Chương 3620
“Thế nhưng, thế lực của điện Dược Vương ở vùng ngoài lãnh thổ lại không được xem thường, nếu như cậu Tiêu cũng thông hiểu y thuật thì có thể nghĩ cách để gia nhập vào điện Dược Vương, tới lúc đó, cậu Tiêu cũng sẽ rất được tôn kính ở vùng ngoài lãnh thổ!”
Võ Thiên Nghiệp vừa nói dứt lời, Võ Học Tư đứng bên cạnh đã xen vào: “Không sai! Chỉ cần có thể gia nhập vào điện Dược Vương, đừng nói là Bích Hà Cung nhỏ bé không dám đắc tội với anh, ngay cả người của Thiên Cung Bắc Cực khi gặp anh cũng phải gọi một tiếng tiền bối!”
Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, về phương diện này thì vùng ngoài lãnh thổ và thế tục lại có chút tương đồng!
Dù gì người cũng không tránh khỏi sinh lão bệnh tử, địa vị của danh y trong thế tục cũng được trọng vọng y như thế.
Sau một hồi trò chuyện, Võ Thiên Nghiệp mới đứng dậy nói với Võ Học Tư: “Học Tư, cũng không còn sớm nữa, lát nữa con đích thân đưa cậu Tiêu trở về nghỉ ngơi nhé!”
Võ Thiên Nghiệp lại nói với Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu, tửu lượng của tôi không được tốt, uống nhiều vài chén là lại không còn tỉnh táo nữa, có điểm gì thất lễ, mong cậu bỏ qua cho!”
“Gia chủ Võ khách khí rồi!”, Tiêu Chính Văn gật đầu nói với Võ Thiên Nghiệp.
Đợi Võ Thiên Nghiệp đi rồi, Võ Học Tư mới dẫn Tiêu Chính Văn đi về phía nhà ngang.
Vừa đi, Võ Học Tư vừa nói với vẻ mặt khó xử: “Anh Tiêu, vốn muốn dẫn anh đi thăm thú quanh Vinh Thành, không ngờ nhà họ Võ lại xảy ra chuyện lớn như vậy, để cho anh Tiêu phải chê cười rồi!”
“Không có sao, hơn nữa, nể mặt Võ Anh Hào, chỉ cần nhà họ Võ của anh cần giúp thì có thể lên tiếng bất cứ lúc nào, tôi nhất định sẽ tận lực tương trợ!”, Tiêu Chính Văn lắc đầu nói.
“Anh Tiêu, vùng ngoài lãnh thổ khác biệt rất lớn với thế tục, rất nhiều chuyện đều phải dựa vào cái này để nói!”, Võ Học Tư vừa nói vừa siết chặt nắm đấm.
“Chỉ một tên Lương Cảnh Long mà thôi, đáng sợ tới vậy sao?”, Tiêu Chính Văn lắc đầu cười khổ.
Nghe thấy lời này, Võ Học Tư không khỏi đưa mắt quan sát Tiêu Chính Văn nhiều hơn, thế nhưng bất luận anh ta có nhìn thế nào thì Tiêu Chính Văn cũng chỉ là một người bình thường mà thôi!
Một người bình thường mà lại dám dùng loại khẩu khí này để bình luận về cao thủ ở cảnh giới Nhân Vương cấp năm?
Có điều một giây sau, Võ Học Tư liền ngộ ra ngay!
Dù gì Tiêu Chính Văn cũng đến từ thế tục, có lẽ người trong thế tục căn bản không biết tới sự đáng sợ của Lương Cảnh Long!
Đứng trước cửa nhà ngang, đưa mắt nhìn theo bóng Tiêu Chính Văn trở về căn nhà gỗ hai tầng, Võ Học Tư không khỏi bật cười tự giễu,
“Nói kỹ ra thì người này thật sự hơi đặc biệt! Rõ ràng bản thân là một người bình thường mà lại dám coi thường cao thủ ở cảnh giới Nhân Vương cấp năm như thế!”
“Rõ ràng là lần đầu tới vùng ngoài lãnh thổ mà lại có dáng vẻ như thể không sợ trời không sợ đất, thật sự không biết bản lĩnh này của anh ta tới từ đâu!”
Vào lúc Võ Học Tư đang ngẩn ra, giọng nói của Võ Tinh Nhi đột nhiên vang lên sau lưng anh ta.
“Chị, sao chị lại tới rồi?”, Võ Học Tư vội vàng tiến lên trước chào hỏi.