Cho dù chết trong tay Ono Kazuo, cũng tuyệt đối không thể để cho những thứ súc sinh này xem thường quân nhân Hoa Quốc!
Ngay khi Từ Kiêu Long chuẩn bị đứng dậy, Tần Vũ bên cạnh vội vàng đè bả vai Từ Kiêu Long xuống, sau đó dùng ánh mắt ra hiệu cho Từ Kiêu Long, tỏ ý ông ta tuyệt đối không được kích động!
Mục đích của đối phương vô cùng đơn giản, muốn dùng phép khích tướng, khiến cho Từ Kiêu Long ra tay với Ono Kazuo, sau đó chém chết Thống soái chiến khu Hoa Quốc ngay trước mọi người, dùng chuyện này để sỉ nhục Hoa Quốc!
Đối phương lấy danh nghĩa so tài, dù phía Hoa Quốc nghiêm chính nghênh chiến, cũng tuyệt đối không tới mức hai nước khai chiến, càng đừng nói tới trả thù rửa hận cho Từ Kiêu Long!
Thấy Từ Kiêu Long lại ngồi về chỗ cũ, Ono Kazuo đắc ý đánh giá Từ Kiêu Long nói: “Sao hả, chủ soái Từ từng ngông cuồng không coi ai ra gì, hôm nay lại nhát gan như chuột vậy à?”
“Nếu như chủ soái Từ lo lắng quyền cước không có mắt rồi bỏ mạng, vậy cũng có thể cúi mình xin lỗi với quân đội nước Vy Hào chúng tôi, dùng để cúng tế anh linh mấy trăm ngàn tướng sĩ nước Vy Hào chúng tôi!”
Hắn vừa nói vừa lấy từ trong ngực áo ra một miếng bia anh linh, để trên một cái bàn trống bên cạnh, còn ra hiệu mời Từ Kiêu Long.
Lời vừa nói ra, trong nháy mắt Từ Kiêu Long đã siết chặt hai nắm đấm!
Bảo Thống soái Hoa Quốc cúi người xin lỗi quân nhân nước Vy Hào?
Căn bản không làm được!
Cho dù chết, Từ Kiêu Long cũng tuyệt đối sẽ không cúi người trước những tên súc sinh này!
Trong mắt Từ Kiêu Long, đám súc sinh này chết cũng chưa hết tội!
Không bằm xác bọn họ ra nghìn mảnh đã là đối xử nhân từ nhất với bọn họ rồi!
Tần Vũ vội vàng vỗ bả vai Từ Kiêu Long, rõ ràng đối phương đã chuẩn bị từ lâu, định dùng kế khích tướng, chọc giận Từ Kiêu Long hoàn toàn!
Tần Vũ nghiêng đầu nhìn hai người Trương Lăng Phong nhưng hai người họ lại lắc đầu.
Tuy bọn họ có lòng, cũng có thực lực thay thế Từ Kiêu Long đánh một trận, nhưng hai người họ đều không phải là người trong quân đội Hoa Quốc.
Ono Kazuo nói rõ, chỉ hy vọng so tài với quân đội Hoa Quốc.
Dù hai người họ có lòng nghênh chiến, nhưng cũng không có cớ để ra tay!
“Hừ, xem ra, quân nhân Hoa Quốc, đúng là đều ỷ mạnh hiếp yếu, theo tôi thấy, chi bằng vị tướng quân này cứ cúi mình bái lạy đi, dẫu sao cúi người là an toàn nhất, vừa có thể an toàn tính mạng, vừa có thể giữ mặt mũi chu toàn!”
Người da trắng Âu Lục bên cạnh cười đùa hí hửng nói.
Hắn vừa dứt lời, đột nhiên một giọng nói lạnh lùng như băng từ hướng lầu hai vọng uống.
“Ồ? Ai muốn khiêu chiến quân đội Hoa Quốc chúng tôi vậy? Tôi nhất định sẽ theo tới cùng!”
Lời vừa dứt, tất cả mọi người đều nghiêng đầu nhìn về phía cầu thang, chỉ thấy Tiêu Chính ăn chậm rãi bước xuống cầu thang đi về phía phòng khách.