Chinh Phục Nam Chính Hắc Hóa

Chương 129

Edit: Xanh Lá

Ký chủ đột nhiên chửi ầm lên, hệ thống ngây ra trong chớp mắt. Trong ấn tượng cảu hắn, tuy rất nhiều lần cô bị chọc tức không nhẹ, nhưng thực sự chửi ầm lên lại rất hiếm.

“Làm sao vậy?” Hắn hỏi.

“Ta ‘con mèo nhà nó’ phát hiện một việc.” Đường Khanh cắn răng, gằn từng chữ: “Thần lực trong cơ thể ta, mới vừa rồi, lại tăng lên.”

“Cái trò gì vậy?” Lúc này, ngay cả hệ thống cũng thiếu chút nữa chửi ầm lên, vị thần một chớp mắt trước còn không có nửa điểm phản ứng, lúc này lại đột nhiên ban thần lực, sao hệ thống có thể bình tĩnh nổi.

Đường Khanh trầm mặc một lát, ngữ khí hiếm khi nghiêm túc: “Thế giới này, sức mạnh bóng tối của Ma Hoàng liệu có thể mạnh hơn sức mạnh ánh sáng của Thần Ánh Sáng hay không?”

“Trên lý thuyết thì sẽ không, nếu không Thần Ánh Sáng cũng không cách nào đánh bại hắn. Nhưng mà……”

Hệ thống không nói hết, nhưng trong lòng cô lại rất rõ ràng, nếu đúng như lời hệ thống nói, hệ thống chủ xảy ra vấn đề, vậy thế giới này tất nhiên sẽ không phát triển như trong tư liệu thế giới viết, tuy mấy thế giới trước cũng không một cái nào phát triển theo lộ tuyến trong tư liệu thế giới cả, nhưng thế giới này quá mức quỷ dị.

Trước mắt không có đối sách, cô chỉ có thể đi một bước tính một bước.

Vì Thánh Nữ đại nhân sinh bệnh, rất nhiều người không dám đến quấy rầy cô, vốn dĩ cô muốn trộm lười mấy ngày, nhưng nghĩ đến nữ chính, cô lại chỉ có thể vờ bệnh bước vào Thánh điện.

Bên trong khu vực Thánh điện, chỉ thấy một thiếu nữ đáng yêu đang nghiêm túc tưới nước cho bồn hoa ngoài điện, thấy Đường Khanh đến đây, cả người cô ấy đều ngây ra.

“Thánh Nữ đại nhân, chào ngài!” Sau khi ngây ra, trên mặt cô ấy lộ vẻ hưng phấn, có thể nhìn thấy Thánh Nữ đại nhân trong khoảng cách gần, mình thật may mắn quá đi!

Đường Khanh đương nhiên biết cô ấy là ai, chẳng qua Thánh Nữ lại không biết, vì thế cô đáp lại: “Chào cô. Xin hỏi cô là?”

Bên trong Thánh điện thông thường không cho phép người ngoài tiến vào, Thánh Nữ nhìn thấy thiếu nữ xa lạ này, dò hỏi một phen cũng là bình thường.

“Tôi tên Ca Thấm, là Giáo Hoàng bảo tôi đến đây quét tước Thánh điện.” Khuôn mặt nhỏ của Ca Thấm tràn đầy ý cười, hơn nữa đôi mắt cười cong cong kia thật khiến người ta vừa nhìn đã thích.

Đường Khanh trước nay đều không có sức chống cự với người xinh đẹp, vì thế cô hiếm hoi nở một nụ cười, “Thánh điện rất lớn, chỉ một mình cô quét thôi sao?”

“Thánh Nữ đại nhân, tôi không mệt, đây là khảo nghiệm Giáo Hoàng giao cho tôi, nếu tôi qua được, liền có thể tham gia học tập pháp thuật ánh sáng!”

Ca Thấm đâu biết rằng, Giáo Hoàng sắp xếp cô ấy trong Thánh điện, chính là đã sớm dự định cho cô ấy thân phận Giáo đồ Quang Minh Giáo này, chẳng qua Đường Khanh sẽ không nói toạc ra.

“Học tập pháp thuật sẽ rất mệt đó.”

“So với Thánh Nữ đại nhân, tôi một chút cũng không mệt.”

Ca Thấm cực kỳ sùng bái Thánh Nữ, ngay cả học tập pháp thuật cũng vì muốn một ngày kia có thể giúp Thánh Nữ đại nhân trừ ưu giải nạn.

Nhưng Ca Thấm đơn thuần như vậy, đời trước lại bị Thánh Nữ hoài nghi, thậm chí sau khi Ca Thấm được Thần Ánh Sáng sủng ái, Thánh Nữ lại càng tâm sinh oán hận, cảm thấy cô ấy sẽ thay thế mình, cũng bởi vậy, mới khiến Thánh Nữ càng tiến về phía Thần Bóng Tối nhanh hơn.

Chẳng qua hiện giờ trong cơ thể Thánh Nữ là Đường Khanh, cô sẽ không hoài nghi cô ấy, thậm chí trong lòng còn sinh tức giận, cảm thấy tiểu cô nương đáng yêu như thế cô phải che chở cẩn thận, không thể để cái tên vương bát đản Ma Hoàng kia hại cô ấy.

Ca Thấm sùng kính nhìn Thánh Nữ chăm chăm, khi cô ấy biết được Thánh Nữ thế mà lại mời mình cùng đi vào trong Thánh điện, cả người đều vui mừng nhảy nhót.

“Thánh Nữ đại nhân, tôi thật sự có thể đi vào trong Thánh điện sao?”

Thần Ánh Sáng cao cao tại thượng, tượng đá bên trong Thánh điện cũng không phải cũng có thể đến gần, cho nên khi Thánh Nữ mời cô, Ca Thấm đầy mặt kinh hỉ.

Đường Khanh ôn nhu cười nhạt, “Vì sao không thể vào? Cô cũng là con dân của Thần, ở trước mặt Thần, chúng ta đều bình đẳng.”

“Vậy, vậy Thánh Nữ đại nhân đi ở phía trước, tôi đi theo phía sau ngài là được.”

Đường Khanh cũng không miễn cưỡng, gật gật đầu, liền đi trước cô ấy.

Ngay trong nháy mắt cô nhấc chân kia, sắc mặt ôn hòa lúc trước hơi thay đổi.

“Thần Ánh Sáng rác rưởi kia.”

“Làm sao vậy, Khanh Khanh?”

“Lúc trước cầu nguyện thế nào hắn cũng không ra, ta vừa mới cùng nữ chính nói mấy câu, hắn đã liền thả thần thức xuống.”

Hệ thống không biết nói gì, chỉ có thể nghe ký chủ tiếp tục oán giận.

“Hừ, ta nói ngay mà, lúc trước sao lại không để ý tới ta, hóa ra là bận chạy đi yêu đương! Yêu đương thì ghê gớm lắm chắc, chọc ta nóng nảy ta liền yêu đương với Ma Hoàng!”

Hệ thống: “…… Cấm nảy sinh tình yêu với bất luận kẻ nào trong thế giới.”

“Hừ, ai bắt buộc yêu đương liền nhất định phải có tình yêu, ta còn có thể dùng thận* đấy!” (*Ý chỉ XXOO không cần tình cảm)

Hệ thống cảm thấy đại khái ký chủ đã bị Thần Ánh Sáng chọc tức điên rồi, chỉ có thể ngậm miệng lẳng lặng nghe cô tiếp tục oán giận.

Đường Khanh oán giận một hồi, liền ngoan ngoãn ngừng lại, bởi cô đã dẫn theo Ca Thấm vào bên trong Thánh điện rồi.

Vết máu trên tượng đá đã được lau sạch, dường như chưa bao giờ dính lên.

Từ sau khi cô hộc máu lên tượng đá mà Thần Ánh Sáng cũng không để ý tới cô, cô liền không còn nửa điểm sợ hãi, rốt cuộc hiện giờ trong mắt Thần Ánh Sáng cũng chỉ có nữ chính, sao còn muốn liếc nhìn cô thêm một cái đây.

Bởi vì không sợ bị phát hiện, cô cũng không hề thành kính như lúc trước, ngược lại là hơi có lệ.

Nữ chính đã gặp rồi, cầu nguyện cũng kết thúc, thái độ của Thần Ánh Sáng cô cũng biết, cô liền lười ở lại thêm trong Thánh điện. Sau khi nói chuyện phiếm với nữ chính vài câu, cô liền rời khỏi Thánh điện.

Bởi vì kết quả chẩn bệnh của y sư lúc trước, hiện giờ Thánh Nữ chính là đối tượng bảo vệ trọng điểm, cho nên cô vừa mở miệng muốn tắm gội, nước thánh cần thiết đã được chuẩn bị xong. Trước đây nước thánh chỉ sau khi cô sử dụng hệ chữa trị xong mới có thể sử dụng, hiện giờ lại được sử dụng mỗi ngày.

Trong bể tắm, Đường Khanh dựa vào thành bể bóng loáng chợp mắt, ngâm mình trong nước thánh cực kỳ thoải mái, trực tiếp khiến cô mơ màng sắp ngủ.

Ngay khi cô sắp ngủ sâu, đột nhiên, ánh sáng vàng kim chợt hiện trong bể tắm, ngay sau đó cảnh báo của hệ thống liền vang lên chói tai trong đầu cô.

“Khanh Khanh, Khanh Khanh, mau mở to mắt! Chuyện lớn rồi!”

Buồn ngủ bị ngắt quãng, dù là ai cũng đều có chút khó chịu, chẳng qua khi mở mắt ra, cô không hề có nửa điểm trách cứ hệ thống, ngược lại cảm kích hắn đã nhắc nhở.

Chỉ thấy trong bể tắm không biết từ khi nào lại cso thêm một người, người này cô tuy không quen biết, nhưng cô lại có thể khẳng định chắc chắn gia hỏa này là ai.

Mái tóc dài vàng kim xinh đẹp tùy ý xõa trên vai, bởi vì kim quang nhàn nhạt phát ra, khiến người ta không thấy rõ được gương mặt hắn, chẳng qua mặc dù không thấy rõ, khí chất sinh ra đã có sẵn kia lại khiến người ta không cách nào bỏ qua được, toàn thế giới cho dù là pháp sư cao cấp nhất cũng không có khả năng tự mang Thần lực Ánh Sáng, cho nên gia hỏa trước mắt này ngoại trừ Thần Ánh Sáng ra thì không có khả năng là ai khác.

“Hắn, sao hắn lại ở chỗ này?”

So sánh với sự kinh hãi của Đường Khanh, hệ thống trực tiếp sụp đổ.

“Không biết a!”

“Hắn không ở bên Ca Thấm lại chạy tới chỗ này của ta nhìn ta tắm rửa? Hắn có bệnh à?”

“Ta cũng cảm thấy hắn có bệnh.” Lần đầu tiên, hệ thống trực tiếp oán giận nam chính.

Đúng lúc này, Thần Ánh Sáng đột nhiên cười khẽ một tiếng, Đường Khanh sợ tới mức thân thể ngả nghiêng, trực tiếp ngã vào trong bể tắm.

“Lâm Na, ta có thể nghe được tiếng lòng của nàng đấy.”

Giọng nói kỳ ảo, âm thanh hoa lệ, nếu là Đường Khanh ngày thường đã sớm hô lớn “lỗ tai mang thai”, nhưng hiện tại, cô chỉ cảm thấy khủng bố.

Chỉ nghe “thịch” một tiếng, Đường Khanh cảm thấy đại khái lần này mình thật sự xong rồi.
Bình Luận (0)
Comment