Nhìn thấy cảnh này, ngay cả người của nhà họ Võ cũng vô cùng ngạc nhiên, phải biết rằng, ngoại trừ một đại năng trong gia tộc y dược, hai người còn lại đều là một trong tám vị hiền nhân của Nho Thánh Từ!
Người ta nói rằng đó là tám hiền nhân, nhưng thủ đoạn của tám người bọn họ gần như đều nổi danh là tàn nhẫn và thâm độc cực điểm trong cả vùng ngoài lãnh thổ!
Thậm chí, tiếng xấu của tám người bọn họ còn hơn đám người ác độc trong huyết tộc!
Huống hồ, trong nhà họ Khổng còn có một vị cao thủ cảnh giới Đế Cảnh còn chưa ra tay!
Có thể nói, đối với Tiêu Chính Văn, đây chính là cục diện sinh tử!
Đây là điểm đáng sợ của nhà họ Khổng, đồng thời, cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng khiến vô số thế gia vùng ngoài lãnh thổ phải nể sợ nhà họ Khổng!
Bất cứ kẻ nào, chỉ cần dám chống lại nhà họ Khổng, trừ khi là có chỗ dựa chống lực cực vững chắc phía sau, nếu không sẽ bị xóa sổ trong nháy mắt!
“Quả nhiên tới rồi!” Tiêu Chính Văn nhìn ba người trước mặt, cười khẩy nói.
Đối mặt với ba vị cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm, lúc này Tiêu Chính Văn vẫn vô cùng bình tĩnh, sắc mặt không hề thay đổi, không mảy may lo lắng khiến cho ba người trước mặt không nhịn được mà gật đầu.
“Cậu giỏi lắm, chỉ một thân một mình mà dám gây tội ác lớn như vậy ở vùng ngoài lãnh thổ, sau khi nhìn thấy bọn tôi, còn có thể bình tĩnh thong dong, xem ra lời đồn đại về cậu của giới thế tục không ngoa chút nào!”
“Nhưng giết người đền mạng, đây là đạo lý bất biến muôn đời!”, một người đàn ông trung niên đội khăn bịt đầu trong số đó tiến lên một bước, lạnh lùng nói.
Vào khoảnh khắc nho sĩ trung niên vừa nói dứt lời, trên bầu trời đột nhiên loé lên một tia sét màu đỏ!
Bên trong vầng sáng huyền ảo chói mắt, một bóng người mặc quan phục thời cổ chậm rãi bước ra.
“Ai nói cậu Tiêu chỉ có một mình? Lẽ nào mấy người thật sự muốn ra tay với cậu Tiêu sao?”
Một giọng nói vô cùng trong trẻo vang lên, nghe thấy giọng nói này, tất cả mọi người đang có mặt đều lập tức ngẩn ra!
Ngay sau đó, hàng chục võ sĩ mặc áo giáp lập tức xuất hiện giữa đất trời.
Mà người mặc quan phục cổ đại kia lại chính là một cô gái tuyệt sắc!
Chỉ thấy trên mũ quan nơi đỉnh đầu cô gái còn có một miếng ngọc rất đẹp, trông tinh khiết như vầng trăng sáng!
Trong miếng ngọc tuyệt đẹp đó còn ẩn chứa cả khí tức của rồng!
Thấy quan nữ này, Tiêu Chính Văn cũng không khỏi nhíu mày lại, nhìn tổng quát trong lịch sử mấy nghìn năm của Hoa Quốc, triều đại có quan nữ chỉ có Nữ Đế!
Lẽ nào cô ta là…
“Ô! Đó là Thượng Quan Uyển Nhi sao? Sao cô ta lại tới đây?”
“Lẽ nào giữa Tiêu Chính Văn và Thượng Quan Uyển Nhi còn có mối quan hệ gì không thể nói cho người khác biết?”
“Hừ, tôi thấy không giống, mặc dù Thượng Quan Uyển Nhi có tính cách phóng túng, thế nhưng Tiêu Chính Văn cũng còn quá trẻ, đây đâu phải trâu già gặm cỏ non nữa, rõ ràng là trâu già ăn mầm cỏ!”