Khoảnh khắc này, Tiêu Chính Văn đã hoàn toàn thay đổi nhận biết của bọn họ!
Trên mặt hai người Đông Phương Tuyết Ngưng và Trương Lăng Phong cũng lộ ra một nụ cười khổ, xem ra sự lo lắng khi trước của bọn họ là dư thừa rồi, con át chủ bài của Tiêu Chính Văn thực sự quá nhiều!
Cũng chỉ có loại người như Tiêu Chính Văn mới là thiên tài thực thụ!
Khổng Thiên Tường dùng cặp mắt phun ra lửa để nhìn Tiêu Chính Văn, ngọn lửa đố kỵ trong lòng đã vượt quá khả năng biểu đạt của ngôn từ rồi.
Ba người Joseph và Hodar sau khoảng thời gian ngắn kinh ngạc thì trên mặt cũng đồng loạt lộ ra vẻ phẫn nộ!
Mọi hành vi bây giờ của Tiêu Chính Văn tương đương với việc thẳng tay huỷ hoại tiền đồ của cả Âu Lục, thậm chí so với việc Âu Lục giết vào đô thành của Hoa Quốc năm đó thì cũng chẳng hề kém cạnh!
Mà đây cũng mới chỉ là bắt đầu, bởi vì trong vòng một năm kể từ khi tuổi thọ bị rút cạn, Âu Lục vẫn sẽ có rất nhiều người vì thế mà chết đi, rốt cuộc sẽ có bao nhiêu người phải chết, ngay cả bọn họ cũng chẳng thể tính toán được!
Lúc này, Joseph thật sự thấy hơi hối hận rồi, bọn họ không thể ngờ Tiêu Chính Văn lại chém giết quả quyết tới như vậy!
Nếu như không phải vì bọn họ quá khinh người, để cho gia tộc Locke thực hiện cam kết khi trước thì hôm nay sao có thể xảy ra cảnh tượng có tính bi kịch tới như vậy!
Sớm biết Tiêu Chính Văn có năng lực hút đi tuổi thọ của tất cả người dân Âu Lục thì làm gì có chuyện bọn họ dám chọc tới người này?
Thế nhưng chuyện tới nước này, có nói gì thì cũng đều muộn rồi!
Tiêu Chính Văn làm thế nào đã không còn quan trọng nữa, quan trọng là kết quả đã chẳng thể thay đổi được nữa rồi!
Càng nghĩ, ba người càng tức giận hơn, lúc này, sát ý trong mắt bọn họ đã cực kỳ nồng đậm rồi!
“Bây giờ duy chỉ có giết hắn, trả lại hết toàn bộ số tuổi thọ mà hắn đã chiếm lấy cho Âu Lục thì mới có thể bảo vệ được cho tương lai của mảnh đất này! Nếu không chúng ta sẽ trở thành tội nhân của cả Âu Lục mất!”
Kỵ sĩ Thánh Điện trợn tròn hai mắt, đôi mắt giống như điện quang nhìn thẳng về phía Tiêu Chính Văn.
Thanh kiếm màu vàng trong tay hắn loé lên những tia sáng màu vàng vô cùng chói mắt, giống như trên bầu trời giáng xuống một tia sét màu vàng vậy!
“Mảnh đất Âu Lục của bọn tôi trải qua mấy nghìn năm khổ cực mới có được thành tựu như ngày hôm nay, tuyệt đối không thể bị huỷ diệt trong tay cậu được!”
“Bất luận cậu là ai thì cũng phải trả cái giá bằng chính tính mạng cho những việc mà cậu đã làm!”
Joseph nghiến răng, phẫn nộ gầm lên.
Lúc này, sát ý cuộn trào trong đôi mắt hắn, trong hư không ngập tràn mùi vị giết chóc tiêu điều!
Thanh kiếm dài trong tay ông ta giống như một góc của trời xanh, ánh sáng bất tận cứ thế lao thẳng về phía Tiêu Chính Văn.
Khoảnh khắc này, mang theo uy thế long trời lở đất, một nhát kiếm có thể khiến cho bầu trời tách làm đôi!
Thế nhưng lúc này Tiêu Chính Văn đã mất đi sự nhẫn nại, khí tức màu tím trong tay cứ thế bộc phát ra, trước đây anh vẫn luôn ẩn giấu thực lực thật sự của bản thân!