Chiếu Ngục Đệ Nhất Ngỗ Tác

Chương 114

Trong noãn các an tĩnh, Thân Khương hỏi ra cái linh hồn vấn đề, nếu quy tắc ngầm ở công sở tồn tại ——

"Tưởng Nghi Thanh rốt cuộc là cùng Triệu Hưng Đức, hay là cùng Vạn Thừa Vận chứ?"

Đáp án cho vấn đề này có chút vi diệu, Diệp Bạch Đinh cùng Cừu Nghi Thanh liếc nhau, trong lòng đã có ý tưởng.

Thân Khương cũng không phải không đoán được, chỉ là cảm thấy phương hướng này quá mức không thể tưởng tượng, hắn móc ra cuốn sổ nhỏ tùy thân của mình, tỉ mỉ lật một hồi lâu, mới tìm được.

"Thật là có! Phố phường có đồn đãi, nói Triệu Hưng Đức hảo nam phong, từng đi tiểu quan quán, có lẽ là quý trọng lông chim, sau khi lên làm Hộ Bộ thị lang liền không đi nữa, nhưng có người từng nhìn thấy ông ta và Tưởng Nghi Thanh vào sáng sớm, một trước một sau ra khỏi từ cùng một cái phòng......"

Bởi vì cả hai đều là nam nhân, hắn cũng không quá để ý tin tức này, cũng như chính hắn, công vụ mà bận rộn lên, lúc bận đến mức không ngày không đêm, mệt nhọc ngã đầu là có thể ngủ, ai biết bên cạnh có huynh đệ nào không, nhưng nếu chân tướng là cái dạng này......

Thân Khương ngẫm lại liền cảm thấy thật khủng bố: "Hộ Bộ này, có chút đáng sợ a."

Cừu Nghi Thanh nghĩ nghĩ, bổ sung: "Về quan hệ giữa Tưởng Nghi Thanh và Vạn Thừa Vận, lúc trước ta cũng từng tra được có một cái viện, hai chìa khóa, một cái ở trong tay Vạn Thừa Vận, một cái ở trong tay Tưởng Nghi Thanh, ta lúc ấy vẫn chưa chú ý quá nhiều, chỉ cảm thấy có chút kỳ quặc, có chuyện gì không thể nói ở Hộ Bộ, kiểu gì cũng phải lén lút gặp bên ngoài? Hiện tại xem ra, đích xác là có vấn đề."

Có phương hướng có chứng cứ, chuyện này sau đó lại cùng nhau tra, thì có thể có đáp án.

Diệp Bạch Đinh ôm chung trà, hơi nóng bốc mờ mặt mũi: "Tưởng Nghi Thanh bộ dạng không tồi, thoạt nhìn cũng rất có thể buông thả, không e ngại loại chuyện này, nhưng có một số người, có khả năng không quá nguyện ý ——"

Thân Khương: "Ai?"

Diệp Bạch Đinh chuyển qua hắn: "Kế tiếp tiến vào Hộ Bộ, là ai?"

Ngòi bút của Thân Khương dừng trên một cái tên khác: "Mạnh Nam Tinh."

"Căn cứ những gì Tưởng Nghi Thanh trải qua, chúng ta dễ dàng đoán được, Mạnh Nam Tinh gặp phải chuyện gì, đại khái vẫn là trò này, bắt đầu từ đơn độc tăng ca, đơn độc săn sóc, đơn độc cho cơ hội......" đáy mắt Diệp Bạch Đinh cuộn sóng, "Ngươi đoán là hắn nghe lời hay không?"

Thân Khương nghĩ tới phong cách làm người điệu thấp, tận lực không lượn lờ trước mặt quan trên của Mạnh Nam Tinh: "Không nghe?"

Diệp Bạch Đinh rũ mắt: "Mạnh Nam Tinh từ nhỏ bị ấn ở trong phòng đọc sách, không hay bị khi dễ, hễ bị mắng một câu, mẹ hắn đều phải chặn cửa nhà người ta mắng một ngày, hắn viết chữ đẹp, cũng có tài hoa, khẳng định là có lý tưởng, ta đoán, ngay từ đầu, hắn khẳng định là không nghe lời. Nhưng hiểu biết của hắn đối với quyền uy......"

"Cha mẹ cùng lãnh đạo, có vài phần là rất giống, từ lúc nhỏ, bị quyền uy của mẹ đẻ áp chế, huấn luyện ra tính cách phục tùng của Mạnh Nam Tinh, đối mặt với kẻ cao cao tại thượng như Vạn Thừa Vận, hắn không có khả năng có sức chống cự, phản ứng đầu tiên của hắn, khẳng định là trốn tránh, khó chịu, nhưng Hộ Bộ là nơi mà nhà nghèo xuất thân như hắn, cực cực khổ khổ mới xông vào được, mưu đến sinh lộ, một khi có ý định lùi bước, đừng nói là Vạn Thừa Vận uy hiếp cùng với dùng thế lực bắt ép, Vương thị mẫu thân hắn cũng sẽ không chịu, bởi vì hắn là chỗ dựa duy nhất của bà ta, cần phải quang tông diệu tổ, cho bà ta vẻ vang...... Hắn nhất định giãy giụa thật lâu, quá trình này nhất định rất thống khổ, nội tâm hắn không thể tiếp thu, nhưng cuối cùng ỡm ờ, vẫn thuận theo."

Diệp Bạch Đinh nói chuyện rất chậm, tựa như vừa nghĩ, vừa phân tích: "Cho nên hắn ở Hộ Bộ mới có thể đặc biệt như vậy, hắn có thể tùy tiện xin nghỉ, có làm việc hay không cũng không quan hệ, có thể tùy hứng mà làm, nên đi xã giao cũng không đi, ta đoán hắn nôn mửa, có lẽ có quan hệ với chuyện này. Hắn chán ghét tiếp xúc thân mật với cấp trên, cảm thấy ghê tởm, cho nên mỗi lần xong việc đều sẽ phun, nhưng tình huống như vậy phát sinh, hơn phân nửa đều là bí mật, chính hắn sẽ chú ý tránh người khác, cũng sẽ không để ai nhìn đến, hắn hẳn là rất chán ghét chính mình như vậy, cho nên mới nước chảy bèo trôi, không có lòng cầu tiến, sống tùy tiện, từ Hộ Bộ công sở đến nhà mình, giống một cái lưới lớn, quấn chặt lấy hắn, hắn thoát không khỏi quan trên, cũng thoát không khỏi mẹ đẻ, còn sót lại cho chính mình, ước chừng chỉ là một chút 'không cam lòng'......"

Thân Khương tê một tiếng, lại lật xem cuốn sổ nhỏ của mình: "Ta nơi này tra được không ít tin tức hằng ngày, còn tưởng là vô dụng, thiếu gia nói như vậy ta lại minh bạch, mấy thứ này đều là bằng chứng, mới không phải vô dụng! Vậy Mạnh Nam Tinh luôn sinh bệnh, nói là tinh lực thiếu hụt, ngũ canh tiết, tuổi còn nhỏ, thân thể đã như vậy, chính mình lại không chịu uống thuốc điều trị, có ai không hy vọng thân thể khỏe mạnh đâu? Đây khẳng định là một lý do khác để thoái thác quan trên! Hắn đang mịt mờ biểu đạt tự thân phản kháng —— đối với người bệnh tật sắp chết, ngươi cũng sẽ không nổi lên cái loại hứng thú này đi!"

Lật lật tiếp, hắn lại nói: "Còn có, Thất Tịch năm ngoái, hôm Quản Tu Trúc chết, hắn không phải ở lại trễ, người khác đi còn bị kêu trở về, còn hắn vẫn luôn ở công sở sao? Lúc ta tra ngày thường của hắn, liền phát hiện hắn mỗi tháng đều phải ở công sở ngủ lại mấy ngày, hắn lại không phải người có công vụ bận rộn, làm việc đặc biệt tích cực, sao phải tăng ca đến tận lúc đó? Ngươi nói như vậy ta liền minh bạch, hắn cũng không phải tăng ca, mà là bị yêu cầu lưu lại!"

Diệp Bạch Đinh híp mắt: "Khi hắn ngủ lại, Vạn Thừa Vận đều có mặt?"

"Không sai! Vì lúc ấy ta không quá chú ý thông tin này, hiện tại lật đến thông tin Vạn Thừa Vận lui tới, thời gian của bọn họ thường xuyên trùng hợp ở chỗ này, hơn phân nửa khi Mạnh Nam Tinh ngủ lại, Vạn Thừa Vận đều về nhà rất trễ, thậm chí không về......" tay lật sổ của Thân Khương khựng lại, "Đúng vậy, Thất Tịch năm trước, Vạn Thừa Vận cũng vẫn luôn ở công sở!"

Diệp Bạch Đinh: "Thời gian của Mạnh Nam Tinh cùng Triệu Hưng Đức thì sao, có trọng điệp không?"

Thân Khương tìm tìm: "Cái này thì không quá xác định...... Nhưng ta có thể tra! Ngày mai liền tra!"

Trong tay hắn thiếu manh mối liên kết, không thể tùy tiện khẳng định, nhưng Mạnh Nam Tinh cùng Vạn Thừa Vận có chuyện, khẳng định ván đã đóng thuyền!

Hắn xách bút, xoát xoát hai cái, nối một đường thẳng giữa tên Mạnh Nam Tinh cùng Vạn Thừa Vận, ghi chú rõ quan hệ là 'có một chân', với Triệu Hưng Đức thì một đường mờ, viết 'chờ xác nhận'.

Tiếp theo chính là Lý Quang Tế cùng Quản Tu Trúc.

Thân Khương nhìn tên người trước lắc đầu: "Lý Quang Tế khẳng định không được, bộ dạng quá khó coi, cũng không thể nói là khó coi, chỉ là bình thường, quăng ra đường là tìm không ra, quan trên sao có thể nhìn trúng?" Hắn vừa phân tích vừa lải nhải, "Ta nói mà, sao mà đám Hộ Bộ bọn họ xách ai ra cũng là bộ dạng không tồi, té ra là chọn lựa!"

"Hai người kia cùng nhau vào Hộ Bộ, vậy mục tiêu mới của Vạn Thừa Vận hẳn là Quản Tu Trúc? Tiểu tử bộ dáng tuấn tú, hay cười, thích giúp đỡ mọi người, tốt tính......"

"Quản Tu Trúc không nghe."

Diệp Bạch Đinh híp mắt: "Quản Tu Trúc tuy không có thân thế kiên cường như Đặng Hoa Kỳ, tùy tiện chọn một chỗ mà kéo lếch, cái gì phiền toái đều không sợ, dù sao cũng là thư hương thế gia, tam quan chính trực, thiện lương tốt tính, điểm mấu chốt là không bị khi dễ, xương cứng, đối phương đưa tới cành ôliu, hắn hoặc là dứt khoát không hiểu, hoặc là hiểu rồi trực tiếp cự tuyệt......"

"Cho nên mới gặp phải đại họa!" Thân Khương chỉ là nghe một cái liền cảm thấy thật đáng tiếc.

Tiếc nuối xong, hắn còn có cái vấn đề không hiểu: "Vậy Lý Quang Tế thì sao? Hộ Bộ không phải nhìn mặt nhận người sao? Hắn là trà trộn vào như thế nào? Nhà hắn hình như cũng không quá giàu có, không có khả năng có tiền đi cửa sau!"

Thanh âm Diệp Bạch Đinh hơi lạnh, mang theo châm chọc: "Giao ra nhiều phúc lợi như vậy, ai cũng cần phải chiếu cố, thì dù sao cũng phải có người làm việc đi?"

"Người làm việc?"

Thân Khương nghĩ nghĩ, cảm thấy rất có đạo lý, hôm nay đi Hộ Bộ, đi ngang qua bàn Lý Quang Tế, đồ trên đó sắp kín cả bàn, ngẫm lại đống hồ sơ làm đến chết cũng không xong kia, hắn liền ngộp thở dùm cho Lý Quang Tế.

Diệp Bạch Đinh: "Cơ cấu nhân viên Hộ Bộ rất rõ ràng, như Tưởng Nghi Thanh Mạnh Nam Tinh, mặc kệ nguyện ý hay không, cuối cùng vẫn nghe theo, người nghe lời, dù sao cũng phải cho chút ngon ngọt đi? Hoặc là thăng chức tăng lương, hoặc là giảm việc giảm trách nhiệm; công vụ bình thường, dù sao cũng phải có người làm đi? Như Lý Quang Tế, gia thế không cao, quan trường không có chỗ dựa, bản thân lại nhát gan sợ phiền phức, mới có thể coi như có tác dụng, không áp bức ngươi thì áp bức ai; từ trên xuống dưới nhiều việc như vậy, có người còn muốn tham ô, bím tóc trong tối ngoài sáng này, bị người nắm được thì làm sao bây giờ? Lúc xảy ra chuyện, dù sao cũng phải có người bối nồi đi, không bồi dưỡng, dự bị một cái trước sao? Giống như Quản Tu Trúc, không nghe lời, cứng đầu, quá mức chính trực, nhiều lần cho cơ hội vẫn không thuận theo, vậy thì xin lỗi, ngày thường tùy tiện dưỡng, dùng không đến cũng không sao, sau đó không phải đã dùng tới rồi sao?"

Thân Khương: "Vậy còn Đặng Hoa Kỳ?"

"Đại đa số bộ môn, luôn có một hai kẻ hàng không*, không thể trêu vào, đè xuống không được, coi như cái linh vật cung phụng là được, nếu ngày nào đó có phiền toái, còn có thể tìm thế lực sau lưng linh vật hỗ trợ không phải sao?" Diệp Bạch Đinh mặt vô biểu tình, "Còn về phần Triệu Hưng Đức, chính là từ con đường này leo lên, hoặc là quan trên không bắt bẻ, xấu một chút cũng có thể hạ miệng, hoặc là đã theo chiêu số của Lý Quang Tế, đầu óc lại lanh lợi hơn so với Lý Quang Tế, làm việc vừa tốt vừa thuận lợi, không để quan trên có chút phiền não gì, quan trên vừa lòng, đưa ông ta vào trận doanh của mình, trở thành tâm phúc, lại làm ông ta dính chút dơ bẩn, ích lợi tương thông, kết thành đồng minh càng củng cố, ông ta còn có thể chạy sao?"

*đâm ngang vào một chức vụ cao cấp nào đó, ngồi ở vị trí cao mà ko nhờ vào kinh nghiệm nghề nghiệp hay tư lịch trong công ty

Nhìn đi, một cái Hộ Bộ nho nhỏ, nên có đều có, đầy đầy đủ đủ, chức vị không chỉ có công việc không bao giờ làm xong, tăng ca 996, còn có chèn ép cùng khống chế ẩn trong bóng tối, mỗi một người mới đến, đều đã sớm bị quy hoạch phương hướng cố định, mỗi một bước ngươi đi, mỗi một cái lựa chọn, thoạt nhìn là chính mình làm ra, kỳ thật đều đã ở trong nắm tay của người khác, hoặc là, ngươi rốt cuộc gần đèn thì sáng gần mực thì đen, nước chảy bèo trôi, biến thành bộ dáng đến mình cũng ghét nhất; hoặc là, ngươi tích cực thông đồng làm bậy, nhất thời phong cảnh vô lượng, bên người hoa đoàn cẩm thốc; hoặc là, ngươi ngoan cố chống lại đến cùng, tan xương nát thịt, chỉ vì điểm mấu chốt cùng ánh sáng trong lòng kia.

Ở chỗ này, đồ vật, tài hoa, tướng mạo, tính cách, chỗ tốt quan trên cho, chiếu cố quan trên cho mà mỗi người có được, đều đã được âm thầm định giá.

Thanh âm Diệp Bạch Đinh rất thấp, có chút chua xót: "Ta đoán, thủ đoạn Vạn Thừa Vận dùng để chèn ép khống chế cấp dưới, cũng không chỉ có bấy nhiêu, chúng ta biết đến, có lẽ còn không tính là một góc tảng băng."

"Tách" một tiếng, đuốc trản nổ ra cái hoa, đánh vỡ sự an tĩnh đầy áp lực trong phòng.

Thân Khương nắm chén trà của mình lên, rót một chén nước, ngẫm lại không đúng, lại cầm ấm trà lên, phi thường cung kính, tôn thờ mà châm trà cho Cừu Nghi Thanh.

Cừu Nghi Thanh nhíu mày: "Hửm?"

Thân Khương: "Chính là đột nhiên cảm thấy...... Bắc Trấn Phủ Tư chúng ta khá tốt, ngoại trừ không tuân thủ quy củ sẽ ăn đòn, làm sai chuyện thì phạt bạc bổng, đồng liêu tính tình đều rất thối, động một chút là ẩu đả, công lao tích góp thực phiền toái, thăng quan rất không dễ dàng......"

Thấy sắc mặt Chỉ Huy Sứ càng ngày càng đen, Thân Khương lập tức đứng thẳng: "Ít nhất không có mấy cái chuyện lung tung rối loạn đó! Đến vị trí nào cũng toàn bằng bản lĩnh của mình, đóng cửa lại, chỉ luận năng lực, chỉ có chính mình lật mình lại, mở cửa cho mình, Chỉ Huy Sứ là bao che cho con nhất, ai dám khi dễ chúng ta chính là một chữ chết, Chỉ Huy Sứ uy vũ! Thuộc hạ nguyện cả đời theo Chỉ Huy Sứ làm tùy tùng, trung tâm như một!"

Cừu Nghi Thanh:......

Thân Khương lật đật kéo đề tài chạy trở về: "Bất quá ta là thật sự không nhìn ra, Vạn Thừa Vận này, có năng lực như vậy? Thiếu gia ngài nói có phải hay không?"

Diệp Bạch Đinh cho hắn mặt mũi, giúp hắn tiếp tục đề tài: "Nhân tâm quỷ vực, khi tiếp xúc không nhiều, sao ngươi biết ông ta là người, hay là sói khoác da người?"

"Cho nên chuyện tham ô kho bạc năm trước, cũng là ông ta làm?" Thân Khương bỗng nhiên vỗ tay, "Vậy chẳng phải ông ta là người có động cơ rõ ràng nhất, xuống tay cũng dễ nhất?"

Diệp Bạch Đinh lại lắc đầu: "Có giết người hay không, hiện tại chứng cứ không đủ, không thể tùy ý xác định, nhưng kho bạc tham ô, một người làm nguy hiểm quá lớn, với tâm tính thủ đoạn của ông ta, ta nghiêng về một loại khác, ông ta được phân chia đủ ích lợi, lại chưa chắc đã tự mình để lại lượng chứng cứ lớn, để thành nhược điểm."

Hắn đoán, chuyện này có đồng lõa, một khi gặp được chuyện ngoài ý muốn, sự tình bại lộ, người chia tiền chính là người trên cùng một chiếc thuyền, cần phải hợp tác, loại bỏ tai hoạ ngầm.

Thân Khương: "Quản Tu Trúc trong miệng người ở Hộ Bộ, từ đầu tới đuôi đều là một kẻ cứng đầu, không hiểu chuyện, không nghe khuyên bảo, không phối hợp, theo cách nói của thiếu gia, hắn ở trong chuyện tham ô kho bạc này, là kẻ đội nồi, nhưng hắn lại không ngốc, làm hắn đội nồi là hắn đội sao? Chẳng lẽ là hắn có nhược điểm gì đó, bị người khác bắt được? Hay là lúc ấy tất cả chứng cứ, đều là mưu hại?"

Diệp Bạch Đinh: "Ta nghiên hướng mưu hại. Quản Tu Trúc làm người không tồi, ta cùng Chỉ Huy Sứ từng đi qua con đường hắn đi vào Thất Tịch năm trước, có người đối với hắn ấn tượng phi thường sâu sắc, người ta lúc nói chuyện phiếm hằng ngày, phần lớn là sẽ không nói dối, ta có thể cảm giác được hắn ôn nhu săn sóc, lấy giúp người làm niềm vui, biết hắn chí hướng rộng lớn, trời quang trăng sáng, hắn thật là một người rất có khí khái...... Có phải hay không, Chỉ Huy Sứ?"

Cừu Nghi Thanh rót cho hắn ly trà: "...... ừm."

Thân Khương xoay bút, suy tư: "Nhưng là mưu hại, cũng phải có cái gì chứ, cái gì cũng không có, mưu hại kiểu gì? Lâm thời trống rỗng tạo ra sao? Lỗ hổng quá nhiều, rất dễ dàng bị điều tra ra a!"

"Cho nên ta nói, đây là người được chuẩn bị 'trước' để đội nồi a."

Diệp Bạch Đinh híp mắt: "Quan trên có lòng dạ, muốn hại một cái cấp dưới còn không dễ dàng sao? Hắn biết chính mình muốn cái gì, biết chính mình cầm cái gì, chuẩn bị cầm cái gì, ở nơi nào cho người khác chỗ tốt, chuyện nào có khả năng bị thọc ra, liền lấy ra một vài chuyện có liên quan, giao cho Quản Tu Trúc đi làm —— Quản Tu Trúc năm trước mới vào Hộ Bộ, là người mới ở chỗ làm, lịch duyệt không đủ, kinh nghiệm xử lý công việc cũng không phong phú, sao có thể phân biệt ra miêu nị được chôn trong tầng tầng lớp lớp hạng mục kia? Chỉ cần hắn nhận, làm, thủ tục lưu trình có hắn ký tên đóng dấu, khi xảy ra chuyện, hắn cũng đừng hòng chạy, không cần đến người khác, chính Hộ Bộ trên dưới chải một cái, là có thể lấy đủ loại 'bím tóc' của hắn, nếu ngươi cẩn thận sưu tập chứng cứ có quan hệ tới hắn, không cần giới hạn ở mấy ngày hắn qua đời, tìm xa hơn nữa, hẳn là sẽ có phát hiện tương tự."

Thân Khương cúi đầu, một lần nữa lật cuốn sổ nhỏ của mình, không đến một lát liền chụp đùi: "Thật đúng là có! Khoảng thời gian tháng 4, 5, Quản Tu Trúc rất bận, đoạn thời gian đó Hộ Bộ thu thuế bạc, trong ngoài rất nhiều chuyện phải làm, ghi chép phải bổ sung, sau đó Giang Nam phát sinh lũ lụt, hắn càng bận rộn, giống như an bài không ít......việc đặt mua?"

Diệp Bạch Đinh: "Đặt mua?"

Kỹ hơn nữa thì Thân Khương không tra ra, chỉ có thể lắc đầu, phòng rất nhanh lâm vào an tĩnh.

Cừu Nghi Thanh thong thả mở miệng, giải thích nghi hoặc cho hai người: "Hộ Bộ rút bạc là vì cứu tế, nhưng khu vực gặp nạn yêu cầu, cũng không phải bạc."

Diệp Bạch Đinh nháy mắt hiểu ra, mắt sáng lên: "Là đồ dùng bạc mua!"

Cừu Nghi Thanh gật đầu: "Bạc này từ lúc bắt đầu trong kho, thậm chí còn chưa đến lúc xuất kho, cũng đã được quyết định xong phương hướng phân phát ra, yêu cầu đổi những cái gì, nếu có thể mua ở địa phương, thì đổi ít một chút, nếu không mua được ở địa phương, thì đổi nhiều một chút, bạc cùng vật tư cần phải được đưa đến khu gặp nạn cùng lúc, giảm bớt khốn cảnh cho bá tánh khu vực gặp nạn trước, kho bạc mỗi một lần giao nhận, hướng đi của từng số bạc, đều cần thiết ghi chép kỹ càng tỉ mỉ có trong hồ sơ, để sau này làm rõ."

Nhìn như nghiêm cẩn, không có lỗ hổng, kỳ thật nơi này, có rất nhiều chỗ có thể động tay chân.

12

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3S.Com

Trước Sau

Bình Luận (0)
Comment