Ông lão thật sự hơi bối rối, mỗi một viên Dưỡng Thần Đan đều cần tới máu tươi của hơn mười ngàn người, mỗi hai năm mới có thể luyện chế được, hai trăm viên Dưỡng Thần Đan dù đối với điện Huyết Ma cũng là một khoản tài sản không nhỏ!
Mà Quảng Lăng Tử lại thẳng thừng tặng nhiều Dưỡng Thần Đan như vậy cho người ta?
Hơn nữa, người này còn là kẻ địch chung của Cửu U Cung và điện Huyết Ma, hắn làm như thế thật khiến người ta khó hiểu!
“Thánh sứ, người tôi vừa nói chính là hắn! Người này không chỉ đánh điện Huyết Ma, còn hút hết tinh huyết của Long Ma Thiên Tôn!”
Từ Lương chỉ vào Tiêu Chính Văn rồi rống to.
Nhưng Quảng Lăng Tử lại không thèm nhìn ông ta lần nào, vẫn hơi cúi đầu như cũ, đứng trước mặt Tiêu Chính Văn, ngay cả thở hắn cũng không dám thở mạnh!
“Xin thánh sứ đòi lại công bằng cho điện Huyết Ma chúng tôi!”
Từ Lương thành khẩn van xin lần nữa.
“Thánh sứ, cậu làm sao vậy?”, ông lão cau mày nhìn về phía Quảng Lăng Tử.
Sao Quảng Lăng Tử lại như có dáng vẻ bối rối? Chẳng lẽ là vết thương cũ tái phát?
Tiêu Chính Văn nhận hộp gỗ, chỉ về phía Từ Lương, nói: “Tôi muốn biến người này thanh nước máu!”
“Được!”
Quảng Lăng Tử vội vàng gật đầu, thậm chí không dám có bất kỳ ý định phản bác nào!
Cái gì?
Cả người Từ Lương cũng bối rối, nghiêng đầu nói với Quảng Lăng Tử: “Thánh sứ, thánh sứ…. vừa nói gì cơ?”
“Ông điếc sao? Anh ta nói muốn biến ông thành nước máu, ông phải để cho anh ta ra tay, hiểu chưa?”, Quảng Lăng Tử cắn răng nghiến lợi nói.
“Thánh sứ nói gì cơ? Vừa nãy tôi đã tự tay gửi thánh sứ hai trăm viên Dưỡng Thần Đan nhờ thánh sứ giúp đỡ rồi mà! Không đòi lại công bằng cho điện Huyết Ma tôi thì đã đành, giờ còn muốn ngồi nhìn hắn giết tôi ư?”
Từ Lương nhìn Quảng Lăng Tử đầy vẻ khiếp sợ, thậm chí không dám tin vào lỗ tai mình.
“Thánh sứ, làm như vậy quả thật không ổn, giữa Cửu U Cung chúng ta và điện Huyết Ma đã có mối quan hệ từ trước, huống chi nơi đây là điện Huyết Ma, sao chúng ta phải sợ một mình cậu ta chứ!”, ngay cả ông lão sau lưng Quảng Lăng Tử cũng chướng tai gai mắt.
“Vậy ông nói xem nên làm gì đây?”, Quảng Lăng Tử lập tức nổi trận lôi đình, hét lên giận dữ với ông lão.
Ông lão lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn nói: “Dĩ nhiên là hợp sức với điện Huyết Ma giết cậu ta”.
“Chết tiệt!”
Quảng Lăng Tử sắp bị đám ngu ngốc này làm cho tức chết rồi, lẽ nào chúng không nhìn ra mình không dám ra tay với Tiêu Chính Văn à?