Chiến Thần Bất Bại

Chương 4828

Chương 4828

 

Quả thực, chỉ cần là người của thời kỳ Tiên Tần, có ai không biết Khổng Khưu chính là một tên b4n nước cầu vinh?

 

Nếu như không phải sau này môn sinh đệ tử của ông ta nắm giữ quyền tiếng nói, sửa đổi sử sách, e rằng danh tiếng của ông ta sẽ còn thối hơn cả Tần Cối!

 

Ai lại phong ông ta làm đại thánh tiên sư gì cơ chứ?

 

“Sao nào, không còn lời gì nữa rồi à? Tại sao trước thời Tống, mấy người vẫn luôn không dám phong Khổng Khưu làm thánh hiền? Mấy người ức hiếp những kẻ đời sau này mà lại không biết tới nội tình của chính mình sao?”

 

Hạng Vũ không chút khách khí vạch trần nội tình của nhà họ Khổng, trên mặt của mấy người Tử Cống cũng trở nên nóng bừng!

 

Dẫu sao những người có mặt ngày hôm nay không chỉ là mấy tiểu bối như Tần Lương Ngọc mà còn có mấy người Hắc Bá, bọn họ đều là nhân vật của thời kỳ Tiên Tần, hiểu rõ về lịch sử của nhà họ Khổng như trong lòng bàn tay!

 

Dù mấy người Tử Cống muốn phản bác lời của Hạng Vũ thì căn bản cũng không tìm ra được bất cứ lời nào.

 

“Hạng Vũ, ông vẫn còn cho rằng mình là bá vương Tây Sở ư? Hiện giờ ông chẳng qua chỉ là một thần hồn mà thôi, việc gì phải gây khó dễ cho chúng tôi cơ chứ?”, Tử Dư tiến lên trước một bước, lạnh lùng nói.

 

“Thực ra dù chân tướng sự thật có ra sao thì Khổng Thị hiện tại cũng là tiên hiền mà cả thiên hạ công nhận rồi!”, Tử Cống lại lên tiếng nói.

 

“Hừ! Thật đúng là nực cười!”

 

Hạng Vũ hừ một tiếng, nói: “Người dân Tiên Tần, có ai không biết mấy người chỉ là đám mạt hạng không đáng để mắt tới! Những nhân vật lớn thực sự đã đi tới chiến trường vùng ngoài vũ trụ cả rồi!”

 

“Cũng chỉ có đám chuột cống như mấy người mới ẩn trốn ở vùng ngoài lãnh thổ, ức hiếp tiểu bối!”

 

Những lời này của Hạng Vũ chẳng khác gì đã gỡ bỏ đi tấm màn che cuối cùng của mấy người Tử Cống!

 

Không sai, bọn họ không tới chiến trường vùng ngoài vũ trụ chính là bởi vì thực lực của họ quá yếu, sợ sẽ chết ở vùng ngoài vũ trụ!

 

Đồng thời, những nhân vật cùng thời kỳ với bọn họ đều đã tới vùng ngoài vũ trụ, chỉ có bọn họ ở lại vùng ngoài lãnh thổ, như vậy không phải có thể hô mưa gọi gió hay sao?

 

Vả lại, ở trước mặt mấy người Bạch Khởi, Mông Điềm, bọn họ thậm chí còn chẳng có tư cách để đứng nói chuyện!

 

Đặc biệt là ở trước mặt Bạch Khởi, mấy người Tử Cống đều phải khom lưng uốn gối, rõ ràng giống như một con chó giữ nhà chứ đừng nói là có thể vênh váo tự đắc giống như ngày hôm nay!

 

“Ông dám ăn nói hỗn xược!”, mấy người Tử Cống tức tới độ mặt mày xanh mét cả ra.

 

“Ha ha!”

 

“Hôm nay Hắc Bá cũng có mặt, tôi phải hỏi ông Tử Cống, năm đó gót giày của Bạch Khởi có vị ngọt hay mặn? Ông Tử Dư, nước tiểu của tướng quân Mông Điềm năm đó chua hay là đắng?”

 

“Ông Tử Hằng, quỳ trước mặt tướng quân Vương Bí xin ông ta thu phục có kết quả không?”

Bình Luận (0)
Comment