Chiến Thần Bất Bại

Chương 3139

Chiều hôm đó, Joseph và Hodar quay lại lâu đài Versailles.

 

“Năm đó Hoàng đế Napolil không nên giao lại Âu Lục cho đám người kia. Chỉ một tên nhóc ở Hoa Quốc mà cũng dọa cho bọn họ sợ vỡ mật”.

 

Joseph lắc đầu thở dài, khinh thường nói.

 

Dù sao hai người họ cả đời đi theo Napolil chinh chiến từ Nam đến Bắc, có cảnh tượng nào chưa gặp, có nhân vật tầm cỡ nào chưa từng tiếp xúc đâu chứ?

 

Tiêu Chính Văn là cái thá gì?

 

So với Đại đế nước Hùng phương Bắc thì Tiêu Chính Văn cũng chẳng bằng một đứa trẻ nữa kìa.

 

Nhưng thế thì có làm sao, chẳng phải cuối cùng đại đế nước Hùng cũng vẫn phải trơ mắt nhìn họ lùi vào ngoài lãnh thổ đó sao?

 

Ở một nơi khác, khi biết được người dân cả Hoa Quốc đều kêu gào không công bằng cho Tiêu Chính Văn, Khổng Thiên Tường tức đến độ cả người run rẩy.

 

Một luồng khí tức vô cùng đáng sợ đang tích tụ trong người hắn như có thể lao ra khỏi cơ thể khiến cả phương trời này biến mất bất cứ lúc nào.

 

“Hừ! Một Tiêu Chính Văn thôi có gì giỏi chứ. Lẽ nào các người thật sự nghĩ Khổng Thiên Tường tôi không bằng tên kia à?”

 

Khổng Thiên Tường nghiến răng nghiến lợi siết chặt nắm đấm đến mức vang lên tiếng kêu.

 

Nếu không phải hắn còn sứ mệnh quan trọng hơn thì đã chém chết Tiêu Chính Văn rồi.

 

Tiêu Chính Văn thì ngược lại không hề để tâm đến mấy người ở thế giới bên ngoài kia, lúc này anh cũng đang dồn toàn tâm để đột phá cảnh giới của mình.

 

Từng tiếng ầm ầm liên tục vang vọng trong người Tiêu Chính Văn, từng luồng khí màu tím không ngừng cuồn cuộn trên đỉnh đầu anh.

 

Lúc này Tiêu Chính Văn không chỉ là đang đột phá cảnh giới Nhân Vương cấp năm mà còn đang lĩnh hội sự tuyệt diệu của nguyên khí.

 

Nguyên khí giả cội nguồn của đất trời, cội nguồn của vạn vật.

 

Sự hình thành của vạn vật đều có liên quan mật thiết với nguyên khí, lĩnh hội được nguyên khí cũng có nghĩa là Tiêu Chính Văn đã vượt qua ranh giới của người thường.

 

Chính thức đạt đến độ cao nhất định, thậm chí có thể nói là càng tiến đến gần tới cảnh giới thần tiên trong truyền thuyết cổ đại.

 

Ngay khi Tiêu Chính Văn sắp đến gần với ranh giới đột phá, trong không trung xuất hiện hiện tượng kỳ lạ, như thể cả đất trời này sắp sụp xuống vậy.

 

Khổng Thiên Tường đang đang trong cơn thịnh nộ bỗng cảm nhận được một luồng khí tức rất khác thường, hắn không khỏi bàng hoàng.

 

“Luồng khí tức này… lẽ nào là… là Tiêu Chính Văn đang đột phá?”

 

Không chỉ riêng Khổng Thiên Tường bàng hoàng mà ngay cả Hàn Hương Nhi và Lương Cảnh Long cũng chú ý đến hiện tượng kỳ lạ này.

 

Dù sao lần này Tiêu Chính Văn cũng gây ra động tĩnh quá lớn, cả Hoa Quốc đều có thể nhìn thấy từng đám mây tím trên đỉnh đầu anh.

 

“Hừ, Tiêu Chính Văn thật sự rất ngây thơ, còn muốn đột phá Nhân Vương cấp năm trước mặt chúng ta?”

 

Lương Cảnh Long nhìn đám mây màu tím trên trời cười khẩy nói.

 

Không chỉ có Lương Cảnh Lương nghĩ thế mà ngay cả Khổng Thiên Tường và Hàn Hương Nhi cũng có suy nghĩ giống hắn.

 

Họ nghĩ Tiêu Chính Văn thấp hơn họ một cảnh giới đã khó đối phó như thế, nếu để Tiêu Chính Văn đột phá thành công thì càng khó sao?

Quan trọng nhất là tuyệt đối không thể để Tiêu Chính Văn phá hoại chuyện tốt của họ, càng không thể để Tiêu Chính Văn đột phá thành công, như thế có thể khiến Huyền Thiên Đạo Cung chú ý đến.

Bình Luận (0)
Comment