Lúc này, ông ta cũng đang thầm nghĩ đến thân phận của người áo đen đó.
Suy đi nghĩ lại, chỉ có Điền Văn và Điền Khải là đáng nghi nhất.
Lúc bắt đầu, Điền Khải không hề xuất hiện, có thể nói, khi người áo đen kia xuất hiện, Điền Khải mới đột nhiên lao ra khỏi đám người.
Điều đó có nghĩa là ngay từ đầu, hắn đã ẩn mình trong đám đông và chờ đợi cơ hội!
Nói cách khác, Điền Khải đã che giấu khí tức của mình thành công, rất có thể Điền Văn và Điền Khải đã có giao hẹn trước, theo cách hai người hợp lực, cùng lúc tấn công một trong bốn cậu chủ Chiến Quốc.
Lấy hai địch một, thực lực của mọi người gần như ngang nhau, đương nhiên không có ai là đối thủ của bọn họ.
Lúc này, ánh mắt của Hồng Ấn không hề sợ hãi, mà ngược lại lộ ra vẻ tham lam.
Chỉ cần tìm ra được người này, hút hết tinh huyết của hắn thì có thể có được hơn nửa sức mạnh của hắn.
Không chỉ Hồng Ấn mà cả vùng ngoài lãnh thổ đều nghi ngờ anh em Điền Văn, cũng chỉ bọn họ mới có thực lực này.
Hơn nữa, người áo đen kia giống y hệt người đã đánh lén Tiêu Chính Văn, từ vóc dáng, hay thời cơ ra tay đều giống nhau.
Sau khi nhận được tin tức này, Thiên Tử Hoa Quốc cười lớn: “Ồ? Bọn họ đều nghi ngờ Điền Văn hoặc Điền Khải sao? Ha ha ha!”
“Thưa Thiên Tử, lẽ nào không phải à?” Tần Vũ nhíu mày hỏi.
“Không thể là anh em Điền Văn được, bởi vì hai người họ đều bị đánh lén, mặc dù không bị thương nặng, nhưng đây là một trong những điểm đáng nghi ngờ!”
“Hơn nữa, bốn cậu chủ Chiến Quốc không thể hành động một cách quyết đoán và có chiến lược rõ ràng như vậy được. Tôi thừa nhận bọn họ có tầm nhìn, có thực lực, nhưng bọn họ thiếu cái nhìn tổng quát!”
“Hơn nữa, tôi dám khẳng định người mặc áo đen đó chính là Tiêu Chính Văn!”, Thiên Tử nói với vẻ chắc chắn.
“Cậu Tiêu ư?”, Tần Vũ kinh ngạc nói.
Nghe nói người mặc áo đen đánh lén cậu chủ Chiến Quốc chính là người đã tắm máu Tề Thiên Thư Viện. Ngộ nhỡ thân phận của Tiêu Chính Văn bại lộ thì khó để tưởng tượng kết quả.
“Đúng vậy!”
“Ngoại trừ Tiêu Chính Văn, chắc chắn không tìm được người thứ hai! Nhưng chuyện này phải giữ bí mật. Nếu thân phận của Tiêu Chính Văn bị bại lộ thì chắc chắn cậu ấy sẽ rơi vào nguy hiểm!”
Thiên Tử cau mày nói.
“Ha ha ha!”
Nghe vậy, Tần Vũ cười lớn: “Tôi đoán đám người ở vùng ngoài lãnh thổ có nằm mơ cũng không ngờ người đánh lén bọn họ rồi cướp tượng rồng vàng chính là cậu Tiêu!”
Quả thực, như Tần Vũ đã nói, ở vùng ngoài lãnh thổ, không một ai nghi ngờ Tiêu Chính Văn.
Tiêu Chính Văn không chỉ bị người mặc áo đen đánh lén mà đến bây giờ vẫn đang dưỡng thương, lấy đâu ra sức lực đi tấn công người khác?
Các thế lực ở vùng ngoài lãnh thổ cũng đang đánh giá lại thực lực của Tiêu Chính Văn và cậu chủ Chiến Quốc.
“Xem ra trước đây chúng ta đã đánh giá thấp Tiêu Chính Văn. Mặc dù cậu ta bị thương nặng, nhưng sự thật chứng minh rằng ngay cả bốn cậu chủ Chiến Quốc cũng không phải là đối thủ của người mặc áo đen kia!”