc nhìn Tiêu Chính Văn lấy một lần, càng sẽ không tới lôi kéo Tiêu Chính Văn!

 

Đường đường là thế tử mà lại phải đi giảng hoà với một Nhân Vương cấp một, truyền ra ngoài thì sẽ bị người ta cười cho thối mũi!

 

Lodiwe và Canon thấy mặt Theodore có vẻ giận dữ thì nào dám nhiều lời?

 

Vội vàng đứng dậy đuổi theo về phía Theodore.

Ông Đồng không vội rời đi mà chỉ chắp hai tay sau lưng, tiến lên trước một bước, quan sát Tiêu Chính Văn từ trên xuống dưới một lượt rồi cười lạnh lùng nói: “Cậu thật sự coi thánh vực là thế tục đấy à? Tôi đã từng nói với cậu từ lâu rồi, cao thủ ở nơi này nhiều không đếm xuể!”

Bình Luận (0)
Comment