Sướng đến mức ngủ thiếp đi là trải nghiệm như thế nào? Không có ai có tư cách trả lời ngoài Thẩm Giáng Niên.
Người ngủ say khóe miệng nhếch lên, lông mày và mắt cong lên, rất vui vẻ, rất có thể là người này thực sự thoải mái.
Thẩm Thanh Hòa đứng dậy đi lấy nước rồi lau cho Thẩm Giáng Niên.
Rõ ràng đã tắm trước rồi, nhưng giờ sau một hồi vận động, tóc ướt đẫm những hạt mồ hôi mịn.
Lau xong bộ phận nhạy cảm, Thẩm Giáng Niên còn co giật cơ thể, ngâm nga nhẹ nhàng, tựa hồ rất thoải mái.
Thẩm Thanh Hòa thu dọn xong, xem thời gian, đã là 3 giờ 30 rồi.
Vẫn còn chút thời gian để nằm cùng Thẩm Giáng Niên.
Thẩm Thanh Hòa nằm xuống, chủ động đến gần Thẩm Giáng Niên, Thẩm Giáng Niên không làm cô thất vọng, xoay người ngã vào trong ngực cô.
Thẩm Giáng Niên như cô chim nhỏ nép vào lòng người, ngủ yên bình trong vòng tay của Thẩm Thanh Hòa.
Thẩm Thanh Hòa nhìn cô chăm chú, nếu là trước kia chỉ một chút lâu thôi, Thẩm Giáng Niên sẽ phát hiện, nhưng hôm nay vận động quá mức khiến cô ngủ rất ngon.
Sau khi tạm biệt nhau, không biết gặp nhau sẽ là lúc nào.
Tháng 11 hàng năm đều phải ra ngước ngoài, trước kia tâm trạng không có mấy cảm xúc; bây giờ lại vì trong tim có vướng bận, cảm giác đau nhói.
Giống như từ lúc bắt đầu gặp Thẩm Giáng Niên, cô bắt đầu có cảm giác người bình thường nên có, số lần cô cười không nhiều lắm, nhưng số lần cười kia đều từ tận đáy lòng; cô hiếm khi nào lo lắng, nhưng thế mà những lần lo lắng kia đều là vì Thẩm Giáng Niên; cô hiếm khi đau buồn, nhưng lại vì Thẩm Giáng Niên mà đau buồn, tim cô, có chút đau xé.
Hình như cô đã sống lại lần nữa, có một sức sống tươi mới được truyền vào trong cơ thể cô.
Cô ấy dường như đã sống lại, với một sức sống tươi mới được truyền vào cơ thể.
Điều đáng khen hơn nữa là nhịp điệu tình yêu của họ luôn đồng điệu.
Cô thích, cô ấy cũng thích.
Thẩm Giáng Niên thỏa mãn ham m.uốn của cô.
Thẩm Thanh Hòa không phủ nhận, lúc đầu phần yêu thích với Thẩm Giáng Niên, có một phần lớn từ vóc dáng cơ thể của người này, phản ứng làm tình với cô ấy.
Trong đời sống của Thẩm Thanh Hòa, S.ex chiếm một vị trí rất quan trọng, nếu có bất đồng ở phương diện này, Thẩm Thanh Hòa sẽ không bao giờ thỏa hiệp, dù chỉ là tạm bợ cũng không được.
Cho nên, trong những mối quan hệ trước đây, có người còn cho rằng cô quá mạnh mẽ, Thẩm Thanh Hòa chưa bao giờ phủ nhận bản thân mạnh mẽ, cơ thể cô không được phép chạm vào khi chưa được cho phép.
Lâu quá rồi không có người chạm vào, dần dần cô không còn quen với việc bị chạm nữa.
Nhưng còn người này thì sao? Từng cưỡi lên người cô mà thể hiện sức mạnh, Thẩm Thanh Hòa nhẹ nhàng gãi sống mũi Thẩm Giáng Niên, có lẽ là ngứa, lông mi của Thẩm Giáng Niên run rẩy, cô ấy hừ một tiếng bất mãn rồi lao vào vòng ngực Thẩm Thanh Hòa.
Thẩm Thanh Hòa giơ tay ôm người vào lòng, không những thi triển sức mạnh mà còn làm cô đau nữa, dù sao cũng là lần đầu, chắc hẳn vẫn luôn khó khăn.
Có ai nào ngờ được chứ? Người có kỹ xảo thành thục như thế, vậy mà đó là lần đầu, nói ra chưa chắc có ai tin, giống như Thẩm Giáng Niên lúc đầu.
Trong tiềm thức, vẫn còn bất an, sau khi Thẩm Giáng Niên ngủ say cũng sẽ cựa quậy, theo bản năng sẽ dùng sức ôm Thẩm Thanh Hòa, lẩm bẩm “Đừng ~” Nghe kỹ, “Đừng đi.”
Thẩm Thanh Hòa vuốt ve người trong lòng, hôn lên đỉnh tóc của cô, tuy không muốn rời đi nhưng ý định rời đi của cô vẫn chưa bao giờ thay đổi.
Sự chia ly bây giờ là để ngày gặp lại nhau sẽ còn tốt đẹp hơn, thế nên, hãy đợi tôi quay lại.
Thẩm Thanh Hòa cả đêm không ngủ một giây, 5 giờ cô nhẹ nhàng đứng dậy, vặn nhỏ độ sáng của đèn cảm ứng trong phòng.
Điện thoại di động của Thẩm Giáng Niên ở bên cạnh, Thẩm Thanh Hòa kiểm tra thì phát hiện pin đã bắt đầu yếu.
5 giờ 30, Thẩm Thanh Hòa tắm xong trở về, thay quần áo mới, người trên giường còn đang ngủ.
6 giờ 30, Thẩm Thanh Hòa chuẩn bị ra ngoài, trong 1 giờ còn lại, cô ngồi trên đầu giường, giải quyết công việc, cuộc sống và chuyện tiếp theo.
Thẩm Thanh Hòa vẫn gửi tin nhắn cho Lục Mạn Vân: Dù thế nào đi nữa cũng đừng trác móc em ấy quá nhiều, việc em ấy đến Thượng Hải là quyết định của cháu.
Sau đó, Thẩm Thanh Hòa nói thêm: Em ấy sẽ ở lại trong nước, nhưng có thể không về nhà, xin đừng ép em ấy, em ấy không còn là một đứa trẻ nữa.
Bộ dạng giống như người mẹ già sắp ra đi không an tầm, Thẩm Thanh Hòa lại viết: Đừng quên thỏa thuận giữa chúng ta.
Lúc đó cháu sẽ đến cửa thăm hỏi.
Thẩm Thanh Hòa cất điện thoại di động, cúi đầu hôn lên trán Thẩm Giáng Niên, nhẹ nhàng nói: “Đợi tôi quay lại, Thẩm Giáng Niên.” 6 giờ, Thẩm Thanh Hòa lên xe đi sân bay.
Mà Thẩm Giáng Niên còn đang ngủ say.
Sự chia ly đến vào lúc này mà không có bất kỳ âm thanh nào..