Nghe Lý Chính Đạo nói vậy, Tiêu Chính Văn mới hiểu tại sao trong hàng nghìn năm qua, mặc dù có vài lần suýt nổ ra đại chiến chưa từng thấy, nhưng cuối cùng đều kết thúc một cách kỳ lạ.
Nghe nói năm đó Ahexangin suýt chút nữa thì đánh vào Hoa Quốc, nhưng cuối cùng không biết ma xui quỷ khiến thế nào lại đánh Đảo Quạt.
Hóa ra từ hàng nghìn năm trước, hai lục địa đã đặt ra quy tắc.
Đến nỗi Thành Cát Tư Hãn sau này dù có thống nhất hai lục địa Âu Lục và Á Lục cũng chỉ tồn tại chưa đến ba trăm năm.
“Này, Tiêu Chính Văn, cuối cùng mưu kế của anh cũng không thành đâu! Có nhiều thế tử như vậy, ai lại đồng ý để hai người các anh lấy đi vận khí Âu Lục chứ!”
Ngụy Ngưng Nhi khóc bên xác Ngụy Quốc Đào một lúc lâu sau mới nhảy lên chỉ vào mũi Tiêu Chính Văn mà chửi rủa.
Nhà họ Ngụy cô ta sai lầm thì đã sao?
Tiêu Chính Văn đánh bại Thiên Hành thì thế nào chứ!
Chỉ những thế tử của thế gia mới được cai quản vận khí Âu Lục, điều này là để ngăn chặn chiến tranh bùng nổ giữa Âu Lục và Á Lục, vì vậy nó là quy tắc được đặt ra bởi các nước lớn từ thời cổ đại!
Cho dù Tiêu Chính Văn có mạnh đến đâu thì người bảo vệ vận khí cũng sẽ không giao vận khí Âu Lục cho Tiêu Chính Văn.
“Thật ồn ào!”
Tiêu Chính Văn xua tay, phóng ra một luồng gió mạnh, Ngụy Ngưng Nhi còn chưa kịp chế nhạo Tiêu Chính Văn lần nữa thì đã lập tức biến thành một đám sương máu.
“Tiêu Chính Văn, cho dù anh giết cô ta thì cũng vô dụng thôi. Vận khí Âu Lục không thể giao cho đám dân đen các người được! Càng không thể giao cho một tên hạ lưu Hoa Quốc như anh!”
Theodore lấy tay che vết thương trên ngực và tức giận gầm lên.
Tuy rằng hắn đã bị thương nặng, nhưng chỉ cần có thêm thời gian thì hắn vẫn có thể hồi phục như cũ!
Mà bây giờ, không chỉ đám vệ sĩ của hắn bị giết, mà ngay cả vệ sĩ của Chu Thụy Chân cũng bị giết sạch, tiếp theo sẽ là trận đấu giữa các thế tử.
Trong số các thế tử, Theodore có lòng tin giành được vận khí Âu Lục nhất.
“Ồ? Anh chắc chứ?”
Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Theodore, ánh mắt tràn đầy sát khí.
“Hừ, anh cho rằng một mình anh có thể giành được vận khí của Âu Lục sao? Nếu vậy thì tại sao Thiên Hành không tự mình giành lấy vận khí Âu Lục chứ?”
“Anh cho rằng chỉ dựa vào sức lực của một mình anh là có thể khiến những thế tử như chúng tôi cúi đầu trước anh sao? Tuyệt đối không thể! Chỉ cần có một người trong số chúng tôi đứng lên phản đối thì anh sẽ không thể đoạt được vận khí Âu Lục”.
Khổng Tuyên đắc ý nói.
Lúc này, một vài thế gia trong thánh vực cũng đồng thanh nói: “Đúng vậy! Chúng tôi tuyệt đối sẽ không đồng ý để anh lấy đi vận khí Âu Lục”.