Túy Tinh chân nhân sau khi nhìn thấy đồ đệ tâm tình càng thêm hậm hực, hắn thậm chí lười dừng lại ở phường thị, mang theo đồ đệ trực tiếp trở về sơn môn.
Đứng ở trước sơn môn, Túy Tinh chân nhân nhìn đại điện to lớn, ánh mắt nhìn ở trên hoành phi ở chính giữa.
Hai chữ đại nhật vẫn rực rỡ lấp lánh như nhiều năm trước khi hắn rời đi, mặc dù ở trong đêm tối vẫn cứ lập lóa ánh lửa mênh mông.
Tông môn nhiều năm cứ như một ngày, lẳng lặng mà đứng giữa dãy núi Tây Bắc, yên lặng nhìn chăm chú một thế hệ lại một thế hệ đệ tử tới tới lui lui.
Một lần nữa trở về tông môn, trong bóng đêm, giữa sương mù lượn lờ, lửa đỏ tựa như ngọn đèn trong đêm, nháy mắt rơi vào đáy mắt, Túy Tinh chân nhân đột nhiên tâm sinh cảm khái.
Hắn giờ phút này nhìn thấy vẫn cứ là tông môn ngày tổ sư Đại Nhật thành lập, mà hai chữ đại nhất này vẫn chăm chú nhìn vào đệ tử......... lại rốt cuộc không phải là người ban đầu.
Người thời nay không thấy trăng xưa, trăng nay đã từng chiếu người xưa.
Có đôi khi ngộ đạo liền thật sự liền ở trong nháy mắt, đứng ở dưới hoành phi của tông môn, Túy Tinh chân nhân lười nhác mấy chục năm đột nhiên không kịp phòng bị liền trực tiếp tiến giai.
Hắn từ tu vi Nguyên Anh trung kỳ thẳng tắp bay lên, tới Nguyên Anh hậu kỳ còn chưa đình chỉ, tiếp tục tiến lên thẳng đến Nguyên Anh đại viên mãn mới dừng lại.
Đổi lại mà nói, Túy Tinh chân nhân đã có thể chuẩn bị tiến giai Hóa Thần.
Túy Tinh chân nhân lâm vào trong tu hành linh lực tiến giai, bất quá trong thời gian ngắn, bốn phía hắn liền xuất hiện không ít bóng người.
Cuối cùng, những người đó nhất nhất thối lui, thanh niên tóc đỏ chậm rãi đi tới.
Quản tu sĩ đứng ở bên cạnh sau khi nhìn thấy thanh niên tóc đỏ, vội vàng tiến lên hành lễ: "......Đường chủ."
Trần Húc Chi đánh giá vị sư thúc Nguyên Anh trước mặt này, tấm tắc không thôi, y nhìn lướt qua Quản tu sĩ, thấp giọng nói: "Thân là đồ đệ, không thể đánh rơi tên tuổi sư phụ a."
Quản tu sĩ: "............." được rồi, ta biết tu vi thấp ta sẽ nỗ lực!
Trần Húc Chi cười như không cười, y lắc đầu, đôi tay bắt ra sau, lẳng lặng nhìn vị sư thúc trước mặt này.
Đây hẳn là Túy Tinh chân nhân Linh Nguyệt chưởng tôn thỉnh trở về.
Trần Húc Chi cẩn thận đánh giá vị Túy Tinh chân nhân ở trước mặt này, lại kết hợp với tin tức trên tình báo, trong mấy hơi thở liền nghĩ xong làm thế nào để câu thông cùng đối phương.
Một đêm qua đi, nắng sớm hiện ra, Túy Tinh chân nhân chậm rãi kết thúc, hắn mở mắt ra, trong đôi mắt đen thế nhưng tràn đầy hồng quang lộng lẫy!
Hồng quang chợt lóe mà qua, nguyên bản khí thế khiếp người phóng ra bên ngoài biến mất như tuyết tan, Túy Tinh chân nhân bất quá trong giây lát liền khống chế tốt uy thế của bản thân, một lần nữa biến về một người trung niên nhìn như bình thường lười nhác dáng vẻ hảo sảng.
Trên mặt Trần Húc Chi tràn đầy tươi cười ôn hòa mà thân thiết.
"Chúc mừng Tần sư thúc."
Túy Tinh chân nhân đánh giá thanh niên tóc đỏ ở trước mặt, hắn hơi hơi nhíu mày, nhạy bén như hắn tất nhiên phát hiện ra tu vi cùng căn cốt của Trần Húc Chi, hắn nhanh chóng lướt qua tình báo.
"..... Trần Húc Chi?"
Trần Húc Chi cười gật đầu: "Không sai, đúng là đệ tử, nhìn có vẻ Huyễn Thiên Bộ bên kia đã bàn bạc qua cùng ngài? Vậy thật đúng là quá tốt."
Không đợi Túy Tinh chân nhân mở miệng nói chuyện, Trần Húc Chi liền nhanh chóng nói: "Sư phụ cùng sư nương đang chờ ngài đâu, bọn họ hai vị mấy ngày trước liền đã dặn dò ta, muốn ta thời thời khắc khắc chú ý hành tung của ngài, còn thỉnh sư thúc nhanh chóng vào."
Cái gọi là vô sự hiến ân cần phi gian tức đạo.
Nhìn Trần Húc Chi làm ra vẻ ta đây như vậy, trong lòng Túy Tinh chân nhân dâng lên một cỗ dự cảm bất hảo, hắn lập tức nói: "Ta mới trở về, vẫn là về tắm rửa một chút đi."
Trần Húc Chi đặc biệt dễ nói chuyện.
"A nha, là ta suy xét không chu toàn, còn xin sư thúc thứ lỗi, vậy phiền toái Quản sư đệ chiếu cố sư thúc." Trần Húc Chi cười ngâm ngâm mà liếc mắt nhìn Quản tu sĩ một cái, y nhỏ giọng nói với Túy Tinh chân nhân: "Đúng rồi, sư phụ cùng sư nương có một nữ nhi, tên là Nguyệt Liên."
Túy Tinh chân nhân sửng sốt, hắn đột nhiên phản ứng lại: "Gì? Bọn họ đến cả nữ nhi cũng đã có?!"
Trần Húc Chi chớp chớp mắt: "Không sai, tiểu sư muội ngây thơ hồn nhiên, thông minh lanh lợi."
Biểu tình Túy Tinh chân nhân thay đổi mấy lần, hắn bắt đầu tự hỏi túi càn khôn của mình có đồ chơi thích hợp cho tiểu nữ oa không.........
Ai nha, không có!!
Hắn mấy năm nay đi ra ngoài chơi, túi càn khôn trừ bỏ linh dược cùng mấy cái Linh khí dùng thuận tay, cũng chỉ có ăn ăn ăn!
Hắn sư thúc này đi gặp đại chất nữ, cũng phải có chút lễ gặp mặt có thể lấy ra đi?!
Chẳng lẽ muốn hắn đem mấy bình rượu thuốc mới nghiên cứu ra đưa cho đại chất nữ?
Túy Tinh chân nhân nhỏ giọng nói: "Đại chất nữ bao lớn?"
Trần Húc Chi khoa chân múa tay một chút: "........1 tuổi."
Túy Tinh chân nhân : ".........."
Trần Húc Chi cười tủm tỉm mà nhìn Túy Tinh chân nhân mặt mày ủ ê rời đi, bớt thời giờ lại liếc mắt nhìn Quản tu sĩ một cái.
Quản tu sĩ có tâm muốn nhắc nhở sư tôn nhà mình một chút, Bạch Nguyệt Liên tuy hiện tại nói chỉ có một tuổi, nhưng trước đó nàng là mười sáu tuổi a!
Nhưng mà nghĩ đến thủ đoạn của Trần Húc Chi, Quản tu sĩ lại nhịn không được mà câm miệng.
Chậc, lão coi như cái gì cũng không biết đi.
Túy Tinh chân nhân trở lại sân của mình ở Huyễn Nguyệt phong.
Vượt ra ngoài ý liệu của hắn, tiểu viện hắn sạch sẽ ngăn nắp, vừa thấy chính là có người hỗ trợ quét tước qua.
Trước sân đứng một thanh niên dáng người thon gầy, thanh niên sau khi nhìn thấy Túy Tinh chân nhân, chưa nói đã cười.
"Đệ tử Lâm Dữu, kiến qua Túy Tinh sư thúc." Hắn nói: "Hiện giờ đệ tử tạm quản lý nội vụ, nếu ngài có yêu cầu gì, cứ việc tới tìm ta."
Túy Tinh chân nhân ngô một tiếng, hắn nói: "Các ngươi đã dọn dẹp qua?"
"Vâng, sư tôn trước khi rời đi đã phân phó chúng ta quét tước sạch sẽ, bất quá chúng ta vẫn chưa tiến vào nội viện." Lâm Dữu cung kính nói: "Tất cả bài trí ở ngoại viện cũng đều khôi phục như cũ."
Túy Tinh chân nhân giật mình, hắn thở dài: "Nguyên lai Linh Nguyệt ngay từ đầu liền nắm chắc có thể bắt ta trở về a"
Quản tu sĩ cùng Lâm Dữu đồng thời cúi đầu, lời này làm người khác tiếp như thế nào?
Túy Tinh chân nhân: "Được rồi, ngươi lui ra đi."
Lâm Dữu khom mình hành lễ, sau đó xoay người rời đi.
Túy Tinh chân nhân trở lại cái ổ của mình, thay đổi một thân quần áo, để mình nhìn qua có tinh thần một chút, sau đó hắn hỏi Quản tu sĩ.
"Sư tỷ khi nào thì sinh nữ nhi?"
Đây là hỏi Bạch Nguyệt Liên.
Quản tu sĩ đẩy đẩy: "Đệ tử cũng không rõ ràng lắm, chỉ là một ngày nào đó đột nhiên nhiều ra một vị tiểu sư muội."
Túy Tinh chân nhân hơi hơi nhíu mày, thực nhanh liền suy nghĩ cẩn thận, có lẽ Bạch Anh cùng Diệp Vô Cấu muốn bảo hộ nữ nhi, cho nên mới cắt đứt tin tức.
Túy Tinh chân nhân lại nói: "Trần Húc Chi cùng ngươi quan hệ không tốt?"
Xem hắn là người mù sao? Khi hắn sư phụ này còn ở đây, liền dám uy hiếp đồ đệ mình?
Quản tu sĩ rất muốn ăn ngay nói thật, nhưng mà ngẫm lại mình trước đó làm chuyện mất mặt gì.......
Lão thở dài nói: "Trần sư huynh là đường chủ Giới Luật Đường, hiện giờ đệ tử là cấp dưới của y."
Túy Tinh chân nhân hơi hơi híp mắt: ".........ngươi còn ở Giới Luật Đường?"
Quản tu sĩ giật mình, đang muốn nói mình không còn nữa, thình lình nhớ tới một loại khả năng, mồ hôi lạnh trên trán lập tức rơi xuống.
Lão gật gật đầu: "Rốt cuộc thì đường chủ vừa mới tiền nhiệm không bao lâu, ta ở Giới Luật Đường nhiều năm như vậy, cũng không thể nói đi là đi."
Túy Tinh chân nhân không nói gì.
Chờ khi Túy Tinh chân nhân đi chủ phong tìm Bạch Anh chưởng tôn, Quản tu sĩ bằng tốc độ nhanh nhất trở về Giới Luật Đường.
Lão vừa tiến vào đại môn Giới Luật Đường, liền nhìn thấy Lâm Trọng mới nhậm chức đang đứng chờ ở cửa.
"Quản tiền bối." Lâm Trọng cười cười: "Ngài đã tới."
Quản tu sĩ liên tục ai oán: "Ta liền biết đường chủ sẽ không dễ dàng buông tha ta."
Lâm Trọng rõ ràng là đang đợi lão đâu!
Lâm Trọng trong ánh mắt nhìn Quản tu sĩ mang theo thương hại: "Đường chủ nói, nếu hôm nay ngài tới, để cho ngài vào cửa, nếu ngày mai lại tới, liền không chủ."
Quản tu sĩ cười khổ, lão lắc đầu: "Đường chủ quá nhiều tâm nhãn."
Không sợ sai sót sao?!
Lâm Trọng nhắc nhở Giản tu sĩ: "Ngài nói sai rồi, phải nói là đường chủ tính toán không bỏ sót."
Quản tu sĩ: "..........."
Khi Quản tu sĩ nhìn thấy Trần Húc Chi, Trần Húc Chi còn đang đầy hứng thú mà nhìn nhật ký du lịch của Giản Thành mà Cung Thiên Trọng đưa tới.
Giản Thành vương bát đản này đi theo Thanh Minh chân nhân cùng với Phiếm Vân Kiếm Tôn thâm nhập sào huyệt Yêu tộc, gặp được rất nhiều chuyện thú vị, Trần Húc Chi nhìn những văn tự sinh động hoạt bát của Giản Thành, phảng phất cũng người lạc vào cảnh, tâm tình cực tốt.
Nghe nói Quản tu sĩ tới đây, trên mặt Trần Húc Chi tràn đầy tươi cười, nhìn ôn nhu cực kỳ, quả thật là quân tử như ngọc, tuấn tú lịch sự.
"Đã trở lại?" y nói.
"Ân, đã trở lại." Quản tu sĩ gục đầu xuống trả lời.
Trần Húc Chi cười nói: "Bất quá vị trí trước kia của ngài đã có người, không bằng đi phường thị kia làm quản lý đi."
Phường thị gần nhất dưới tông môn là điểm lưu thông vật tư ban đầu của tông môn, phi thường trọng yếu, không thể chịu được thất thoát, vừa lúc có Quản tu sĩ trở lại, vậy đi canh đại môn đi.
Nếu là trước đây, Quản tu sĩ tất nhiên sẽ sinh khí, nghĩ lão đường đường là đại chấp sự Giới Luật Đường lại đi canh đại môn, nói ra cũng mất mặt.
Nhưng giờ phút này Quản tu sĩ cao hứng hỏng rồi, lão liên tục nói: "Đa tạ đường chủ săn sóc ~"
Sau đó Quản tu sĩ vui vui vẻ vẻ mà chạy đi.
Trần Húc Chi nhìn Lâm Trọng bên cạnh, cười tủm tỉm nói: "Nghĩ không ra?"
Lâm Trọng thành thật gật đầu: "Sư phụ Quản tiền bối đã trở lại, ông ta vì sao còn phải tìm ngài nhận sai?"
Trần Húc Chi nói: "Bởi vì sư phụ ông ta không đáng tin cậy a."
Lâm Trọng cứng họng.
"Lúc này thỉnh Túy Tinh tiền bối trở về, tất nhiên là muốn mời ông ấy chủ trì một ít sự vụ, su thúc vừa trở về cái gì cũng đều không biết, chân chính làm việc đương nhiên là Quản sư huynh." Trần Húc Chi giải thích nói: "Quản sư huynh gặp phải hai lựa chọn."
"Là hướng ta cúi đầu, chạy về làm chuyện lão đã làm quen đến không thể quen hơn, hoặc là đi giúp Túy Tinh tiền bối từ đầu."
Lâm Trọng vẫn là không rõ: "Dù cho Túy Tinh tiền bối thì sao?"
Trần Húc Chi nhếch miệng cười: "Vậy lão liền hoàn toàn đắc tội ta a~"
Trần Húc Chi y, lại không phải người phải dựa vào Bạch Anh chưởng tôn mới khiến người kiêng kị.
"Hơn nữa, ta nghĩ lão cũng không muốn ta nói chuyện trước đó của lão cho Túy Tinh sư thúc đi."
"Sư thúc chung quy là sư phụ lão, dù cho Quản sư huynh trở về Giới Luật Đường, Túy Tinh chân nhân cũng không có khả năng thật sự tức giận."
Trần Húc Chi bổ sung nói: "Hơn nữa, bản thân Quản tiền bối chính là người Giới Luật Đường chúng ta, chưa từng đi ra ngoài, làm gì có chuyện trở về?"
Lâm Trọng sau khi nghe xong một lúc lâu á khẩu không trả lời được, cái vòng tròn này thật lăn lộn người.
Trần Húc Chi lại nói: "Phỏng chừng tiền nhị chấp sự Ngô tiền bối cũng sẽ trở về làm việc, người đứng ở cửa chờ xem."
Y thở ra một hơi dài, một bộ mỹ tư tư.
"Kể từ đó nhân tài Giới Luật Đường chúng ta liền sẽ không còn bị dẫn ra ngoài, thật không dễ dàng."
Ha ha, vịt đã nấu chín tự mình bay trở về đi ~
A, đấu với y?!
Lâm Trọng: "..............."