Chiến Thần Bất Bại

Chương 309

Con mắt phải của Đường Thiên bỗng đỏ bừng như máu.

Trong người hắn như có một thứ gì đó nổ tung xông thẳng lên đầu. Thân thể Đường Thiên run lên, con ngươi trong mắt mất đi tiêu cự, màu lam trên mắt trái nhanh chóng biến mất, từ sâu trong con ngươi có một điểm đỏ bầm hiện lên rồi nhanh chóng chiếm trọn con mắt.

Ngọn lửa màu đen ầm thầm chui ra từ trong người hắn, sau đó lan dọc theo thân thể hắn. chỉ trong nháy mắt, ngọn lửa màu đen này đã bao trùm toàn thân Đường Thiên, chỉ có thể nhìn thấy loáng thoáng có hình người mơ hồ bên trong ngọn lửa đen.

Hắn mở rộng song chưởng, im lặng đứng yên, ngọn lửa màu đen lượn lờ bao phủ. một đôi mắt u hồng chậm rãi sáng lên từ bên trong hắc viêm khiến tâm hồn người ra cảm thấy khiếp đảm.

Trông giống như Ma thần vậy.

"Đây là... hắc viêm!" Sắc mặt Thu Chi Quân đại biến, thanh âm cũng trở lên run rẩy.

Tư Mã Tiếu quay mặt sang ngơ ngác nhìn sư huynh, sư huynh...

Từ khi còn trẻ đến giờ đây là lần đầu tiên hắn thấy khuôn mặt sư huynh đầy vẻ hốt hoảng như vậy, hắn không thể ngờ được cái vẻ mặt này lại có thể xuất hiện trên khuôn mặt sư huynh.

Hắn không thể kìm lòng được mà quay mặt nhìn sang, ánh mắt rơi lên bóng người được bao trùm trong hắc viêm.

Lang Ngọc vô cùng kinh hãi đứng nhìn Đường Thiên được bao bọc trong hắc viêm, tay chân lạnh ngắt. Vừa nãy, khi vừa nhìn thấy Khổng Tước Minh Vương Nhãn của Đường Thiên, trong lòng hắn đã không thể áp chế được suy nghĩ muốn gây phiền toái cho Đường Thiên ở trong đầu. Thế nhưng lúc này trong lòng hắn không còn một chút ý niệm đi tìm Đường Thiên nào nữa, hắn không biết ngọn lửa màu đen kia là cái gì, thế nhưng hắn biết, thứ như vậy tuyệt đối hắn không trêu vào nổi. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Hắn là người đứng đầu Khổng Tước tọa, thân thể đã được trải qua tinh tọa chi lực của Khổng Tước tọa tẩy rửa nhiều năm như vậy, khiến huyết mạch trong cơ thể đã sớm phát sinh dị biến. thế nhưng hắn biết rõ, huyết mạch của mình so với huyết mạch của Đường Thiên thì yếu hơn rất nhiều.

Đồ Như Hải cũng đang nhìn chăm chú vào trận chiến này, tuy do một số nguyên nhân làm hắn không thể tự mình tới đó. nhưng nếu nói trong sáu người kia người làm cho hắn an tâm nhất chính là Mông Vi, thế nhưng hắn ngàn vạn lần không thể ngờ được Mông Vi lại là người đầu tiên gặp phải trắc trở.

Khi tình hình chiến đấu bị lâm vào thế giằng co, con ngươi lam sắc của Đường Thiên khiến hắn cảm thấy rất hứng thú, nhất là khi hắn thấy Đường Thiên ép Mông Vi phải vận dụng đến tinh tọa chi lực bên trong huyết mạch, điều này đã khiến hắn giật mình, nhưng trong lòng hắn vẫn cho rằng kết quả của trận chiến này đã định.

Nhưng khi hắn vừa thấy hắc viêm bùng ra từ bên trong cơ thể Đường Thiên, hắn lập tức dựng cả người dậy.

Huyết mạch... đây chắc chắn là lực lượng huyết mạch!

Trong ánh mắt của hắn là vẻ vô cùng kích động, hắn chưa bao giờ nghe nói tới một loại huyết mạch có thể sinh ra hắc viêm. hắn trợn to hai mắt, thân thể nghiêng về trước, nhìn chằm chằm vào quang mạc tới vong ngã.

Hiện tại, huyết mạch mà Đồ Như Hải tiếp xúc cao nhất chỉ là huyết mạch xích đạo bạch ngân, còn huyết mạch cao cấp hơn thì hắn chỉ có thể phán đoán một chút.

Hậu duệ của chủng tộc viễn cổ sao? Hơn nữa còn là dị biến có xác xuất cực nhỏ ư?

Trong đầu Đồ Như Hải liên tục vận chuyển vô số ý niệm, ánh mắt không dời quang mạc một chút nào. trong ánh mắt của hắn đầy vẻ tham lam và nóng bỏng, nếu như mình cống hiến ra một phần huyết mạch cao hơn xích đạo bạch ngân cấp, thì thân phận trưởng lão của mình chắc chắn có thể đề cao lên ít nhất là một giai!

Hắc Hồn có rất nhiều trưởng lão, đừng tưởng tất cả trưởng lão đều như nhau, thực ra địa vị trong đó cách nhau một trời một vực. Cống hiến cho Hắc Hồn càng nhiều thì địa vị lại càng cao đồng thời cũng mang lại càng nhiều quyền lực và tài phú.

Sở dĩ hắn khơi mào lần phân tranh này, cũng do với địa vị của hắn, bất kể có lăn qua lộn lại ở bốn mươi hai túc Nam Thiên đến mức độ nào cũng không có vấn đề gì.

Ở Nam Thiên bốn mươi hai túc, hắn có tư cách như vậy, cũng có thực lực như vậy. còn về phần sau đó sẽ ra sao cùng hắn không có chút quan hệ gì, hành vi của hắn được thực hiện trong phạm vi quyền lực của hắn, dù có bới móc cũng chẳng tìm ra lỗi.

Mấy năm gần đây hắn đã sớm chặt đứt đi cái ý niệm thăng tiến trong đầu, bởi vì hắn biết, việc này gần như không thể xẩy ra được.

Đối với hắn xích đạo bạch ngân huyết cũng đã tương đối miễn cưỡng rồi. lên cao hơn một cấp là hoàng đạo bạch ngân huyết, cũng là tồn tại cao nhất trong bạch ngân huyết mạch, vấn đề không phải là tiền, mà để có được hoàng đạo bạch ngân huyết phải có được người có công của thập nhị cung đồng ý. Trong mười hai cung hoàng đạo, có vài cung đã gần mai một. nhưng cho đến này không ai dám có chủ ý tới hậu nhân của mười hai cung hoàng đạo.

Mặc dù mười hai cung hoàng đạo rất ít khi khai chiến, thế nhưng trong vấn đề bảo hộ hậu nhân lại đối xử hết sức giống nhau. Đệ tử của thập nhị cung có thể giết chết, thế nhưng nếu ai dám lấy mẫu huyết mạch hoàng đạo sẽ bị mười hai cung liên hợp thảo phạt.

Mà hiện tại Sư Tử Vương Lôi lại chuyên quyền độc đoán về vấn đề này, vì sự kiện này đã từng phát động hơn ba lần chiến tranh, mỗi lần đều máu chảy thành sông.

Ngay cả tổ chức lớn như Hắc Hồn cũng không dám khai chiến với con quái vật như vậy.

Hiện tại hoàng đạo bạch ngân huyết bên trong Hắc Hồn hầu như đã là một cố gắng cực lớn rồi, đó là thứ mua lại từ những hậu đại của người có công lao trong thập nhị cung đã xuống dốc. Thập nhị cung cũng có người làm sinh ý đặc biệt này, những người có công lao này vì gia cảnh xuống dốc, sinh tồn khó khăn, chỉ có thể dùng huyết mạch để đổi lấy cơ hội cho tôn tử tiến về phía trước.

Đối với tình trạng này, các cung đều mở một mắt nhắm một mắt cho qua.

Tiến thêm một bước là huyết mạch Hoàng Kim.

Đó là một thế giới hoàn toàn khác.

Hoàng đạo bạch ngân huyết, trong cơ thể Đường Thiên nhất định là hoàng đạo bạch ngân huyết.

Thế nhưng khi nghĩ đến điểm này, Đồ Như Hải liền tỉnh táo trở lại, nếu như là Hoàng đạo bạch ngân huyết, vậy ngược lại hắn chẳng thể đụng vào. Hơn nữa nếu là huyết mạch viễn cổ, thì đó tuyệt đối là một miếng thịt quá béo.

Trong mười hai cung Hoàng đạo người nào mới có thể sản sinh ra hắc viêm đây? Ý nghĩ này lại khiến hắn phải giật mình một lần nữa.

Hình như chòm sao nào cũng có thể.

Bản thân chòm Sư Tử vốn lấy lửa xưng danh, tuy hắc viêm hiếm thấy nhưng đặt ở trong chòm Sư Tử thì xác xuất cũng tương đối khả quan, chòm Xạ Thủ cũng có tên lửa, xác xuất ra hắc viêm của Thiên Hạt lại càng...

Đồ Như Hải nhất thời không có biện pháp nào, hắn bắt đầu lo lắng về kết quả của cuộc chiến này.

Nếu như Đường Thiên có huyết mạch hoàng đạo thì Mông Vi bị lâm vào tình huống nguy hiểm rồi!

Trong trận chiến đấu này, thứ bắt mắt nhất chính là tràng chiến đấu của Đường Thiên và Mông Vi, thế nhưng một cuộc chiến khác cũng được rất nhiều người quan tâm tới, đó là binh đoàn Sài Lang. Chòm sao cấp thấp như bốn mươi hai túc Nam Thiên từ trước đến nay chưa từng có binh đoàn.

Nguyên nhân trọng yếu là do khó kiếm được người tài, mà bất kỳ một binh đoàn nào đều cần phải có một tên võ tướng, sau đó là binh đoàn của chính vị võ tướng đó, tổng hợp lại mới có thể xưng là binh đoàn.

Cái gọi là võ tướng chính là khả năng dẫn đạo và chỉnh hợp công kích của mười gã võ giả trở lên.

Nhưng võ tướng là hạng người cực kỳ hiếm có, võ tướng có thể chỉ huy mười người có tìm được một công tác có thù lao cực cao ở bất kì một binh đoàn đánh thuê nào. Một tên võ tướng có ưu tú hay không do hai chỉ tiêu quyết định. thứ nhất là năng lực chỉ huy, có thể chỉ huy số lượng võ giả nhiều hay ít, số lượng càng nhiều thì đẳng cấp càng cao. thứ hai đó là trình độ chiến thuật, tình thế trên chiến trường nhiều khi chỉ thay đổi trong nháy mắt, vào những thời điểm chính xác có thể đưa ra những quyết định chính xác, như vậy mới có thể mang lại kết quả tốt nhất.

Tất cả võ tướng đều giống nhau là thực lực cá nhân rất yếu, nếu xét về bản chất thì võ tướng thật ra chỉ là một võ giả thuộc loại hình phụ trợ. bọn họ thường tu luyện một loại là Không Mang. Cái gọi là Không Mang là khả năng khống chế kiếm mang, đao mang do đồng đội phát ra. Năng lực Không Mang càng cao thì lực chỉ huy lại càng lớn.

Ngay từ đầu nghe nói Sài Lang tọa có một nhánh binh đoàn, tất cả mọi người đều cảm thấy rất buồn cười. Cho đến khi nghe thấy chuyện hai gã cường giả Thiên bảng gặp phải nhánh binh đoàn này, kết quả một chết một thương, thì mọi người mới bắt đầu cảm thấy hứng thú.

Lẽ nào một địa phương nhỏ như thế này thực sự có được một binh đoàn?

Tất cả đều ôm cái nghi hoặc này, ngay từ đầu Sài Lang binh đoàn đã hấp dẫn rất nhiều ánh mắt nhìn vào, nhất là khi mọi người nhìn thấy vị chỉ huy của binh đoàn này là một gã hồn tướng thì tất cả đều càng cảm thấy rất hiếu kỳ.

Võ tướng là hồn tướng được gọi là hồn võ tướng, cũng là một tồn tại thường thấy. nhất là những hồn võ tướng có năng lực chỉ huy ít hơn hai mươi người, đại đa số những binh đoàn lớn hay các tổ chức đều có hồn võ tướng chỉ huy năm mươi người, giá cả của loại này cực kỳ đắt đỏ, những tổ chức đoàn thể bình thường rất khó có được. hơn nữa, tất cả hồn tướng đều giống nhau ở điểm linh trí hữu hạn, tuy có năng lực chỉ huy thế nhưng so với người thường thì không đủ linh hoạt. Cho nên chỉ dùng cho đoàn đội có quy mô tiểu đội, rất ít sẽ ít khi dùng đến quy mô đại đội.

Vì vậy khi mọi người nhìn thấy nhánh binh đoàn này có nhân số lên đến hai trăm thì tất cả đều thất kinh.

Hồn tướng có năng lực chỉ huy đạt tới hai trăm, giá của nó tuyệt đối là một cái giá trên trời. thế nhưng rất nhanh sau đó có người phát hiện ra, trong đội ngũ còn có một hồn tướng thống suất năm mươi người. nhưng dù vậy chẳng phải cái hồn tướng có cái khuôn mặt như lá bài tú-lơ-khơ kia có năng lực chỉ huy tới một trăm năm mươi hay sao.

Hồn tướng có năng lực chỉ huy hai trăm người có cái giá trên trời, vậy thì hồn tướng có năng lực chỉ huy một trăm năm mươi người cũng có cái giá trên trời.

Thì ra là một thổ hào!

Thế nhưng mọi người cũng chỉ lắc đầu, năng lực chỉ huy của hồn tướng đúng là không tồi, thế nhưng chỉ dựa vào cái binh đoàn này mà muốn đánh bại ba người trong Đồ Môn Lục Vệ thì đúng là si tâm vọng tưởng. Nghi ngờ trong lòng đã được hóa giải khiến nhiều người chẳng còn hứng thú gì đến tràng chiến đấu này, xem ra hai vị cường giả Thiên bảng kia cũng chỉ vì sơ ý cho nên mới bị một binh đoàn pháo hôi như thế này giết chết.

Trận hình phía sau lưng Binh vô cùng kỳ quái, tất cả cánh quân đều đan xen với nhau lấy hắn làm trung tâm.

Đây là trận hình gì?

Những võ tướng quan tâm đến trận chiến này cũng không khỏi mỉm cười. Hồn tướng này có ý nghĩ thật khác lạ nha, không ngờ lại dùng cái trận hình cổ quái này. Dùng hồn võ tướng để ứng phó với tràng chiến tranh này đã khiến nhiều người đều cho rằng Đường Thiên đã có ý định buông tha cái binh đoàn này, còn trận hình cổ quái mà hồn võ tướng thể hiện ra lại khiến nhiều người cảm thấy vô cùng buồn cười.

Binh rất bình tĩnh.

Tuy chiến thuật tán hình này đám pháo hôi cũng đã luyện được vài ngày, thế nhưng muốn dựa vào mấy ngày để hiểu rõ một loại chiến thuật trận hình chỉ là chuyện viển vông.

Cũng may, ý định của hắn cũng không đặt lên đây, hắn có vô số chiến trận, biết chuyện dựa vào đám ô hợp này để chiến thắng đối phương là cực kỳ khó khăn, những biện pháp thông thường chắc chắn chỉ là vô dụng. Nếu cho hắn thêm thời gian hai ba tháng, hắn tin rằng có thể dựa vào đám pháo hôi này mặc sức chà đạp ba người kia, nhưng không phải là hiện tại có thể làm được.

Hôm nay muốn thắng, vậy chỉ có thể kiếm tẩu thiên phong (vào đề theo một cách khác) mà thôi.

Kinh nghiệm chiến đấu của ba người cực kỳ phong phú, căn bản không có ý định chính diện xông trận, mà trước hết chạy một vòng tròn đến hậu phương của chiến trận. Đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy một chiến trận cổ quái như thế này, tuy không biết sâu cạn của nó ra sao, nhưng vẫn có thể nhìn ra được hậu phương rộng lớn của chiến trận chính là một kẽ hở cực lớn,.

Thế nhưng ở chỗ này bọn họ gặp phải Đường Nhất rồi.

Năng lực chỉ huy của Đường Nhất là sáu mươi người, thượng sĩ là năm mươi người, hắn là thượng sĩ Hoàng Kim cho nên số lượng nhiều hơn mười người nữa.

Việc chỉ huy năm mươi người đối với hắn thì rất thoải mái.

Năm mươi người dưới sự thống lĩnh của hắn giống như một cơn gió, giết tới trước mặt ba người kia. Sau đó chẳng nói năng gì, Trảm mã đao trong tay lập tức chém ra, gần như cùng lúc đó đám võ giả Sài Lang phía sau hắn cũng chém mạnh loan đao trong tay

Một chùm đao mang gào thét lao tới, ba người cũng bị dọa giật nẩy mình, vội vàng né sang bên cạnh, kéo dài khoảng cách.

"Tên Hồn Võ tướng này cũng có vẻ khó chơi." Sắc mặt lão Phong cực kỳ khó coi, sắc mặt hai người còn lại cũng chẳng tốt hơn bao nhiêu.

Đường Nhất dự đoán đường tấn công của bọn họ cực kỳ chính xác, cảm giác giống như bọn họ đã bị nhìn thấu vậy.

"Đại đội đang thay đổi trận hình." Vị nữ tử Tử Tinh nhắc nhở.

Quả nhiên, đại đội phía sau Đường Nhất đang nhanh chóng biến ảo trận hình.

"Tiến lên! Dù hắn có lợi hại hơn nữa thì cũng chỉ có năm mươi người!" lão Phong cắn răng một cái: "Mãn Trụ, ngươi chủ công!"

"Được!" Man Trụ lập tức đáp ứng, hắn vốn là kẻ cậy mạnh, rất thích hợp để đối phó với những trận chiến như thế này.

Nhìn ba người vọt về phía mình, sắc mặt Đường Nhất vẫn không chút biến đổi, hắn lại nâng Trảm mã đao trong tay một lần nữa.

Bình Luận (0)
Comment