Ánh sáng màu vàng đó xuyên qua đất trời chắn ngay trước mặt Tiêu Chính Văn.
Vô số mũi tên đó đều bị hút vào trong ánh sáng vàng rồi biến mất.
Mọi người bên dưới thấy thế cũng không khỏi ớn lạnh, mặc dù trận pháp không gian bắt nguồn từ Hoa Sơn, nhưng ngay cả người xuất sắc nhất trong Hoa Sơn cũng không dám cứng rắn đỡ một đòn tấn công có tính hủy diệt bằng trận pháp không gian như Tiêu Chính Văn.
Chỉ như thế thôi, bây giờ Tiêu Chính Văn vẫn đang ở thế phòng thủ, nhưng muốn giết được hai người Pháp Thiên và Đồ Thiên quả thật là rất khó.
Một tiếng rồng gầm vang lên khắp đất trời, một con rồng lớn màu vàng được Tiêu Chính Văn biến ra.
Lúc này ngay cả bầu trời cũng hơi không chịu được khí thế ngút trời này, bầu trời dường như bị xé nát rung chuyển một hồi, một góc của bầu trời bị xé toạc ra.
Cơ thể con rồng vàng lướt qua chặn lại vô số mũi tên đó.
“Pháp Thiên, xem ra đã lâu rồi ông chưa ra tay đánh ai, thế mà lại bị một tên Nhân Vương cấp năm đánh lại như thế”.
Đồ Thiên sầm mặt tiến đến trước một bước.
Khí tức kinh người bỗng dâng trào lần nữa, áo khoác cực lớn tạo ra tiếng động mạnh trong không khí như thể một Huyết Ma giáng trần khiến người ta vừa ngưỡng mộ vừa kính sợ.
“Đã nghe nói sức chiến đấu của cậu khá mạnh, trước giờ tôi đều muốn xin chỉ bảo, hôm nay giữa cậu và tôi chỉ có thể có một người sống sót rời khỏi đây”.
Vừa dứt lời, Đồ Thiên bỗng vung ra một cú đấm đủ để chấn động vũ trụ.
Đòn tấn công này thậm chí chia cắt bầu trời thành hai nửa, đám mây vô tận biến thành vô số tia sáng đánh về phía Tiêu Chính Văn.
Không quá lời khi nói rằng uy lực đòn tấn công này của ông ta đủ để địch lại với hàng trăm quả bom hạt nhân cỡ lớn.
Chỉ riêng luồng khí của cú đấm này đã có thể chia nước trong Hoàng Hà thành hai.
Sức mạnh này đáng sợ như thế nào?
Lúc này người nhà họ Khổng và nhà họ Ngụy đều thốt lên một tiếng kinh ngạc.
Thảo nào huyết tộc lại điên cuồng như thế, với sức chiến đấu của hai người họ cũng đủ để xóa sạch Hoa Quốc.
Thấy đối phương đã tung ra đòn tấn công, Tiêu Chính Văn cũng vung ra một cú đánh về phía Đồ Thiên.
Một tiếng động cực lớn kinh thiên động địa vang lên, không trung bỗng nổ tung thành ánh sáng trắng chói mắt.
Đồ Thiên bị sóng khí đánh lùi về sau ba bước, Tiêu Chính Văn cũng lùi một bước về phía sau.
Nhưng cuối cùng hai người vẫn hòa nhau.
“Xem ra ông cũng đã lâu chưa giết người rồi. Huyết quyền vô địch của ông cũng phải chịu thua”, nói rồi cả người Pháp Thiên bỗng biến mất.
Ngay sau đó một trận cơn sóng gợn lên trong hư không, cơ thể Pháp Thiên đã xuất hiện ngay trước mặt Tiêu Chính Văn, sau đó một cú đấm có uy lực ngút trời đấm thẳng vào ngực Tiêu Chính Văn.
Tiêu Chính Văn hơi nhíu mày, cơ thể xoẹt qua lập tức xuất hiện phía sau Pháp Thiên, sau đó giơ một bàn tay lên đánh vào sau lưng Pháp Thiên.