Bây giờ Tiêu Chính Văn một mình tới, hoàn toàn không có Chu Chấn Long làm chỗ dựa, Tiêu Chính Văn còn có gì đáng để sợ chứ?
Lương Cảnh Long vừa dứt lời, Long Hình trở nên giận dữ.
Mặc dù hôm nay tất cả người tới đây đều có thực lực vô cùng khủng bố, nhưng Long Hình lại không hề sợ hãi, có Tiêu Chính Văn ở đây, những người này không đủ khiến anh ta lo lắng, anh ta và Long Nguyệt cũng không hẳn là không thể đấu được một trận!
“Ồ? Xem ra, anh không phục sao? Không phải chúng tôi xem thường các anh, các anh phải hiểu, cho dù là tư chất tự nhiên thì chúng tôi tuyệt đối cũng không kém các anh!”
“Hơn nữa, sau lưng chúng tôi đều có một thế gia lớn chống đỡ, riêng về tài nguyên chúng tôi có thể đạt được, các anh không thể tưởng tượng nổi đâu”.
“Hơn nữa, bí thuật trận pháp có thể đạt được của bất kỳ thế gia nào càng là thứ mà người của thời đại này như các anh khao khát mà không có được!”
“Vậy nên mới nói, các anh vĩnh viễn không thể đạt được thành tựu như chúng tôi!”
Vẻ mặt Lương Cảnh Long khinh thường mở miệng nói, sắc mặt ấy giống như đang dạy dỗ một người vai dưới.
“Ví dụ như nói tới thiếu cung chủ của Thiên Hà Cung đây, từ năm ba tuổi anh ấy đã có thể thuộc được Bí Yêu Trận Pháp thất truyền ngàn năm, vả lại, tư chất tự nhiên hơn người, năm tám tuổi đã có thể vây bắt mãnh hổ bằng trận pháp bí mật!”
“Các anh có làm được không? Tôi nghĩ ở cái tuổi này các anh còn đang cởi truồng tắm mưa nhỉ?”
Lương Cảnh Long chỉ tay vào một người đàn ông trẻ tuổi, kiêu ngạo nói.
Khí trường xung quanh người này rất mạnh, chỉ nhìn từ xa cũng đã cho người khác một cảm giác áp bức vô cùng mạnh mẽ.
“Hơn nữa, năm mười ba tuổi đã đột phá được cảnh giới Thiên Thần, mặc dù tôi không biết các anh đạt tới cảnh giới Thiên Thần lúc nào, nhưng nhất định sẽ muộn hơn anh ấy rất nhiều đúng chứ?
Lương Cảnh Long vừa dứt lời, trên mặt người đàn ông trẻ tuổi ấy lập tức hiện lên sự hãnh diện.
Không sai, quá trình trưởng thành của hắn nếu ở thế tục tuyệt đối là con cưng của trời, cho dù là ở vùng ngoài lãnh thổ cũng đã đủ để được gọi là hạng nhất rồi.
Dù là Tiêu Chính Văn cũng không thể có được thành tích trưởng thành như hắn được.
“Nhưng mà, anh ấy cũng phải mất mười lăm năm mới có thể đạt tới cảnh giới Nhân Vương cấp năm, biết tại sao không?”
Lương Cảnh Long lạnh lùng cười nói: “Bởi vì cảnh giới Nhân Vương khác với cảnh giới Thiên Thần và cảnh giới Thiên Vương, cảnh giới Nhân Vương coi trọng tính giác ngộ hơn, tính giác ngộ không nhìn thấy được cũng không sờ thấy được, là thứ không thể dùng sự cần cù để bù lại được!”
“Vậy mới nói, truyền thừa huyết mạch đặc biệt quan trọng, thứ mà mấy anh thiếu chính là huyết mạch được truyền thừa!”
“Tôi có thể không chút khoa trương mà nói rằng, tổ tiên ba đời trước của các anh cơ bản đều là nông dân, một đám chân đất mắt toét mà cũng vọng tưởng trở thành cao thủ tuyệt thế sao? Đúng là nực cười mà!”
Nói đến đây, không chỉ Lương Cảnh Long bật cười, đám người phía sau lưng hắn cũng cười rộ lên.
Những lời này của Lương Cảnh Long dường như đã nói ra tiếng lòng của tất cả thế tử, trong mắt bọn họ, đây chính là cảm giác hơn người từ khi sinh ra đã có.
Xuất thân là điều kiện cơ bản phân biệt bọn họ với người thường.
“Anh!”
Long Hình siết chặt nắm đấm, đang muốn đứng dậy lại bị Tiêu Chính Văn ngăn lại.
Lương Cảnh Long liếc mắt nhìn Long Hình, khinh thường nói: “Sao? Còn muốn ra tay với tôi sao? Anh có tư cách đó à?”
“Anh có tin tôi chỉ dựa vào thần binh lấy mạng anh trong gang tấc mà không cần dùng toàn lực không? Đây chính là ranh giới giữa anh và tôi mà anh sẽ không bao giờ có thể vượt qua được!”
“Sao nào, bây giờ anh còn cảm thấy các anh hơn chúng tôi không?”
Lương Cảnh Long hất hàm cười nhạo.
Mặc dù lời nói này của hắn vô cùng mang tính sỉ nhục, nhưng cũng là một sự thật không thể tranh cãi.