Tiêu Chính Văn căn bản không quan tâm đến việc Thái Sơn có đổi chủ hay không, Thánh Huyết của Đế Tuấn sẽ không chỉ xuất hiện ở Thái Sơn, cho dù có khống chế được Thái Sơn thì nhiều nhất cũng chỉ có thể tăng xác suất cơ hội có được Thánh Huyết Đế Tuấn mà thôi!
Hơn nữa, khi ông cụ Thành dẫn đám người Tiêu Chính Văn đến thăm quan Thái Sơn, Tiêu Chính Văn đã điều tra kỹ càng rồi, sương mù xuất hiện trên núi Thái Sơn căn bản không hề liên quan đến Thánh Huyết Đế Tuấn.
Mà sở dĩ nhà họ Thành nói như vậy chẳng qua là để thu hút sự chú ý từ các phía, từ đó có được một phần lợi ích.
Nhưng cuối cùng hết khôn dồn đến dại, không những làm hại chính người của mình lại còn dẫn đám người Tư Mã Tư vào con đường sai lầm!
Ngược lại lại giúp cho Tiêu Chính Văn và Võ Anh Hào!
Trở lại thành phố Thái Sơn, Tiêu Chính Văn xem xét thiệt hại của thành phố trước, nó nghiêm trọng hơn so với anh tưởng tượng rất nhiều, may mà tất cả người dân đã được chuyển đến nơi khác trước đó, nếu không, chắc chắn máu đã thành sông!
Có điều, mối nguy trước mắt của Thái Sơn đã được giải thích. Cùng với việc Hắc Bào và Fulin tháo chạy, Thái Sơn cũng khôi phục lại quang cảnh trước đây, chỉ là những hư hại của ngọn núi không thể tu bổ được!
Tiếp theo, Tiêu Chính Văn giao trách nhiệm nặng nề của việc xây dựng lại thành phố Thái Sơn cho chủ tịch thành phố Thái Sơn, đồng thời căn dặn ông ta nhất định phải ổn định đời sống cho nhân dân, hơn nữa phải nhanh chóng hoàn thành công việc tái thiết!
Sau khi làm xong việc, Tiêu Chính Văn mới nói với Võ Anh Hào: “Với thế lực của nhà họ Võ thì ở vùng ngoài lãnh thổ cũng được coi là thống lĩnh một phương đúng không?”
Nghe thấy câu hỏi của Tiêu Chính Văn, Võ Anh Hào cũng không giấu giếm, khẽ gật đầu nói: “Đương nhiên, nhà họ Võ từ khi tiến vào vùng ngoài lãnh thổ đã là một trong ba hoàng tộc lớn!”
“Trước đây, tôi không hiểu lắm, với lại lịch nhà họ Võ, tại sao lại được tiếp đãi long trọng như vậy, có điều hiện giờ tôi cũng đã hiểu! Tất cả đều là vì Nữ Đế!”
Nói đến đây, Võ Anh Hào ít nhiều vẫn có phần buồn bã, tuy rằng Nữ Đế chỉ để lại chút tàn niệm, nhưng dù sao đó cũng là cụ tổ của nhà họ Võ!
Nhìn thấy Nữ Đế quy tiên, bản thân anh ta lực bất tòng tâm, loại cảm giác bất này khiến trong lòng Võ Anh Hào cảm thấy hổ thẹn.
“Nếu tiện, có thể dùng thực lực của nhà họ Võ đi điều tra nghe ngóng một chút về Cửu U Cung được không? Cho dù không tìm được Cửu U Cung cũng nhất định phải tìm được sào huyệt của Aisin Gioro và Huệ Mi!”
“Cậu Tiêu, cậu đây là …” Võ Anh Hào khẽ cau mày và nhìn Tiêu Chính Văn một cách khó hiểu.
Chẳng lẽ Tiêu Chính Văn vẫn còn nghĩ đến việc trả thù vùng ngoài lãnh thổ sao?
“Hết lần này tới lần khác vùng ngoài lãnh thổ đã phá rối giới thế tục, bọn chúng phải trả giá”.
“Nhất định phải tìm cách dời chiến trường ra vùng ngoài lãnh thổ, nếu không, giới thế tục căn bản không thể chịu được sự giày vò hết lần này đến lần khác của các cao thủ vùng ngoài lãnh thổ! Cậu cũng đã thấy đó, một thành phố lớn như vậy đã trở thành một đống phế tích chỉ trong gang tấc!”
Trong mắt Tiêu Chính Văn trong mắt lóe lên sát khí, trầm giọng nói.