Chương 5209
“Tiêu Chính Văn, không ngờ cậu lại quyết tuyệt như vậy nhưng chỉ cần cậu chịu bỏ cuộc, không kháng cự nữa thì bọn tôi có thể không nhắc lại thù cũ, cho cậu một con đường sống, cậu cũng không cần hy sinh mình cho đám người kia”.
Cổ Vạn Giới lạnh lùng nói.
Mặc dù Tiêu Chính Văn là kẻ thù lớn nhất của họ nhưng Cổ Vạn Giới cũng cảm thấy kính trọng đối thủ như vậy.
Tiêu Chính Văn đúng thật đã thiêu đốt thọ nguyên của mình như mọi người nghĩ, dùng khí vận Đế Vương để tạo ra diệt thế lôi kiếp.
Hơn nữa sau khi diệt thế lôi kiếp giáng xuống, không chỉ đám người Cổ Vạn Giới sẽ bị thương nặng mà ngay cả Tiêu Chính Văn cũng sẽ biến mất trong diệt thế lôi kiếp này.
Nói cách khác, lúc này Tiêu Chính Văn đã có quyết tâm sống chết.
“Cậu Tiêu”.
Lúc này mọi người ở cả vùng ngoài lãnh thổ đều rưng rưng nước mắt.
Với thực lực của Tiêu Chính Văn, nếu muốn chạy thoát thì đám người Cổ Vạn Giới không thể ngăn lại được, anh hoàn toàn có thể mặc kệ người ở vùng ngoài lãnh thổ, thậm chí có thể bỏ mặc cả Hoa Quốc để bảo vệ mình.
Dù Tiêu Chính Văn làm thế thật cũng không ai dị nghị gì, dù sao Tiêu Chính Văn chọn bảo vệ mạng sống khi đối mặt với bảy cao thủ tuyệt đỉnh này cũng là điều bình thường.
Đổi thành người khác cũng sẽ đưa ra lựa chọn như vậy.
Nhưng Tiêu Chính Văn lại thà hy sinh bản thân cũng muốn chiến đấu đến giọt máu cuối cùng.
Nhưng dù Tiêu Chính Văn lấy máu để biểu đạt lòng thành thì thế nào?
Cao thủ ở Chư Thiên Thần Giới rất nhiều, dù đám người Cổ Vạn Giới đều chết trong diệt thế lôi kiếp thì vẫn còn hàng ngàn, hàng triệu Cổ Vạn Giới khác giết đến.
Đến lúc đó cả địa cầu vẫn không thoát khỏi số mệnh bị diệt vong.
Lúc này ngay cả người bình thường trong thế tục cũng nhanh chóng tỉnh ngộ, Tiêu Chính Văn không cần phải chiến đấu, thậm chí nếu anh chạy thoát, đám người Cổ Vạn Giới cũng không ngăn được.
Nhưng Tiêu Chính Văn lại đứng chắn trước mặt họ, bảo vệ địa cầu, bảo vệ những người bình thường tay trói gà không chặt bọn họ.
Thực lực của Tiêu Chính Văn đã rõ ngay trước mắt, không phải sức chiến đấu của anh không mạnh mà là đối thủ mà anh phải đối mặt là những người có thực lực kinh người.
Cộng thêm cơ thể này không thuộc về Tiêu Chính Văn mà là cơ thể của Hạo Thiên.
Lúc này anh thậm chí còn đang thiêu đốt mạng sống của mình để dựa vào diệt thế lôi kiếp.
Dù có là thần vương Đế Tuấn năm đó cũng không có can đảm liều mạng như vậy, càng sẽ không từ bỏ cơ hội chạy thoát của mình vì những người bình thường như họ.
Lúc này những nhân vật lớn mạnh từng đi theo thần vương Đế Tuấn không chiến đấu vì những người bình thường bọn họ mà đang bế quan trong các hang động của mình.
Chỉ có một mình Tiêu Chính Văn không tiếc mạng sống đấu với các cao thủ ở Chư Thiên Thần Giới vì tinh cầu màu xanh này.