“Nếu như muốn trừ khử Tiêu Chính Văn thì buộc phải làm cực kỳ bí mật mới được, nếu không thì không ai có thể giết chết được Tiêu Chính Văn ở dưới tầm mắt của Sáng Thế Hạo Thiên được đâu!”
“Theo như tôi biết, Bạch Chiến Sinh đã báo lại chi tiết chuyện này với lãnh đạo cấp cao của Đế Vương Các rồi, tới lúc đó thì dưới áp lực của Đế Vương Các, Tiêu Chính Văn ít nhất cũng phải đứng ra công khai xin lỗi các phương ở vùng ngoài lãnh thổ chúng ta!”
Thiên Hà Đạo Quân híp mắt, uất hận nói.
Năm đó, dù là Bạch Khởi sau lưng có nhà họ Doanh chống lưng cho, giết được Triệu Cấu thì cũng buộc phải đứng ra xin lỗi người khác!
Mặc dù hiện tại vùng ngoài lãnh thổ đã không còn là của riêng Thiên Đạo Minh Ước nữa nhưng lợi ích của thế lực các phương gần như giống hệt nhau, bất cứ bên nào cũng sẽ không ngồi nhìn người trong thế tục coi khinh thực lực của vùng ngoài lãnh thổ!
Một câu nói của Tiêu Chính Văn đã dồn Thiên Thần Tử vào chỗ chết, đây chẳng khác gì tát lên trên mặt tất cả mọi người ở vùng ngoài lãnh thổ, tới lúc đó, thứ mà Đế Vương Các đại diện đã không còn là một mình Đế Vương Các nữa mà là cả vùng ngoài lãnh thổ!
Dù là Sáng Thế Hạo Thiên thì cũng tuyệt đối sẽ không lật mặt với vùng ngoài lãnh thổ vào thời điểm này!
Tiêu Chính Văn mất đi sự bảo vệ của Sáng Thế Hạo Thiên, ngoại trừ xin lỗi thì đã không còn lựa chọn nào khác.
“Xin lỗi, lẽ nào tất cả mọi hành vi mà cậu ta làm với chúng ta, chỉ cần nói câu xin lỗi là xong chuyện sao? Tuyệt đối không thể, tên này buộc phải nhanh chóng trừ khử!”
Triệu Kế Hồng nói với sắc mặt lạnh tanh.
Chính bởi vì Tiêu Chính Văn nên con trai độc nhất của ông ta mới bị đánh què hai chân, trở thành một người tàn phế!
Dù thế nào thì ông ta cũng phải tìm cơ hội dồn Tiêu Chính Văn vào chỗ chết, báo thù cho con trai của mình!
“Tôi có thể nghĩ cách dụ Hận Thiên đi, còn bên phía Sáng Thế Hạo Thiên, dẫu sao ông ta cũng muốn nhanh chóng khôi phục chiến lực đỉnh cao, đương nhiên sẽ không tập trung toàn bộ sự chú ý lên trên người Tiêu Chính Văn!”
Độ Ách Chân Quân nói đầy suy tư.
“Ồ? Dụ Hận Thiên đi? Ông ta là người của huyết tộc đấy!”, Triệu Kế Hồng nhíu mày, nghi hoặc lên tiếng.
“Huyết tộc thì làm sao? Ông đừng quên Lục Tiểu Thiến mới chết ở thế tục không lâu, là người đứng đầu trong số mấy hầu tước lớn trở về thế tục, lẽ nào ông ta không cần đưa ra một lời giải thích cho huyết tộc hay sao?”
“Chỉ cần không có Hận Thiên và Sáng Thế Hạo Thiên ra tay, Tiêu Chính Văn có là cái gì đâu?”
Triệu Kế Hồng nghe tới đây, trầm tư hồi lâu rồi nói: “Sự việc e rằng không đơn giản như thế, giết cậu ta thì buộc phải giải thích rõ ràng với Sáng Thế Hạo Thiên mới được!”
“Hơn nữa, thái độ của huyết tộc cũng không rõ ràng, lỡ như huyết tộc cũng truy cứu thì chúng ta cũng buộc phải ăn nói cho thoả đáng!”
Ở trong mắt ông ta, Tiêu Chính Văn và giới chính trị trong thế tục căn bản chẳng quan trọng gì, ngược lại hai thế lực lớn là Sáng Thế Hạo Thiên và huyết tộc thì càng khiến cho ông ta phải kiêng dè hơn.
“Ăn nói?”