Với cao thủ ở cấp bậc như Thiên Minh Tử, sức mạnh nguyện vọng là vật chất mà họ không thể chuyển hóa được, sau khi năng lượng chuyển hóa sức mạnh này thành khí vận, họ mới có thể nhận được lợi từ trong đó.
“Tiền bối Thiên Minh Tử, dù chúng ta không thể sử dụng sức mạnh nguyện vọng, nhưng chúng ta lại nắm chắc ý dân trong tay. Bây giờ Tiêu Chính Văn đã thành chuột qua đường, người người đòi đánh, chắc chắn Thiên Cung Bắc Cực sẽ thưởng cho ông”.
Ông Tần cười nói.
Kế hoạch lần này là do ông ta và Khổng Thiên Thu bàn bạc, nhưng cuối cùng lúc thực hiện, cái tên xui xẻo Khổng Thiên Thu này lại nộp mạng già của mình vào đó.
Một người chết không xứng được mọi người thương nhớ.
Vậy thì lúc chuyện này thành công, mọi công lao dĩ nhiên đều thuộc về ông ta và Thiên Minh Tử.
Thậm chí khi nhìn thấy Khổng Thiên Thu chết thảm, ông Tần vui mừng đến mức hai tay run lên, nếu không phải đang đứng trước đám đông thì ông ta đã muốn chạy đến cúi đầu nói cảm ơn với Tiêu Chính Văn rồi.
“Ông nghĩ chỉ như thế là có thể hạ được Tiêu Chính Văn sao?”
Thiên Minh Tử khinh thường nhìn ông Tần.
Hả?
Ông Tần khó hiểu nhìn Thiên Minh Tử nói: “Tiền bối Thiên Minh Tử, thứ mà Tiêu Chính Văn dựa vào chẳng qua chỉ là sự bái phục của người dân với cậu ta, bây giờ danh tiếng của cậu ta ở Hoa Quốc đã thối nát lắm rồi”.
“Muốn đối phó với cậu ta hẳn phải rất dễ dàng chứ”.
Thiên Minh Tử lắc đầu nói: “Tiêu Chính Văn đúng là một tên hậu bối, có lẽ về khía cạnh chiến lược không bằng chúng ta. Nhưng hổ đi bắt thỏ còn phải cố gắng hết sức, chúng ta lại không phải hổ, Tiêu Chính Văn cũng không phải là thỏ”.
“Bề ngoài có vẻ như chúng ta đang chiếm ưu thế, nhưng ông phải hiểu rõ Tiêu Chính Văn không bị thực chất đè ép, bây giờ cậu ta vẫn là vua Bắc Lương, cậu ta còn có thể có tiếng nói ở giới chính trị Hoa Quốc”.
“Thậm chí thực lực của cậu ta cũng không bị tổn hại gì, chỉ cần cậu ta đồng ý, vẫn có thể giết tất cả chúng ta ngoài tôi bất cứ lúc nào”.
“Ông nghĩ phần thắng của chúng ta là bao nhiêu?”
Những lời này của Thiên Minh Tử khiến ông Tần cũng hơi sửng sốt.
“Tiền bối Thiên Minh Tử, vậy theo ý ông thì tiếp theo chúng ta nên làm gì?”
Ông Tần nhíu chặt mày nói.
Thiên Minh Tử cười khẩy nói: “Chu Chấn Long tuyệt đối sẽ không vô cớ xuất hiện trong nhóm huyết tộc, kế hoạch của chúng quá mức xảo quyệt, muốn thất bại trước chúng ta, sau đó ngồi xem chúng ta và Tiêu Chính Văn đánh nhau”.
“Thế gian này làm gì có chuyện tốt thế? Ông nói xem?”
Được Thiên Minh Tử nhắc, ông Tần mới hiểu ra được tính nghiêm trọng của vấn đề.
Cho dù thế lực phía sau nhà họ Khổng hay huyết tộc thì đều có sức mạnh cực kỳ có hạn ở thế tục.
Thế nên Tiêu Chính văn mới có thể trở thành bên thứ ba cho trận chiến ở thế tục.
Thực lực của ba bên gần như ngang nhau, dù bên nào chết thì lợi ích đều sẽ thuộc về bên thứ ba.
“Ý ông là…”