Chín Vị Sư Nương Của Ta

Chương 16 - Khách Sạn Thiên Đường!

Hai người Giang Khiếu Đường cùng Giang Vô Song tự nhiên là không biết ý nghĩ trong lòng Trần Huyền, Giang Khiếu Đường nhìn xem Trần Huyền nói: "Trần thần y, mặc dù cậu chướng mắt những món quà này, bất quá cậu mới tới thành phố Đông Lăng nên vẫn cần một chỗ đặt chân, như vậy đi, ta sẽ cho người chuẩn bị một gian phòng tổng thống tại khách sạn Thiên Đường, để Trần thần y tạm thời nghỉ ngơi, thế nào?"

"Được." Trần Huyền mặt mày có chút ủ rũ đáp lại, hắn vẫn còn đang nhớ thương biệt thự và xe hơi hàng chục triệu.

Khách sạn Thiên Đường thành phố Đông Lăng.

Theo đoàn xe của Giang gia đến nơi đây, cao tầng khách sạn Thiên Đường đã sớm ở chỗ này chờ đợi.

Giang Khiếu Đường vừa xuống xe, cao tầng khách sạn Thiên Đường liền tiến lên đón: "Giang lão, chuyện ngài phân phó tôi đã làm xong."

Giang Khiếu Đường nhàn nhạt nhẹ gật đầu, sau đó hắn mời Trần Huyền đi xuống: "Trần thần y, chúng ta đến rồi, mời!"

Nhìn thấy động tác này của Giang Khiếu Đường, cao tầng khách sạn Thiên Đường nhao nhao sững sờ, có thể để cho Giang lão tự mình tiếp như vậy, chỉ sợ toàn bộ Giang Đông đều không có mấy người, bọn họ còn đang chờ mong muốn nhìn xem rốt cục là vị lão đại nào ngủ lại khách sạn Thiên Đường, ngay sau đó liền thấy một tiểu tử hai lúa chính gốc, lưng cõng một bao quần áo từ trên xe đi xuống nhìn xung quanh giống như một tên nhà quê.

Cao tầng khách sạn Thiên Đường kém chút bị nghẹn chết, tiểu tử này lại có thể để cho Giang lão tự mình tiếp đón?

Trần Huyền nguyên bản không hăng hái lắm, bất quá vừa xuống xe khi hắn nhìn thấy hai hàng mỹ nữ chào đón đứng ở lối vào khách sạn, cặp mắt cẩu tặc của hắn đột nhiên trợn to hơn cả mắt bò.

Ai ya, không hổ là khách sạn lớn, mỹ nữ thật là nhiều a!

Nhìn thấy gia hỏa này ánh mắt nghênh ngang nhìn chằm chằm vào các mỹ nữ tiếp khách, Giang Vô Song lập tức choáng váng, mặc dù gia hỏa này đã chữa khỏi bệnh cũ cho gia gia, đúng là một cao nhân, bất quá cao nhân cũng quá tục, ngay cả biệt thự xe sang đều chướng mắt, thế nhưng lại lưu luyến những dong chi tục phấn này, chẳng lẽ đám mỹ nữ đó còn đẹp mắt hơn so với nàng?

"Em gái, đừng nhìn tôi chằm chằm như vậy, nếu không tôi sẽ cho rằng em yêu tôi a." Cảm giác được Giang Vô Song nhìn mình, Trần Huyền quay đầu sang nhìn nàng đánh giá, cuối cùng ánh mắt dừng lại tại một vị trí đáng tự hào nào đó, nói một câu để cho Giang Vô Song hận không thể thiến hắn đến: "Vẫn không lớn bằng Vương quả phụ ở thôn."

Nếu như ánh mắt có thể giết người, chỉ sợ gia hỏa mồm chó không mọc ngà voi này đã bị Giang Vô Song dùng ánh mắt giết vô số lần.

Nhưng mà trong lòng Giang Vô Song vẫn là có chút hiếu kỳ, gia hỏa này luôn ở trước mặt nàng nhấc lên Vương quả phụ, vậy Vương quả phụ kia đến cùng là người thế nào? Chẳng lẽ còn xinh đẹp hơn so với nàng?

Nếu để cho Trần Huyền biết Giang Vô Song nghĩ như vậy, chỉ sợ sẽ cười ra tiếng.

Sau đó, dưới ánh mắt bất đắc dĩ lưu luyến không rời, gia hỏa này chỉ có thể đi theo hai người Giang Khiếu Đường cùng Giang Vô Song đi tới tầng cao nhất của khách sạn Thiên Đường.

Nơi này chính là khu vực phòng tổng thống xa hoa nhất của khách sạn Thiên Đường, toàn bộ tầng cao nhất chỉ có bốn gian phòng xa hoa, giá mỗi phòng hàng ngày đều lên đến 6 con số!

"Trần thần y, cậu tạm thời chịu ủy khuất ở lại nơi này, đây là thẻ đế vương của khách sạn Thiên Đường, chỉ cần cầm trong tay tấm thẻ này, toàn bộ tiêu phí của Trần thần y tại khách sạn Thiên Đường hết thảy đều miễn phí!"

Tại cửa phòng tổng thống, nhìn Giang Khiếu Đường đưa qua tấm thẻ màu đen, Trần Huyền ngược lại là không có cự tuyệt.

Nhìn thấy Trần Huyền nhận thẻ đế vương, Giang Khiếu Đường nhẹ nhàng thở ra, cười nói: "Trần thần y, nếu tại khách sạn Thiên Đường cậu có bất kỳ chuyện gì thì chỉ cần nói một tiếng, người nơi này đều sẽ vì cậu làm hài lòng, mặt khác, nếu như cậu thấy nhàm chán, tôi có thể để nha đầu Vô Song này ở đây với cậu."

Cái gì? Cùng hắn!

Cô nam quả nữ, mà lúc này trời lại sắp tối!

Trần Huyền ánh mắt nhìn từ trên xuống dưới đánh giá Giang Vô Song, quả là không tệ, chẳng lẽ thân thể này của mình sẽ giao cho nàng?

"Gia gia......" Giang Vô Song sắc mặt đỏ bừng, cảm giác được ánh mắt không chút kiêng kị của Trần Huyền, cô hận đến cắn răng, trong ánh mắt lập lòe hàn quang!

"Ách!"

Trần Huyền trong lòng rùng mình một cái, hắn có linh cảm, nếu đồng ý, em gái này nhất định sẽ thiến hắn.

"Cái này...... Giang lão, vẫn là quên đi, tôi ở một mình quen rồi." Trần Huyền vội vàng cự tuyệt, nói đùa, nếu là thừa dịp mình ngủ thiếp đi em gái này lén lút cho mình một cắt, chỉ sợ hắn liền muốn trở thành thái giám đầu tiên trong lịch sử sau khi thành lập quốc gia!

Giang Khiếu Đường có chút thất vọng, nếu Trần Huyền đã cự tuyệt, hắn cũng chỉ có thể mang theo Giang Vô Song đi.

Trước khi đi Giang Vô Song còn lườm Trần Huyền một chút.

Ta kháo, ánh mắt này là gì a?

Trần Huyền trong lòng buồn bực suy nghĩ, sau đó hắn mở cửa đi vào phòng.

Bình Luận (0)
Comment