Chiến Thần Bất Bại

Chương 958

Chương 958: Lâm Long





Trong nháy mắt, cả hẻm núi ma quỷ đều bị ba luồng hơi thở ngút trời bao phủ!





Đặc biệt là nơi sâu trong hẻm núi, ba luồng hơi thở dâng lên giống như làm khuấy đảo cả đất trời!





Rõ ràng chỉ có ba luồng hơi thở, thế nhưng lại đủ để đối chọi với khí thế trên người mười một người Card King!





Lúc này, sắc mặt của đám người Card King đều vô cùng nghiêm trọng!





Bọn họ quay người, nhìn về nơi sâu thẳm u tối bên trong hẻm núi!





Cộp!





Cộp!





Cộp!





Tiếng bước chân mạnh mẽ dần dần vang lên từ sâu trong hẻm núi, càng lúc càng rõ ràng, ngày càng nặng nề, khí thế ngày càng trở nên mạnh mẽ!





Thậm chí, tiếng bước chân này cứ giống như đang giẫm lên trái tim của mọi người, khiến cho bọn chúng máu huyết trào dâng, da đầu tê dại!





Luồng sức mạnh quá đáng sợ!





Ngay cả Tiêu Chính Văn cũng không khỏi nhíu chặt mày!





Chiến trường ngoài lãnh thổ vẫn còn có người trở về sao?





Lúc này, sắc mặt của mấy người Card King là tệ nhất!





Bởi vì ông ta đã cảm nhận được, ba luồng hơi thở này vô cùng quen thuộc!





Mười một cường giả trở về từ chiến trường ngoài lãnh thổ khác cũng đưa mắt nhìn nhau, trong lòng vô cùng hốt hoảng!





“Nguy rồi! Bọn chúng vẫn chưa chết ở cấm địa tử thần đó?”





“Card King, tiếp theo chúng ta phải tính sao đây? Bọn chúng mà trở về thì chúng ta cũng sẽ gặp phiền phức!”





“Bắt buộc phải ngăn cản bọn chúng!”





Đám người nhìn sang Card King.





Khuôn mặt Card King cứng đờ, đôi mắt lạnh căm nhìn chằm chằm vào nơi sâu trong hẻm núi kia, rồi đột nhiên gào lên: “Giết!”





Trong nháy mắt!





Mười hai bóng người trong đó Card King dẫn đầu nhanh chóng xông vào hẻm núi để truy giết!





Nhìn thấy cảnh tượng này, mấy người Tiêu Chính Văn lập tức cau mày, sắc mặt lo lắng!





Orison và cả đại diện của các nước khác cũng trở nên hoang mang, không biết phải làm thế nào.





Quay lại hẻm núi kiểu gì vậy chứ?





Khoảnh khắc đó, mười hai bóng người xông thẳng vào trong hẻm núi!





Rầm rầm rầm!





Một giây sau, trong hẻm núi lan ra hơi thở khủng bố ngút trời, còn có cả sát khí điên cuồng.





Tất cả mọi người đều lo lắng nhìn vào trong hẻm núi, thế nhưng không có cách nào nhìn rõ được tình thế ở bên trong!





Bởi vì, khoảnh khắc đó, trong hẻm núi dâng lên một lớp sương mù màu đen kịt che khuất tầm mắt của mọi người!





Lúc này, ba người Tiêu Chính Văn, Long Nhất và Long Ngao đứng ở ngay lối vào hẻm núi, ba đôi mắt nhìn chăm chăm quan sát động tĩnh bên trong!





Bọn họ có thể cảm nhận được, bên trong hẻm núi đã bùng phát một cuộc chiến đấu nảy lửa!





Ba luồng hơi thở hỗn chiến với mười hai luồng hơi thở còn lại!





Mặc dù ban đầu ba luồng hơi thở đó chiếm thế thượng phong, giống như mãnh hổ lao vào bầy cừu.





Thế nhưng, sau chốc lát, mười hai luồng hơi thở bắt đầu áp chế được ba luồng hơi thở kia!





“Long Vương, chúng ta phải làm thế nào đây?”





Long Ngao cau mày hỏi.





Tiêu Chính Văn nhíu mày, sắc mặt trở nên nghiêm trọng.





Trong nháy mắt, ở nơi sâu bên trong hẻm núi truyền tới một tiếng gầm phẫn nộ:





“Bên ngoài có cường giả trên cấp chủ soái của Hoa Quốc không?”





Tiêu Chính Văn và Long Ngao nghe vậy thì nhíu mày, sắc mặt lập tức trở nên căng thẳng!





“Có thì vào đây cùng giúp chúng tôi giết địch đi!”





Ầm!





Gần như vào khoảnh khắc vừa nói dứt lời, Tiêu Chính Văn và Long Ngao không chút do dự, xông thẳng vào nơi sâu bên trong hẻm núi, vào trong màn sương mù màu đen đó.





Long Nhất vốn cũng muốn xông vào bên trong, thế nhưng vừa tiếp xúc với màn sương mù màu đen dày đặc kia là anh ta đã cảm thấy toàn thân mình cứ như bị điện giật, không thể không lùi ra sau!





Thế nhưng, một giây sau, bên trong hẻm núi chợt vang lên giọng nói của Tiêu Chính Văn: “Long Nhất! Giữ cửa cho tốt! Không được để cho bất cứ ai vượt qua! Kẻ nào vi phạm thì giết tất!”





“Rõ!”





Long Nhất lớn tiếng đáp lời, quay người lại, giống như một cây lao cắm ở lối vào hẻm núi!





Đôi mắt nhìn chằm chằm vào đại diện và cả binh lính vũ trang của các nước đang đứng trên sườn núi kia.





“Kẻ nào vi phạm đều phải chết!”





Long Nhất gầm lên, giọng nói vang vọng khắp hẻm núi!





Âm thanh này giống như tiếng kêu phẫn nộ của thiên quân vạn mã!





Đám đại diện và binh lính vũ trang các bước đang đứng trên sườn núi đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc!





Mà lúc này, sâu bên trong hẻm núi, trận chiến đang trở nên bùng nổ!





Sát khí ngút trời lan khắp cả hẻm núi ma quỷ!





Trận chiến kéo dài hơn nửa tiếng đồng hồ, hơi thở tàn sát khủng bố sâu bên trong hẻm núi mới dần dần dịu xuống.





Sau đó.





Tiếng bước chân đều đều lại vang lên từ sâu bên trong hẻm núi.





Mọi người đều nhìn về phía lối vào hẻm núi với ánh mắt lo lắng, muốn nhìn rõ xem người bước ra từ bên trong đó sẽ là ai.





Lúc này, Card King cả người đầy máu lảo đảo bước ra khỏi hẻm núi, lau máu trên khoé miệng, nở một nụ cười lạnh lùng, nham hiểm!





Mấy người Orison nhìn thấy Card King là người đầu tiên bước ra ngoài thì đều kích động đứng bật dậy, lao như bay xuống dưới về phía Card King, hô lên: “Card King vô địch! Không hổ là cường giả Thiên Vương! Vậy mà lại là người đầu tiên bước ra!”





Đại diện các nước khác lúc này cũng ngập tràn vẻ kích động!





Thế nhưng, trong lòng bọn họ cũng hơi lo lắng và kinh ngạc!





Đám cường giả trở về từ chiến trường ngoài lãnh thổ này của Mễ Quốc có thực lực quá mức khủng bố!





Đặc biệt là người tên Card King này!





Ngay sau đó, mấy bóng người khắp mình toàn là máu cũng lảo đảo bước ra từ sâu trong hẻm núi.





Mấy người đó vừa bước ra ngoài đã ngã phịch xuống đất, chìm vào hôn mê!





Tổng cộng sáu người!





Ban nãy là mười hai người, vậy mà lúc này chỉ còn lại sáu người.





Tất cả mọi người đều nhìn về nơi sâu trong hẻm núi, xem liệu còn có ai bước ra ngoài hay không.





Thế nhưng nửa ngày trời cũng không có thêm ai bước ra.





Sắc mặt Long Nhất càng trở nên lo lắng, gào vào sâu bên trong hẻm núi: “Chủ soái! Long Ngao!”





Mấy người Orison lúc này đều lộ ra vẻ mặt hung ác.





“Ha ha ha! Quá tốt rồi! Vua Bắc Lương không đi ra được!”





“Hắn nhất định đã chết bên trong đó rồi!”





“Chúc mừng Card King! Giết chết được vua Bắc Lương của Hoa Quốc! Giúp chúng tôi giải quyết một mối tai hoạ trong lòng!”





Mọi người bật cười khẩy, trong lòng vô cùng hả hê!





Thế nhưng, một giây sau, một giọng nói lạnh lùng vang lên từ sâu bên trong hẻm núi.





“Ai nói bản soái bị giết chết rồi?”





Nghe thấy lời này, đám đại diện các nước đang đứng ở lối vào hẻm núi, bao gồm cả Orison đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc!





Tiêu Chính Văn vẫn chưa chết ư?





Long Nhất tỏ ra kích động, hai mắt mở to nhìn vào nơi sâu bên trong hẻm núi.





Tiếng bước chân chậm rãi vang lên!





Sau đó, Tiêu Chính Văn đỡ lấy Long Ngao đang bị trọng thương, từng bước từng bước tiến ra khỏi hẻm núi!





Hai bóng người lọt vào trong mắt mọi người, khiến cho bọn họ quá mức khiếp sợ và hoảng hốt!





Tiêu Chính Văn vẫn còn sống!





Hơn nữa nhìn dáng vẻ thì chỉ bị thương nhẹ đôi chút mà thôi!





Không chỉ có thế!





Sau lưng Tiêu Chính Văn và Long Ngao còn có vài tiếng bước chân nữa vang lên từ nơi sâu bên trong hẻm núi!





Sau đó, ba bóng người lờ mờ bước từng bước ra khỏi hẻm núi, xuất hiện trong tầm mắt của mọi người!





Ba người, thân hình cao lớn, cơ thể cường tráng!





Người cầm đầu có khuôn mặt vuông, lông mày lưỡi mác và ánh mắt sáng như sao, giữa trán mang theo sự lạnh lùng bức người.





Thoạt nhìn thì khoảng chừng ba, bốn mươi tuổi!





Hai người sau lưng ông ta cũng có tuổi tác xấp xỉ, vẻ mặt đều vô cùng cương nghị!





Vào khoảnh khắc nhìn thấy ba người này, sắc mặt của Orison lập trở nên ngạc nhiên, kinh hãi chỉ vào ba người khắp mình đều là vết thương đó mà hô lên: “Là bọn chúng! Là bọn chúng! Bọn chúng vẫn còn sống! Bọn chúng vẫn còn sống!”





“Chủ soái tiền nhiệm của chiến khu Nam Lĩnh Hoa Quốc, Lâm Long!”





“Còn cả hai phó tướng của ông ta là Đàm Sùng Hổ! Từ Khắc Sơn!”





Câu nói này vừa được thốt ra, đại diện các nước liền hít sâu một hơi!





Vậy mà lại là chủ soái tiền nhiệm của chiến khu Nam Lĩnh – Lâm Long và hai phó tướng của ông ta!

Bình Luận (0)
Comment