Chiêu Tài

Chương 24

CHƯƠNG 24

Ban đêm Chiêu Tài ngủ thật sự không yên, cũng không biết là bởi vì trước khi ngủ đã khóc một trận hay là vì nguyên nhân khác. Lúc thì cảm thấy miệng ngứa, lúc thì cảm thấy thân thể ngứa, ngứa đến mức hắn phải gãi khắp nơi, cọ qua cọ lại, nhưng càng cọ lại càng ngứa, chẳng có tác dụng gì cả.

Trong lúc mơ màng, Chiêu Tài hiện ra hình người, nghĩ rằng như vậy sẽ thoải mái hơn một chút.

Không ngờ thời tiết rét lạnh làm cho hắn nổi lên một lớp da gà. Theo bản năng, Chiêu Tài mò qua nơi có nguồn ấm, ôm lấy Tiễn Cơ đang ngủ cùng mình, muốn hấp thu sự ấm áp từ Tiễn Cơ.

Lúc ấy Chiêu Tài vẫn chìm trong giấc mộng, không biết chính mình đang làm cái gì. Chỉ cảm thấy ôm lấy một thứ gì đó, không chỉ làm cho hắn ấm áp mà còn có thể giảm bớt sự ngứa ngáy đang phát ra trên cơ thể.

Vì thế Chiêu Tài lại đi theo bản năng, nghiêng người nhấc chân, kẹp lấy đùi của Tiễn Cơ mà cọ tới cọ lui.

Tiễn Cơ đang ngủ say thì đột nhiên bị một vật mềm mại cuốn lấy, cọ qua cọ lại. Mơ màng tỉnh dậy thì trong mắt liền đập vào hình người của Chiêu Tài, toàn thân xích lõa đang dán chặt lên người của hắn. Không biết có phải vì sợ lạnh hay không mà hai tay ôm chặt Tiễn Cơ, một đôi mắt đẹp khẽ cau lại, không biết là phiền muộn chuyện gì.

Tiễn Cơ liền nghĩ đến việc Chiêu Tài đang nằm mơ thấy ác mộng, định đánh thức đối phương thì đột nhiên trên bụng bị một vật cứng đâm chọt một chút, không đợi Tiễn Cơ kịp phản ứng thì lại tiếp tục bị đâm, cứ theo quy luật như thế năm sáu lần, nếu Tiễn Cơ không biết là chuyện gì đang diễn ra thì hắn thật sự là đầu đất!

Ban ngày Trương Tam có nói mèo hoang động dục, hiện tại Chiêu Tài liền động dục với mình hay sao?

Tiễn Cơ kêu Chiêu Tài vài tiếng, lỗ tai của Chiêu Tài hơi run rẩy, nhưng không đáp lời cũng không mở mắt, không hề có dấu hiệu tỉnh lại, cứ tiếp tục cọ xát.

Trước khi ngủ thì Tiễn Cơ đã cởi bỏ lớp y phục phức tạp, chỉ mặc một bộ nội y mỏng manh, trong khi Chiêu Tài lại hoàn toàn xích lõa, hiện tại hai người kề sát vào nhau, không cần lấy tay đụng vào thì Tiễn Cơ vẫn có thể cảm nhận được kích thước và hình dạng của cây gậy bé nhỏ dưới hạ thân của Chiêu Tài, cùng với nhiệt độ cực nóng.

Trong lúc nhất thời Tiễn Cơ luống cuống tay chân, hàng trăm ý tưởng trong đầu liên tiếp hiện lên.

Chiêu Tài cọ xát thoải mái, hoàn toàn không biết sự phiền muộn của Tiễn Cơ.

Cứ dung túng như vậy thì nhất định sẽ tẩu hỏa. Lý trí nói cho Tiễn Cơ biết không thể cứ tiếp tục như vậy, hắn phải đẩy Chiêu Tài ra.

Nhưng khi Tiễn Cơ đụng vào bả vai của Chiêu Tài thì tiếng rên rỉ khe khẽ lại toát ra từ miệng của tiểu tử kia.

Tiễn Cơ hơi dùng sức một chút mới có thể đẩy Chiêu Tài ra được nửa phân, con mèo con lập tức bất mãn chu môi kêu hừ hừ, âm thanh mềm nhũn, tiếp tục nhào vào lòng của Tiễn Cơ, làm cho Tiễn Cơ không đành lòng dùng sức.

Phát hiện lực cản biến mất, Chiêu Tai vui vẻ nhếch hai bên khóe miệng, hai tay ôm lấy cổ của Tiễn Cơ, đùi khoát lên đùi của Tiễn Cơ, đâm đâm, cọ cọ. Có lúc cọ lệch hướng, Chiêu Tài tiếp tục tiến về phía trước, nhanh chóng đi ngược lại hướng bị lệch, giống như đang tập trung tấn công, đồng thời cũng bất giác nâng mông lên mấy phân, vẫn dùng hạ thân của mình để cọ vào bắp đùi của Tiễn Cơ.

Tiễn Cơ cảm thấy buồn cười, là một con mèo yêu mà có thể ngốc đến mức này thì thật sự không hề dễ dàng. Vừa rồi còn do dựcó tính giúp con mèo ngốc này hay không, lúc này nhìn thấy bộ dạng quá ngốc của Chiêu Tài, lại nhìn thấy sợi dây đỏ chói mắt ở trên cổ của đối phương thì Tiễn Cơ hoàn toàn khẳng định đáp án ở trong lòng của mình.

“Bắc đẩu thất tinh, hồng loan tinh động, ta đã bẩm báo với ngọc đế, lần này bảy người các ngươi xuống hạ giới đi tìm bạn đời của mình đi.”

Lời nói của Nguyệt lão giống như văng vẳng bên tai, lúc ấy bảy người bọn hắn còn nghĩ rằng Nguyệt lão nói đùa, dù sao đều phải xuống hạ giới, Bắc đẩu thất tinh không người nào mang theo tâm tư tìm bạn đời để hạ phàm, nhưng thật ra lại đánh cược với nhau, xem ai có thể kiếm được nhiều tiền nhất mà không dùng đến pháp lực.

Không ngờ thế sự khó liệu, Thiên Cơ hắn lại tìm được con mèo nhỏ Chiêu Tài này rồi đặt đối phương vào trong lòng, sau đó chẳng thể nào dời ra được.

Ở dưới tắm chăn, một bàn tay to lớn đang chuyển đến nơi hai người dán vào nhau, Tiễn Cơ ngay cả sờ soạng cũng không cần, trực tiếp nắm lấy cây gậy cứng rắn của Chiêu Tài rồi trượt lên trượt xuống.

Hắn đã thông suốt, cho nên chẳng cảm thấy có gì bất ổn khi làm chuyện này.

Có người giúp mình cọ xát thì sẽ cảm giác khác một trời một vực, hô hấp của Chiêu Tài trở nên bất ổn, hắn hưởng thụ bàn tay ma lực của Tiễn Cơ. Ngay cả động tác cọ cọ cũng ngừng, chậm rãi động đậy thân thể, dán sát vào người của Tiễn Cơ, say mê hưởng thụ.

Con mèo lười trong lúc động tình cũng khó tránh khỏi tật xấu lười biếng!

Tiễn Cơ tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, một tay còn lại hung hăng sờ lên mông của Chiêu Tài, Chiêu Tài ưm một tiếng, đong đưa cái mông, không phải là chán ghét mà là vui mừng yêu thích.

Khuôn mặt dán vào cổ của Tiễn Cơ, Chiêu Tài nhếch mông về phía sau để cọ vào lòng bàn tay của Tiễn Cơ, không biết đây chính là bộ dáng mà một con mèo bình thường sẽ làm khi cầu hoan ***.

Tiễn Cơ vừa vuốt ve cây gậy bé nhỏ của Chiêu Tài, vừa đưa tay trượt xuống lưng, sờ soạng nhào nắn cái mông của Chiêu Tài.

Chỉ chốc lát liền làm con mèo con ngốc nghếch Chiêu Tài rùng mình bắn ra tinh nguyên.

Lòng bàn tay dính chất dịch ấm áp nhày nhụa, Tiễn Cơ ung dung trầm tĩnh cũng bắt đầu loạn nhịp hô hấp, trong lòng bàn tay là chất dịch ngượng ngùng, đụng đến cửa sau của Chiêu Tài, hắn sờ nắn hai ba cái, mục đích không thuần khiết.

Thân thể của Chiêu Tài cứng đờ, theo bản năng mà siết chặt cặp mông.

Tiễn Cơ định tiếp túc đè vào bên trong thì lỗ tai của Chiêu Tài dựng thẳng lên, thoạt nhìn sắp tỉnh lại.

Sau khi tỉnh lại thì Chiêu Tài sẽ có phản ứng gì?

Nghĩ đến việc phải giải thích với Chiêu Tài thì trong đầu của Tiễn Cơ liền rối bù, đành phải từ bỏ, thu tay lại rồi kiềm chế dục niệm.

Bây giờ vẫn chưa phải lúc, Tiễn Cơ rửa sạch chất lỏng nhày nhụa trên tay, ôm lấy Chiêu Tài, trong lòng lặng lẽ tìm cách đợi cho đến khi Chiêu Tài thông suốt, lập ra kế hoạch vĩ đại, nhất định phải ăn cái con mèo này ngay cả một mảnh vụn cũng không chừa.
Bình Luận (0)
Comment