Chiến Thần Bất Bại

Chương 4116

“Đừng nói là Thiên Tinh, dù là tôi cũng lần đầu thấy thế giới lại có một nhân thần như thế xuất hiện”.

 

Đánh giá này của Trần Thiệp đã không chỉ là lời khen ngợi mà là sự cảm phục từ tận đáy lòng.

 

Vì trước đó ông ta cũng từng gặp Hồng Ấn, chẳng qua là cảnh giới Đế Cảnh cấp một, nếu đối mặt giết Trần Thiên Cổ thì cùng lắm chỉ có thể được xem là vượt cảnh giới.

 

Mặc dù vượt cảnh giới càng cao thì độ khó càng lớn nhưng giang sơn có nhân tài, nhất là ngoài lãnh thổ rộng lớn thì nhân tài càng nhiều.

 

Nhân tài như vậy không hề hiếm ở vùng ngoài lãnh thổ.

 

Nhưng xa hàng ngàn mét mà có thể giết một người chỉ với một kiếm thì lại cực kỳ lạ.

 

Dù là Trần Thiệp hiện nay cũng phải phục bản lĩnh này.

 

“Đại Đế Trần khiêm tốn quá, ngoài lãnh thổ các ông cũng lớp lớp nhân tài”.

 

Hồng Ấn như thể nghe được lời khen hơi quá của Trần Thiệp bèn truyền âm vào trong cung điện mà Trần Thiệp đang ở.

 

Mọi người đều không khỏi ngạc nhiên và hoảng hốt.

 

Vừa rồi giọng Trần Thiệp không lớn, chỉ có bọn họ có thể nghe thấy thôi, thế mà Hồng Ấn lại có thể nghe được từng câu nói của Trần Thiệp khi ở cách đó hàng ngàn mét, đúng là không thể tin được.

 

“Ý ông chắc là Tiêu Chính Văn đó nhỉ?”, Trần Thiệp nhìn ra ngoài hang núi bình thản nói.

 

“Tiêu Chính Văn? Chưa từng gặp, cũng khó nói lắm nhưng mong rằng có thể đánh với cậu ta một trận”.

 

Hồng Ấn cực kỳ bình tĩnh nói như thể đang nói đến một câu chuyện rất bình thường.

 

Thế mà không phải là Tiêu Chính Văn?

 

Trần Thiệp không khỏi cau mày, ngoài Tiêu Chính Văn thì hiện giờ ngoài lãnh thổ nào còn ngôi sao mới chói mắt nào như thế?

 

Có thể nói thiên tài đứng đầu thành Thiên Đô – Vương Vũ và Mạnh Phi Vũ của nhà họ Mạnh hoàn toàn không lọt vào mắt Trần Thiệp.

 

Ông ta nghĩ hai người này chẳng qua chỉ thổi phồng cho nhau, không có tài cán gì cả, càng không đảm nhận nổi cái danh thiên tài.

 

“Tôi muốn xin ông chỉ bảo, rốt cuộc là thiên tài nào mà có thể khiến ông đánh giá cao như thế?”, Trần Thiệp cũng bình tĩnh hỏi.

 

Hai người cách không khí nói chuyện với nhau như gần trong gang tấc, cũng khiến mọi người ở đó ngạc nhiên không thôi.

 

Nhưng hàng ngàn năm nay Trần Thiệp quả thật không nghĩ ra ai có được bản lĩnh lại khiến Hồng Ấn để ý đến thế.

 

Vì ở cả ngoài lãnh thổ rất khó tìm được một thiên tài có thể so được với Hồng Ấn.

 

“Thật ra cách đây một ngàn năm, tôi đã đến ngoài lãnh thổ và gặp được người này, chắc là chuyện của rất lâu về trước rồi, hơn nữa người này đã gia nhập vào sư môn của tôi”.

 

Hồng Ấn nhắc cho Trần Thiệp một câu.

 

Nhưng thấy Trần Thiệp như thể vẫn chưa đoán ra được thân phận của người này, Hồng Ấn mới nói: “Trước đây nhà họ Khổng đã đưa ông ta vào chiến trường ngoài vũ trụ vì tài năng của ông ta, nhưng đến nay người này vẫn chưa về”.

Bình Luận (0)
Comment