Lúc này giữa trời đất bỗng sinh ra hai hình thái cực Âm Dương, sinh lực và tử khí lưu chuyển cho nhau giữa không trung, vì được trận pháp bảo vệ nên năm đại danh sơn có thể thoát được một nạn.
Còn kết giới bảo vệ của mấy gia tộc cũng có thể so sánh với trận pháp bảo vệ núi của năm đại danh sơn, không hề bị tổn thất gì.
Nhưng các tông môn nhỏ trong thế tục lại không được may mắn như thế, ngay khi hai hình thái cực Âm Dương nhanh chóng lưu chuyển, sinh khí của rất nhiều người bị rút cạn.
Mấy chục tông môn nhỏ gần như biến thành địa ngục trần gian trong tích tắc.
Không ít người của võ tông đều nhìn sợ hãi về phía chân trời, lúc này họ mới nhận ra được sự đáng sợ của việc đột phá vượt cấp.
Chỉ là lực còn sót lại mà đã có uy lực như thế, huống gì lúc này Trương Lăng Phong còn đang ở trung tâm của cơn cuồng phong?
“Cậu Tiêu, cậu có chắc sẽ không gây ra tổn thất lớn cho Hoa Quốc chứ?”, Tần Vũ cũng không yên tâm lắm nhìn về phía Thiên Sơn.
Dù sao bên đó còn có mười mấy thành phố lớn của Hoa Quốc, hơn nữa dân số tỉnh Xuyên cũng chiếm tỉ trọng rất lớn ở Hoa Quốc, ngộ nhỡ tổn thất gì lớn thì ngay cả Thiên Tử cũng không gánh nổi trách nhiệm này.
“Anh yên tâm đi, đây là trời đất nghịch loạn, vì Trương Lăng Phong vượt cấp đột phá nên mới sinh ra vài vòng xoáy chân khí, một lát nữa sẽ sóng yên biển lặng thôi”.
“Chỉ cần người dân bình thường đều rời khỏi tỉnh Xuyên thì sẽ không gây ra thương vong gì, còn một số kiến trúc mặt đất có thể xây dựng lại mà”.
Tiêu Chính Văn lạnh nhạt nhìn cảnh tượng trên bầu trời.
Thật ra Tiêu Chính Văn cũng có quyền phát ngôn đáng kể, hơn nữa trước đến giờ Tiêu Chính Văn đều liên tục đột phá nên anh đã không còn lạ gì hiện tượng như thế này.
Đây cũng là nguyên nhân quan trọng tại sao lúc đầu Tiêu Chính Văn muốn liên tục đột phá ở thánh vực chứ không phải đột phá ở thế tục.
Quả nhiên đúng như Tiêu Chính Văn nói, không đầy năm phút sau, tất cả hiện tượng lạ đều bình yên trở lại như cũ, còn Trương Lăng Phong cũng bước vào trong khe rãnh sâu mấy trăm mét từ trong hư không.
“Tên nhóc nhà họ Trương thế mà thành công rồi”, Lương Cảnh Long nghiến răng, ánh mắt hiện lên tia căm phẫn.
Mặc dù Trương Lăng Phong liên tục đột phá thì thực lực cũng không vượt qua Lương Cảnh Long thực lực Nhân Vương cấp năm, nhưng sự chấn động mà hắn gây ra cho thế tục đồng thời cũng phá vỡ tin đồn ngàn năm người thế tục mới bằng các cao thủ ngoài lãnh thổ.
Nói cách khác, lần này Trương Lăng Phong công khai đột phá không chỉ là một lần thăng hoa của bản thân hắn, mà còn khiến tất cả những người bình thường ở thế tục nhìn thấy cảnh tượng này đều có tia hy vọng.
Hơn nữa xét về mức độ nào đó, lại lần nữa chèn ép uy nghiêm của cao thủ ngoài lãnh thổ.
“Có một vài thế giới không phải là thứ chúng ta có thể khống chế, hơn nữa lúc nãy nếu không nhờ trận pháp bảo vệ thì e là chúng ta đã biến thành vũng máu mất rồi”.
Hứa Văn Long lướt nhìn Lương Cảnh Long, vung tay áo lên rồi xoay người quay về sân sau.
Khổng Hựu Bang cũng hít sâu một hơi: “E là trận đấu ngày mai sẽ không được yên ổn rồi”.
Trương Lăng Phong xuất hiện một cách oai hùng cộng thêm Tiêu Chính Văn đồng thời nhúng tay vào việc này, đủ kiểu biến thuật này đều là thứ mấy gia tộc lớn ngoài lãnh thổ không lường trước được.
Triệu Kế Hồng ngồi trên đỉnh núi chính ở Tung Sơn chậm rãi mở mắt ra, xoay sang dặn dò ông lão bên cạnh: “Sáng sớm mai chuẩn bị một phần quà lớn, rồi đưa đến nhà họ Trương ở Thiên Sơn”.