Chương 4882
Vậy mà cụ tổ lại có thể dễ dàng bỏ qua sao?
“Được, vậy tôi không làm phiền mọi người nữa, tạm biệt!” Tiêu Chính Văn cười nhạt, chắp tay chào cụ tổ nhà họ Trần.
Cụ tổ nhà họ Trần có nghe lời cảnh cáo của Tiêu Chính Văn hay không cũng không liên quan gì đến anh.
Sau khi đoàn người của Tiêu Chính Văn rời đi, Trần Huy Tổ vừa quay người lại, thị nữ phía sau ông ta trừng mắt tức giận quát: “Còn không mau cút ra nhà sau! Ông có tư cách gì mà ngồi cùng bàn với cụ tổ?”
Tiêu Chính Văn vừa rời đi, bầu không khí đã khác hoàn toàn.
Trần Huy Tổ chỉ ngẩng đầu nhìn thị nữ, khẽ nghiến răng, nhưng không hề phản bác, chậm rãi đi về phía nhà sau.
“Sao thế, gặp mấy tên hậu bối xong thì quên hết quy tắc rồi hả?”
Trần Huy Tổ còn chưa bước vào cửa, tiếng quát tháo của thị nữ lại vang lên.
Trần Huy Tổ dừng bước, kìm nén cơn tức giận, quay đầu nhìn thị nữ.
“Sao thế?” thị nữ trừng mắt, tiến lên một bước.
“Trần Huy Tổ biết sai rồi!”
Cuối cùng, Trần Huy Tổ chỉ đành cúi đầu, chắp tay với thị nữ, sau đó cúi người chào cụ tổ nhà họ Trần.
Cụ tổ nhà họ Trần nhìn chằm chằm Trần Huy Tổ một lúc lâu rồi mới chậm rãi nói: “Đi nghỉ ngơi đi!”
Nghe cụ tổ nói vậy, Trần Huy Tổ mới dám đứng dậy rời đi.
“Nhớ cho kỹ, thân là người nhà họ Trần thì phải tuân thủ quy tắc! Hơn nữa, ông phải hiểu thân phận của mình là gì! Ông không phải cậu chủ nhà họ Trần!”
Giọng nói lạnh lùng của thị nữ vang lên phía sau Trần Huy Tổ.
Trần Huy Tổ kìm nén cơn giận, bước nhanh vào nhà.
“Cụ tổ, tên Trần Huy Tổ này thật hỗn láo! Tôi thấy đám người Tiêu Chính Văn dạy hư ông ta rồi!” thị nữ nhìn theo bóng lưng Trần Huy Tổ, lạnh lùng mắng chửi.
“Đây đều là chuyện vặt vãnh, hơn nữa, cậu ta còn trẻ, thiếu kinh nghiệm!” cụ tổ nhà họ Trần nói xong ngẩng đầu lên nhìn bầu trời đầy sao.
“Nếu không phải cụ tổ ngăn cản thì tôi phải khiến ông ta nhớ kỹ, nhà họ Trần chúng ta sao có thể dung túng cho một kẻ ngỗ ngược như vậy!”
Trong đám người làm nhà họ Trần, thị nữ bên cạnh cụ tổ có thể nói là dưới một người trên vạn người, nhưng dù sao đi nữa, cô ta đối như với Trần Huy Tổ như vậy cũng thật quá đáng.
Nhưng cụ tổ và đám người nhà họ Trần không ai đứng lên nói một câu công bằng cho Trần Huy Tổ, thậm chí trong mắt bọn họ, đây là điều đương nhiên.
“Ít nhất bây giờ, chúng ta vẫn phải để nó sống thật tốt, nếu không có nó, miếng thịt béo bở như điện Thần Long sẽ rơi vào miệng người khác!” cụ tổ nhà họ Trần chế nhạo.
“Ồ?”
Thị nữ khó hiểu hỏi: “Chúng ta vừa tạo mối quan hệ với giới thế tục, cụ tổ đã có kế hoạch gì rồi sao?”
“Ha ha!”
Cụ tổ vuốt râu cười nói: “Cô thật sự cho rằng tôi chỉ mời đám người Tiêu Chính Văn đến đây đi dạo thôi sao? Thật ra tôi đang muốn nhân cơ hội này xem thử thái độ của Tiêu Chính Văn”.