Chiến Thần Bất Bại

Chương 4096

Chương 4096

 

Nhưng rất nhanh, ánh mắt của Nguyệt Nhu lại trở nên kiên định, dẫu sao sự việc cũng đã tới nước này, hơn nữa cô ta cũng luôn rất ghét Tiêu Chính Văn, hôm nay mượn tay Vương Vũ trừ khử anh luôn thì cũng được!

 

Dù gì Thanh Liên cũng không rõ bên phía Thiên Cung Bắc Cực xảy ra chuyện gì!

 

Huống hồ vùng ngoài lãnh thổ rộng lớn tới độ nào?

 

Thiên tài nhiều biết bao nhiêu?

 

Một tên Tiêu Chính Văn chết thì cũng chết thôi!

 

Nhưng tiếp theo, tất cả mọi người càng nhìn càng thấy kinh ngạc!

 

Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, đôi bên đã đánh tới hàng triệu chiêu, chính Vương Vũ trong trận đại chiến lúc này cũng cảm thấy hơi kinh hoàng!

 

“Xem ra tôi thật sự vẫn còn xem nhẹ anh, mặc dù anh không phải cao thủ Đế Cảnh, nhưng lại có thể đánh cùng tôi tới nước này, chả trách cao thủ Đế Cảnh của nhà họ Phương cũng chết trong tay anh!”

 

Vương Vũ lại tung ra một đòn toàn lực về phía Tiêu Chính Văn!

 

Hắn tự nhận đòn đánh này tuyệt đỉnh thiên hạ, uy lực ngút trời!

 

Mà Tiêu Chính Văn lại để mặc cho cuồng phong bổ nhào tới, vừa khéo mượn đòn công kích kinh thiên của Vương Vũ để rèn giũa thể xác của mình!

 

Hơn nữa, phía sau lưng anh, hai hình thái cực âm dương cũng đang uốn lượn với tốc độ cực nhanh, không ngừng bổ sung nguồn sức sống bất tận vào bên trong cơ thể Tiêu Chính Văn!

 

Mặc dù thế tiến công của Vương Vũ mạnh mẽ, nhưng bên phía Tiêu Chính Văn lại căng tràn sức sống, mỗi lần làn da nứt toác ra là lại lập tức lành lại luôn!

 

Độ mạnh của xác thịt không ngừng được nâng cao, mãi tới cuối cùng, dù là thanh kiếm của Vương Vũ chém trúng thì căn bản cũng chẳng thể làm cho anh bị thương!

 

Nhưng trong mắt người ngoài thì Tiêu Chính Văn chỉ đang cố gắng chống đỡ, không có chút sức đánh trả nào, chỉ không ngừng lùi ra sau để né tránh đòn công kích của Vương Vũ!

 

Vương Vũ dường như cũng cảm nhận được xu hướng suy tàn của Tiêu Chính Văn, tiến công càng thêm mãnh liệt hơn, đòn sau mạnh hơn đòn trước, đòn này nhanh hơn đòn kia, liên tục không ngừng nghỉ, giống như mưa bão không ngừng trút xuống người Tiêu Chính Văn!

 

“Hôm nay tôi nhất định phải dùng anh để tế kiếm!”

 

Vẻ mặt của Vương Vũ ngày càng trở nên độc ác, giống như đã có thể nhìn thấy cảnh tượng Tiêu Chính Văn chết thảm dưới lưỡi kiếm của hắn vậy!

 

“Anh đừng lùi nữa!”

 

“Không phải anh nói tôi chẳng qua chỉ tới thế thôi sao? Tôi nghe nói không phải mỗi lần anh đối địch đều có thể giải quyết được đối phương trong vòng một chiêu à?”

 

“Không phải là ở chỗ tôi thì Tiêu Chính Văn anh không chống đỡ được đấy chứ!”, Vương Vũ gào lên đầy ý châm chọc.

 

Chỉ là hắn vừa mới nói dứt lời, trong mắt Tiêu Chính Văn chợt loé lên ánh sáng sắc lạnh, cứ thế nhìn về phía Vương Vũ.

Bình Luận (0)
Comment