“Mời các vị ngồi!”
Cô thị nữ vừa đứng dậy vừa nói, cô ta chắp tay vái sâu mọi người một cái coi như đã làm xong lễ chào thay mặt Hứa Thương Long.
Bạch Ngọc Trinh và Lý Bạch liếc nhìn nhau rồi mới theo sau Tiêu Chính Văn, cùng đi vào đình nghỉ mát.
Hứa Thương Long gật đầu với Lý Bạch, sau đó lại nhìn về phía Viên Thiên Canh sau lưng Tiêu Chính Văn, quan sát ông ta mấy lần xong mới chịu nhìn về phía Tiêu Chính Văn: “Tôi đoán cậu chính là cậu Tiêu nổi tiếng khắp cõi Đông Vực, Tiêu Chính Văn phải không?”
“Đúng thế!” Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu.
“Danh tiếng cậu Tiêu ở Đông Vực hiện nay nổi như cồn, đến cả người của Bát Hiền Từ cũng dám giết, sao lại đột nhiên chạy tới ngôi miếu nhỏ này của tôi làm gì, không biết lý do cho chuyến đi này của cậu Tiêu là gì?”
Nói xong, thị nữ bên cạnh Hứa Thương Long tỏ ý muốn dâng trà cho mấy người Tiêu Chính Văn.
“Anh Hứa, mục đích chuyến đi này của chúng tôi là muốn mời anh gia nhập vào điện Thần Long! Cùng nhau chống lại nhà họ Khổng!”, không đợi Tiêu Chính Văn mở miệng, Lý Bạch đã nhanh nhảu cướp lời.
“Ồ? Mời tôi gia nhập ư? E là không ổn lắm thì phải?” Hứa Thương Long dửng dưng đáp.
“Có gì mà không ổn? Cả anh và tôi đều kết thù sâu oán nặng với lũ súc sinh Bát Hiền Từ kia, nếu không nhất trí một lòng thì sau này khó mà bảo đảm sẽ không bị bọn họ…”
Không đợi Lý Bạch nói hết câu, Hứa Thương Long đã phất tay ngăn lại, cắt ngang lời ông ta: “Anh Lý bình tĩnh chớ vội!”
Sau đó, ông ta mới quay đầu nhìn Tiêu Chính Văn nói: “Cậu Tiêu, tôi cũng không phải người không biết phải trái, nhưng tôi nên dùng thân phận gì để gia nhập điện Thần Long nhỉ?”
“Cảnh giới hiện tại của tôi là Nhân Hoàng cấp sáu đỉnh cao, cách cấp bảy cũng chỉ còn một bước nữa thôi!”
“Hơn nữa, đây mới chỉ là thành tựu trước mắt, tương lai sẽ còn tiến xa hơn, mà cậu Tiêu dường như chỉ mới Nhân Hoàng cấp năm thôi nhỉ?”
“Từ xưa tới nay, tôi chưa từng nghe nói đến việc người ở cảnh giới cao phải nghe lệnh của người có cảnh giới thấp hơn, cậu Tiêu cũng không thể nhường lại vị trí điện chủ của mình đúng không nào?”
Hứa Thương Long vừa dứt lời, đến cả Lý Bạch cũng biến sắc, ông ta kinh ngạc nhìn Hứa Thương Long thốt lên: “Anh Hứa, anh…”
“Tôi nói rồi anh Lý, anh an tâm đợi một chút, chớ nóng vội!”
Hứa Thương Long nói tiếp: “Đó mới chỉ là một điều kiện thôi!”
“Điện Thần Long vừa tới vùng ngoài lãnh thổ nên không có căn cơ gốc rễ, đã thế thì các người cho tôi lợi ích gì? Thế tục có câu, muốn ngựa chạy nhanh thì phải cho ngựa ăn cỏ!”
“Dù có thuê một gã côn đồ thì cũng phải trả một số tiền cao!”
Nói hết lời, Hứa Thương Long nhếch môi như cười mà lại không phải cười, cứ thế nhìn Tiêu Chính Văn.
“Ông Hứa, điều mà điện Thần Long chúng tôi có thể cho ông chỉ có không gian vô tận và võ đài vô hạn, cùng với không gian thăng cấp vô tận và cả bí kỹ trận pháp!”