- Ơ. Của cái Hoa – Mình trả lờ Bé
- Nó vẫn thế à – Bé mặt ỉu xìu
- Ukm. Anh cũng chẳng biết phải làm sao cả
- Kệ nó đi anh
- Anh biết rồi mà. Hôm nay là ngày của hai chúng ta mà
- Vâng.
- Anh có quà cho Bé đó
- Thật á – giọng Bé vui hẳn lên
- Tất nhiên
- Là gì thế? – Bé hào hứng lắm
- Đó là bí mật
- Bí mật với cả Bé sao – Bé cau mày nhìn mình
- Tất nhiên. Hôm nay là ngày đặc biệt. Nên anh không nói đâu
- Bé cũng có quà cho anh mà
- Thật á – Mình cũng mừng lắm
- Vâng
- Là gì thế? – Mình tò mò lắm
- Không nói. Ngày đặc biệt
- Hix. Rồi
- Mà chỗ lão đại đưa cho – Bé chỉ vào cái túi tiền mà lão đại đưa
- Bé giữ đi – Mình nói
- Nhiều thế này cơ mà
- Của anh cũng là của Bé mà
- Vậy để đến khi nào anh cưới vợ. Bé lấy ra mừng anh nhé – Bé hướng mắt nhìn mình
- Thật á. Cô dâu mừng chú rể. Chuyện lạ rồi. Haha – Mình cười
- Hơ. Bé có nói là Bé lấy anh đâu? – Nói xong Bé chạy đi
- Cái gì? Đứng lại cho anh – Mình lùa theo Bé
- Hihi. Đó anh bắt được Bé. Hihi
- Anh mà bắt được thì chết với anh – Mình vừa lùa vừa nói
- Đố đấy – Bé nói vọng lại
Mình chạy theo Bé, quyết tâm bắt được Bé. Nhưng, sao chóng mặt quá. Rồi
“Rầm”
- H – Bé dừng lại
Bé chạy lại chỗ mình
- Anh sao vậy? Bé chỉ đùa thôi mà. Anh đừng dọa Bé – Bé lo lắng ình
- Thu....ố.....c – Mình đau quá
- Thuốc. Cái hộp. Cái hộp đâu rồi – Bé lục cái túi của lão đại đưa
Bé lấy chiếc hộp thiếc mà Cường đưa cho, bên trong có 3 liều thuốc
- Anh cố gắng lên – Bé cầm kim tiêm
- Là.....m đ.....i – Mình nói
- Vâng
Nói rồi Bé tiêm liều thuốc giảm đau ình. Đỡ mình ngồi ở ghế đá
- Anh ơi! Bé xin lỗi mà. Anh cố gắng lên – Bé vừa nói vừa khóc
- Bé nói là không lấy anh mà. Sao quan tâm anh thế - Mình cảm thấy đỡ hơn rồi
- Ngốc à. Bé yêu anh nhiều lắm. Sao không lấy anh được – Bé khóc ra tiếng luôn
- Đừng khóc. Anh không sao đâu.
- Hu hu – Bé khóc lớn thật
- Bé mà khóc nữa là anh càng đau đấy – Mình không muốn Bé khóc một chút nào. Bé khóc làm mình thấy đau hơn
- Không khóc nữa. Không khóc nữa – Bé lấy tay lau nước mắt
- Như con nít ấy. Hihi – Mình chọc Bé
- Là Bé mà – Bé cãi lại
- Bé quá cơ
- Anh còn ghẹo Bé được sao
- Hihi. Anh thấy không sao rồi
- Hay anh nói với I hủy nhiệm vụ độc lập của anh đi – Bé ôm lấy mình
- Anh sẽ làm tốt mà
- Mà nhiệm vụ của anh là gì thế?
- Bí mật mà
- Vâng
- Mình về đi
Rồi mình và Bé đi về ký túc xá. Trên đường không nói một lời nào. Tự hiểu rằng bên nhau là đủ
Ký túc xá, phòng 308, 15h
- Tụi nó đi đâu hết rồi Tiền – Mình thấy chỉ có mình Tiền trong phòng
- Tụi nó đi rồi. Mày không thực hiện à – Tiền nói
- Tao được lệnh bắt đầu từ ngày mai
- Tối nay có đi chơi không?
- Tất nhiên là có. Hỏi ngu?
- Bà mày tao hỏi thế. Đi với cái N hả
- Không. Tao đi với cái Thủy
- Cái gì? – Mặt nó méo xệch
- Bạn Thủy rủ tao đi chơi. Hehe – Chọc nó tý
- Vậy để tau gọi N đi chơi nhé – Nó rút điện thoại ra dọa mình
- Bà mày! Tao thách đấy
- Vậy tối mày đi với ai?
- Mày có cần phải hỏi không?
- Có
- Biết rồi vẫn hỏi
- Đùa thôi
- Còn mày?
- Tao có nhiệm vụ rồi
- Nhiệm vụ gì thế
........................................