Chương 4362
“Trước khi Trương Kỳ chết đã trả lời hết thảy! Nghe nói vì vết thương của Hachiki Orochi đến nay chưa lành nên bọn họ mới cần lượng lớn tinh huyết và long mạch trong tay nhà họ Trương để trị thương!”
“Hả? Hachiki Orochi bị thương nặng ư? Phái người điều tra vị trí cụ thể của Hachiki Orochi, báo nhanh cho tôi!”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.
Với tư cách là vua Bắc Lương của Hoa Quốc, đối với bất kỳ ai cũng có thể nhắm mắt cho qua, chỉ có đối với Vy Hào là vĩnh viễn không thể tha thứ!
Lần này Vy Hào lại muốn lấy tinh huyết người nhà họ Trương của Hoa Quốc để trị thương, vậy Tiêu Chính Văn phải trả lại cho người Vy Hào một phần quà lớn bất ngờ!
“Vâng!”
Trương Việt nặng nề gật đầu, ngay sau đó nói tiếp: “Cậu Tiêu, có chuyện không biết có nên nói hay không!”
“Nói!”, Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu nói.
“Tôi nghe nói, bốn cậu chủ Chiến Quốc và đám người Khổng Tề Thiên đang tới Tây Vực!”, Trương Việt lo lắng nặng nề nói.
Trên thực tế, Trương Việt sớm đã nghe nói về việc Caseus vượt biển Sao Trời từ ba ngày trước, khi đó, nhà họ Trương còn chưa lo nổi thân mình, nên Trương Việt cũng không quá quan tâm đến chuyện này!
Tuy nhiên, vừa rồi Trương Việt mới nhận được tin tức bốn cậu chủ Chiến Quốc đang đi về phía biển Sao Trời, mà giữa Tiêu Chính Văn và bốn cậu chủ Chiến Quốc sớm đã có mâu thuẫn, ngộ nhỡ hai bên gặp nhau, e rằng Tiêu Chính Văn sẽ gặp rắc rối!
Dù sao Tiêu Chính Văn cũng vừa mới cứu cả nhà họ Trương, nếu lúc này để Tiêu Chính Văn rời khỏi nhà họ Trương thì họ như thể đang lấy oán báo ơn!
Mặc dù Tiêu Chính Văn có thể giết chết Đế Quân nhưng dù sao bản thân Tiêu Chính Văn cũng không phải là Đế Quân, còn thua bốn cậu chủ Chiến Quốc một bậc!
Do đó, Trương Việt mới khó xử như vậy.
Nhưng ít nhất ông ta cũng không thể giấu giếm tin tức này với Tiêu Chính Văn, ngộ nhỡ Tiêu Chính Văn bị bốn cậu chủ Chiến Quốc vây đánh, chẳng phải ông ta sẽ thành tội đồ sao?
“Ồ? Bọn họ tới Tây Vực rồi à?” Tiêu Chính Văn hơi nhíu mày.
Kể từ khi bốn cậu chủ Chiến Quốc xuất thế, bọn họ đã trở thành tâm điểm chú ý của các bên, thậm chí chỉ cần mấy người trong bọn họ có chút động tĩnh cũng sẽ tác động đến toàn bộ vùng ngoài lãnh thổ!
“Có lẽ bọn họ đến đây vì việc Caseus vượt qua biển Sao Trời, nghe nói, ít ngày nữa Caseus sẽ vượt qua biển Sao Trời, tiến vào cảnh giới Thiên Cảnh cấp một!” Trương Việt nghiêm túc trả lời.
“Ồ? Vượt qua biển Sao Trời là có thể bước vào Thiên Cảnh ư? Biển Sao Trời thần kỳ vậy sao?” Tiêu Chính Văn hỏi với vẻ hơi khó hiểu.
Tần Lương Ngọc ở bên cạnh nghe thấy vậy bèn trả lời: “Biển Sao Trời thực ra là nơi bùng nổ trận đại chiến giữa đại tài của Hoa Quốc và người hoang dã của Âu Lục vào thời thượng cổ!”
“Nghe nói trong trận chiến đó, rất nhiều đại tài thời thượng cổ đều đã bỏ mạng trong biển Sao Trời! Mặc dù bọn họ đã chết trong trận chiến nhưng khí tức mạnh mẽ vẫn chưa tiêu tan!”
“Hàng nghìn năm nay, những đại tài đã bỏ mạng ở đây, trên cơ thể vẫn phát ra ánh sáng rực rỡ, đặc biệt là vào buổi đêm, mặt hồ của biển Sao Trời giống hàng ngàn vì sao, cùng bầu trời đêm đua nhau chiếu rọi!”
“Biển Sao Trời cũng vì vậy mà có cái tên này! Tuy nhiên, kể từ khi biển Sao Trời xuất hiện, đã trở thành vùng cấm địa với mọi người! Khí tức ở đó rất hỗn loạn, mặc dù là cường giả Thiên Cảnh cũng chưa chắc có thể vượt qua nó một cách an toàn!”