Chương 4147
Hơn nữa nếu Thanh Liên đã đưa cho Tiêu Chính Văn dĩ nhiên sẽ dốc hết sức giúp đỡ Tiêu Chính Văn.
Có thể nói đây là một món quà rất hiếm có, mặc dù một trăm năm mươi viên đan dược không thể khiến Tiêu Chính Văn nhanh chóng đột phá, nhưng có thể khiến thực lực của điện Thần Long có một bước nhảy vượt bậc về chất lượng trong thời gian ngắn.
“Cảm ơn”.
Tiêu Chính Văn chắp tay lại với Thanh Liên, sau đó nhận lấy đan dược trong hộp gỗ.
“Tiếc là phủ thành chủ không chưa có được khí vận Thiên Đô lần trước, nếu không còn có thể tặng cho cậu Tiêu mấy viên Vận Khí Đan nữa”.
Thanh Liên khẽ thở dài.
Vận Khí Đan khác với đan dược tăng thêm cảnh giới và sức chiến đấu, sau khi uống có thể làm tăng khả năng lĩnh hội, cũng có bước nhảy vọt về đạo cảnh.
Tiếc là đan dược này cần phải luyện hóa cùng với khí vận mới được, mà lần trước khí vận của thành Thiên Đô đã bị thế lực khác cướp mất, ngay cả phủ thành chủ của thành Thiên Đô cũng không thể lấy được một phần.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao lần này Thanh Liên chọn hợp tác với Tiêu Chính Văn, mặc dù trong phủ thành chủ cũng có cao thủ nhưng lại không có tài năng như Tiêu Chính Văn.
Một thiên tài đều là nguồn tài nguyên quý hiếm với bất kỳ thế lực nào, hơn nữa trong cùng một điều kiện, chỉ có thiên tài mới có thể tạo ra kỳ tích.
Lần trước thành Thiên Đô đã bị thiệt về phương diện này.
Một bên khác, mặc dù ông lão Thiên Tinh và trưởng lão Thiên Nguyệt đang cảm thấy thấy khó xử nhưng đại sư huynh đã mở lời, họ cũng không thể làm Trục Nhật bẽ mặt.
Chỉ đành gật đầu nói: “Nếu đại sư huynh đã nói thế thì dĩ nhiên Vương Vũ có thể quay lại nhưng Nguyệt Nhu và Mạnh Phi Vũ…”
“Hai người họ cũng một lòng hướng về Thiên Cung Bắc Cực chúng ta, có gì không thể chứ? Hơn nữa cậu Mạnh còn là người nhà họ Mạnh, gia nhập vào Thiên Cung Bắc Cực cũng là chuyện hợp tình hợp lý”.
Ông lão Trục Nhật sầm mặt nói.
Trước đây Thiên Cung Bắc Cực quả thật là dưới trướng nhà họ Khổng, nhà họ Mạnh và nhà họ Khổng lại cùng tông phái cùng cội nguồn, có thể nói Mạnh Phi Vũ đều có thể gia nhập vào Thiên Cung Bắc Cực bất cứ lúc nào.
Nhưng bây giờ ông lão Thiên Tinh đã có ý quay lưng lại với nhà họ Khổng, tự mình lập môn hộ rồi, dĩ nhiên sẽ không cam lòng thu nhận Mạnh Phi Vũ.
Thấy ông lão Thiên Tinh tỏ vẻ khó xử, ông lão Trục Nhật nhíu mày nói: “Sao vậy, lẽ nào ông còn muốn để chuyện của sư đệ Trần xảy ra lần nữa sao?”
“Chuyện này…”
“Sư đệ Trần có lỗi trước, ông đuổi ông ta ra khỏi Thiên Cung Bắc Cực, tôi cũng không có gì để nói nhưng ông không nên vì một người đến từ thế tục mà đuổi ông ta đi”.
“Có điều, chuyện đã đến nước này, tôi cũng không truy cứu nhiều, thế này nhé, ông gọi chàng trai đó đến đây gặp tôi”.
Ông lão Trục Nhật nói bằng giọng không cho phép từ chối.