Chương 5008
“Tiêu Chính Văn, cậu không giết nổi cậu tôi đâu, chỉ cần ở âm phủ, chúng tôi có thể thọ cùng trời đất, chỉ cần thượng quân Hậu Thổ vẫn còn sống thì chúng tôi vĩnh viễn không chết!”
“Cho dù cậu giết cậu ta trăm nghìn lần thì đã sao? Tôi muốn xem thử cậu có thể kiên trì bao lâu”.
Đây chính là lý do vì sao U Minh Đế Quân không hề sợ hãi.
Chỉ cần thượng quân Hậu Thổ chưa chết thì bọn họ sẽ trường thọ mãi mãi, cho dù bị giết bao nhiêu lần thì cũng sẽ sống lại trong thời gian ngắn.
Sở Giang Vương chính là ví dụ điển hình.
“Ồ2 Thật sao? Vậy thì tôi muốn xem thử hắn sống lại bằng cách nào!” Tiêu Chính Văn chế nhạo.
Hả?
Lời này của Tiêu Chính Văn khiến mọi người đều sững sờ, lẽ nào lần này Thiên Sát không thể sống lại sao?
Chỉ có ánh mắt của Tân Quảng Vương và Sở Giang Vương trầm xuống, không thèm nhìn tới xác của Thiên Sát.
Từ khi thượng quân Hậu Thổ xuất thế, bọn họ đã tiếp quản âm phủ hàng chục nghìn năm, cho nên U Minh Đế Quân càng hiểu rõ mặc dù bọn họ có thể hồi sinh, nhưng không phải ai cũng có khả năng chết đi sống lại.
Trước đây, cho dù bị giết hay bị đánh tan thành sương máu thì có một điều vĩnh viễn không thay đổi đó là thi thể không hề thối rữa.
Nhưng bây giờ thì sao?
Xác của Thiên Sát đã lộ ra bộ xương trăng, điều này chứng tỏ hắn đã chết thật, không thể sống lại được nữa.
Thời gian từng phút từng phút trôi qua, cho đến năm phút sau, xác của Thiên Sát thối rữa thành một đống xương, xương cốt vẫn tiếp tục mục nát.
Nhìn thấy cảnh này, những vị Âm Tư khác trên đại điện cũng bắt đầu cảm thấy bất an.
Trong lòng bọn họ, năm phút ngắn ngủi này còn dài hơn cả năm năm, nói cách khác, nếu Thiên Sát không thể sống lại, vậy thì thân xác bất tử của bọn họ chẳng phải cũng sẽ giống như Thiên Sát sao?
Mãi cho đến mười mấy phút sau, xác của Thiên Sát đã biến thành một nhúm đất vàng, những sắc mặt của những Âm Tư khác tái xanh.
Ngay cả đại tướng Dạ Xoa và phán quan mặt đen đều sững sờ.
U Minh Đế Quân định ngồi xem kịch hay cũng bắt đầu choáng váng.
Tình hình không ổn rồi! Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.
Thông thường, sau một thời gian dài như vậy, Thiên Sát lẽ ra đã hồi sinh từ lâu rồi.
h “Ọc ọc Phán quan mặt đen nuốt nước bọt, trên mặt lấm tấm mồ hôi.
Tiêu Chính Văn chế nhạo: “Thế nào? Mạng của hắn hình như không kiên cường như ông nói nhỉ!”
Nhìn thấy Tiêu Chính Văn từng bước đi về phía mình,U Minh Đế Quân hơi hoảng loạn.
Trước đây ông ta không hề sợ hãi là vì biết mình có thể sống trường sinh bất tử mãi mãi.
Cho dù không phải là đối thủ của Tiêu Chính Văn thì ông ta cũng có thể tiêu diệt Tiêu Chính Văn.