Chỗ Nào Không Đúng

Chương 54

Tú Thủy hóa thành Minh Nguyệt tiên tử thong thả ung dung đi về phía Thái Tố Cốc.
Cùng loại với Đại Nhật Tiên Tông, Thái Tố Cốc cũng có đông đảo tiểu sơn cốc, mỗi cái tiểu sơn cốc đại biểu cho một mạch truyền thừa, chẳng qua Đại Nhật Tiên Tông chỉ có ba mạch, mà Thái Tố Cốc có rất nhiều nhánh.
Tu sĩ Thái Tố Cốc am hiểu luyện đan, gieo trồng, trị bệnh cứu người cùng với đạo trận pháp, mỗi một tu sĩ Thái Tố Cốc đều học tay nghề rất nhiều môn, nhưng mà chân chính dốc lòng lại không nhiều lắm, cho nên nếu luận đến thực lực chiến đấu, tất nhiên so ra kém với Đại Nhật Tiên Tông.
Nguyên nhân chính là Thái Tố Cốc có nhiều nhánh, tu sĩ của những nhánh đó còn thu đồ đệ dựa theo duyên phận cho nên dù cho Tú Thủy giả trang thành Minh Nguyệt tiên tử, như cũ cũng không có ai phát hiện.
Sư phụ Minh Nguyệt tiên tử xuất ngoại du lịch, sơn cốc bọn họ cư trú chỉ có hai người bọn họ, trừ bỏ một con rối thị nữ, thật sự không còn người khác.
Tú Thủy cứ như vậy che dấu đi vào Thái Tố Cốc.
Làm Thánh Nữ ba đạo ma môn, Tú Thủy tất nhiên là người xuất sắc trong ma môn, trong lúc bạn thân trước kia của Minh Nguyệt tiên tử trước kia đến tìm nàng, cũng bị Tú Thủy nhẹ nhàng bâng quơ có lệ qua đi, mục tiêu của nàng không phải là Thái Tố Cốc, mà là bí cảnh mà Thái Tố Cốc cùng Đại Nhật Tiên Tông liên hợp giành lấy.
Trước khi tiến vào bí cảnh, Tú Thủy không nghĩ gây chuyện.
Sơn cốc Minh Nguyệt tiên tử cư trú rất yên tĩnh, sơn cốc cũng không lớn, bên trong gieo trồng các loại hoa lan, hoa lan dáng người mạn diệu nở khắp sơn cốc, mà ở nơi bụi hoa lan cuối cùng chính là phòng nhỏ dùng cây trúc dựng thành.
Tú Thủy ở trong phòng trúc này, nhìn chung quanh bốn phía, không khỏi thở dài.
Nếu không phải tông môn tranh bí cảnh thất bại, nàng phải đến nỗi chạy đến nơi này ăn sương uống gió sao?
Nàng cũng muốn ở nơi xa hoa, hưởng thụ linh quả tiên nhưỡng, mà không phải ở nơi này ngửi mùi hoa lan, cũng không cắn được một ngụm.
Cái gọi là ma môn tam tông chủ yếu chính là ba đại tông môn của ma đạo, ba đại tông môn phân biệt là Tà Tâm Tông, Quy Nguyên Tông cùng với Huyễn Mộng Tông.
Ba cái tông môn tùy rằng từng cái tách riêng, nhưng khi đối mặt với rất nhiều tông môn chính đạo, đám ma tu tất nhiên cũng muốn liên hợp lại, cho nên bọn họ đối với bên ngoài đều thống nhất xưng là ma đạo.
Nếu xem như thống nhất ma đạo, kia tất nhiên có ma đạo tông chủ, chỉ là ba tông đều không hy vọng vị trí tông chủ kia rơi vào trong tay đối phương, áp chế lẫn nhau kết quả là ma môn vẫn không có tông chủ, nhưng lại có Thánh Tử cùng Thánh Nữ.
Tuyển chọn Thánh Tử tương đối hà khắc, chỉ có đệ tử còn sống thông qua Huyết Cổ Ma Quật mà ba tông môn cùng lập nên, mới có tư cách trở thành Thánh Tử, tiến tới trở thành tông chủ ma môn, thậm chí có thể xưng là ma đế.
Lựa chọn Thánh Nữ tương đối đơn giản, chỉ cần nữ tử tư chất ưu tú đều có thể làm Tahsnh Nữ dự bị, nhưng nếu muốn chân chính đăng đỉnh, cũng cần phải lập nên đủ công tích mới được.
Ba tông môn còn có một Thánh Nữ khác, lúc này đây ma môn tam tông liên hợp tuyên bố một nhiệm vụ.
Ẩn núp tiến vào Vọng Đoạn tiểu bí cảnh!
Điều đó nói rõ Vọng Đoạn tiểu bí cảnh, ma môn tam tông cũng ngậm một bụng lửa giận.
Vốn dĩ cái bí cảnh này là ma môn tam tông bọn họ phát hiện, kết quả bị Đại Nhật Tiên Tông chặn ngang một tay, cướp bí cảnh đi, việc này cũng thôi.
Chờ đến khi ba tông ma môn bắt lấy Vật Thập Ngũ hành hung một trận, cũng làm cho lão tiếp tục tiếp tục bói toán chuyện bí cảnh, khi xem có khả năng cướp lại bí cảnh về hay không, kết quả bói toán cư nhiên vượt qua dự đoán của mọi người.
Cái bí cảnh kia có linh vật mấu chốt thay đổi toàn bộ ma tu!!
Một đám lão tổ Nguyên Anh của ma môn đều bạo nộ rồi, Vật Thập Ngũ đáng chết! Lúc trước nếu lão có thể ngăn cản một lúc, có lẽ bí cảnh kia đã thuộc về ma môn!!
Vật Thập Ngũ gục đầu, tội nghiệp rụt cổ: "Đã nói trong mệnh cái bí cảnh kia không thuộc về chúng ta, các ngươi tội gì phải cưỡng cầu?"
Lão tổ Quy Nguyên Tông nổi giận mắng: "Tu sĩ phải tranh cùng trời đất! Nếu cái gì cũng từ bỏ vì trong mệnh chú định, ta đây còn tu cái gì ma, vấn cái gì đạo?"
Sau đó vây Vật Thập Ngũ trong trận pháp liền không đi quản lão.
Lão nhân Vật Thập Ngũ chỉ có thể tiếp tục làm hoa treo tường.
Dù sao cháu gái lão cũng đã đi theo bên người thiên mệnh chi tử, một ngày nào đó thù của con trai cùng con dâu lão sẽ có người báo, vội gi?
——Nhân sinh trên đời, tu cái gì luyện, vấn cái gì đạo, sống càng lâu càng dài mới là lẽ phải!
Vì khả năng xuất hiện của cái linh vật này, ba tông của ma môn không thể xuất hết thủ đoạn, nghĩ cách nhét đệ tử của mình vào trong đội ngũ đi bí cảnh thí luyện.
Thánh Nữ tam tông tất nhiên phải đi, đệ tử khác cũng không thể chậm trễ, may mà Đại Nhật Tiên Tông cùng Thái Tố Cốc vẫn chưa chặn hết lộ, Thái Tố Cốc có hai mươi danh ngạch bọn họ lấy ra năm danh ngạch cho gia tộc phụ thuộc, mà Đại Nhật Tiên Tông đồng dạng đưa ra bên ngoài mười danh ngạch, kể từ đó tu sĩ ma môn bọn họ chỉ cần ẩn núp tiến vào gia tộc phụ thuộc là được.
Tiến vào Thái Tố Cốc cùng Đại Nhật Tiên Tông thì không dễ, nhưng tiểu gia tộc môn phái nhỏ không ngăn được đám ma tu.
Tú Thủy thân là Thánh Nữ Quy Nguyên Tông, tất nhiên không cam lòng rơi về sau, nàng muốn trở thành nữ ma đế thống nhất ba tông, nhất định phải dùng thực lực đè ép mọi người.
Khi những đệ tử khác đều mưu cầu danh ngạch đưa ra bên ngoài, nàng liên hợp với tu sĩ cùng thế hệ là Cung Thiên Trọng cùng nhau phục kích Minh Nguyệt tiên tử của Thái Tố Cốc, sau đó biến thành Minh Nguyệt tiên tử, quang minh chính đại trở về Thái Tố Cốc.
Sở học của tu sĩ trong Thái Tố Cốc tuy rằng cực tạp, nhưng chỉnh thể có thể chia làm ba bộ phận, một bộ phận chính là tu sĩ chuyên chú với tài nghệ y học, tận sức cứu người, tỷ như Tô Hạ y sư.
Một loại y sư này thực lực không cao, nhưng trên thân lại có công đức cực lớn, được vô số người kính ngưỡng, bọn họ một lòng tập trung vào trên chứng bệnh nan y, cũng không chú ý đến ngoại vật.
Một loại tu sĩ khác là tu sĩ vấn trường sinh chân chính, bọn họ sẽ học một ít thuật pháp, sẽ nắm giữ thuật luyện đan nhất định, sẽ nghiên cứu trận pháp, nhưng xét đến cùng bọn họ học tập mấy thứ này cũng chỉ là để trợ giúp bản thân tìm hiểu đạo lý, bọn họ mới là lực lượng trung kiến nhất của Thái Tố Cốc, tỷ như hạ tu sĩ trước đó nhận Khương Ngọc Dao làm đồ đệ chính là như vậy.
Một loại tu sĩ cuối cùng chính là đều muốn phát triển cả hai bên, nhưng cũng chỉ là gà mờ hai bên đều không ra thành quả gì, thực lực của bọn họ không tính là xuất chúng, tạp nghệ học không tinh, rồi lại không muốn từ bỏ, chỉ có thể đần độn tiếp tục.
Sư phụ của Minh Nguyệt tiên tử chính là tu sĩ loại thứ ba.
Vị tu sĩ này sau khi tu luyện đến kim đan lại vô pháp tiến thêm, đã không thể chuyên tâm nghiên cứu y thuật, phát đại ý nguyện to lớn cứu trợ thế nhân, cũng không có đủ thiên phú duy trì nàng tiếp tục tu luyện một đường, chỉ có thể rời khỏi Thái Tố Cốc tìm kiếm cơ duyên.
Minh Nguyệt tiên tử đi theo bước chân sư phụ cũng rời tông môn du lịch, kết quả lại bị Tú Thủy chặn lại, sau trực tiếp giam cầm thần hồn, cũng từ trong thần hồn đạt đến được hết thảy tình báo của Thái Tố Cốc.
Tú Thủy thông qua bí pháp của Quy Nguyên Tông, hoàn mỹ giả trang thành Minh Nguyệt tiên tử ẩn núp tiến vào.
Bất quá Thái Tố Cốc chung quy là đại tông chính đạo, chức vị quan trọng chân chính của tông môn đều do tu sĩ thực lực mạnh mẽ đảm nhiệm, Minh Nguyệt tiên tử cái gì cũng không biết, Tú Thủy ngược lại cũng không thể nhân cơ hội này ăn cắp công pháp bí truyền của Thái Tố Cốc.
Tú Thủy ở Thái Tố Cốc đợi nửa tháng, quả nhiên, Thái Tố Cốc bắt đầu tuyển chọn đệ tử tham gia bí cảnh.
Tú Thủy lập tức dùng thân phận của Minh Nguyệt tiên tử báo danh sự thi, ngay từ đầu nàng quật khởi cũng không thu hút, nàng hoặc là để cho Yến Phi hỗ trợ âm thầm đả thương đối thủ ở trận tiếp theo, hoặc là châm ngòi tu sĩ có khả năng thăng cấp, lại dùng đủ loại thủ đoạn đánh bại đối phương, thực nhanh nàng liền bộc lộ tài năng, trở thành một trong những tu sĩ Thái Tố Cốc đi tham gia thí luyện này.
Trưởng lão Nguyên Anh của Thái Tố Cốc có chút hứng thú đối với vị đệ tử mới quật khởi này, bất quá có thể nói từ kim đan mới gọi là bắt đầu, chỉ có sau khi tiến giai kim đan tu hành mới có thể đại khái bày ra chân chính thiên phú của một đệ tử trên con đường tu đạo, thực lực mà Tú Thủy hiện ra bên ngoài là Trúc Cơ hậu kỳ, thuộc về trình độ sẽ được chú ý nhưng cũng không tính đặc biệt quan trọng, cho nên sau một tháng sau phi thuyền của Thái Tố Cốc đúng hạn xuất phát, mà khi Tú Thủy cũng là một trong số đó, nàng có loại cảm giác nhẹ nhàng thở ra.
Bước đầu tiên đạt được tu cách dự thi này đạt thành.
Thái Tố Cốc đưa cho tông môn phụ thuộc bên ngoài năm danh ngạch, Tú Thủy liền ở trong đó nhìn thấy một tu sĩ Huyễn Mộng Tông quen mắt.
Bất quá hai người chỉ liếc mắt nhìn nhau một cái, liền nhanh chóng dời đi ánh mắt.
Hết thảy tranh đoạt đều bắt đầu sau khi tiến vào bí cảnh, hiện tại còn không tất yếu.
Phi thuyền đi tương đối buồn tẻ, Tú Thủy trừ bỏ tiềm tu ở trong tĩnh thất ở phi thuyền, liền không có chuyện khác để làm.
Thời gian vội vàng trôi qua, nửa tháng sau, phi thuyền tiến vào phạm vi thế lực của Đại Nhật Tiên Tông.
Lúc này đây người dẫn đầu của nhóm tu sĩ Thái Tố Cốc là hai vị nguyên anh, còn có một vị là người quen, đúng là Hà đạo hữu ngày đó liên thủ với Linh Nguyệt chưởng tôn, cùng với...........ân, Ngô Bảo Bảo đạo hữu.
Tu sĩ nghênh đón của Đại Nhật Tiên Tông vừa mới lên phi thuyền của Thái Tố Cốc, Ngô Bảo Bảo tay phẩy phẩy quạt đi qua hỏi: "Diệp đạo hữu sao không có tới?'
Biểu tình của vị đệ tử Đại Nhật Tiên Tông hơi hơi vặn vẹo, dù cho Ngô Bảo Bảo có phiền thế nào, thì đó cũng là tu sĩ Nguyên Anh, tu sĩ nguyên anh hỏi chuyện, đệ tử kia không dám không đáp.
"Diệp sư bá xuất môn."
Ngô Bảo Bảo thất vọng vô cùng: "Lại xuất môn? Ta đây cũng................"
Còn chưa dứt lời, Hà đạo hữu liền nhẹ nhàng ho một chút.
Thanh âm này không lớn, lại giống như sấm sét nổ vang bên tai Ngô Bảo Bảo.
Động tác của Ngô Bảo Bảo dừng một chút, lập tức rụt tụt tay lại, đứng ở phía sau Hà đạo hữu.
Trong mắt vị đệ tử Đại Nhật Tiên Tông nhìn Hà đạo hữu tràn ngập kính ý.
Không phải do hắn, mà là vị đạo hữu này chỉ có tu vi Kim Đan a!!
Hà đạo hữu hơi hơi mỉm cười: "Thái Tố Cốc ta trên dưới có tổng cộng hai mươi tên đệ tử, hai tu sĩ Nguyên Anh đều đang nghỉ ngơi trong tĩnh thất, tu sĩ Kim Đan chỉ có một mình ta.
Còn thứ hàng bên người này........... ngô, cứ giả vờ như hắn không tồn tại!!
Đệ tử Đại Nhật Tiên Tông kia lập tức hiểu rõ: "Xin đưa danh sách ra."
Hà đạo hữu đưa danh sách đệ tử tới lúc này đưa cho đệ tử Đại Nhật Tiên Tông, đệ tử kia nhìn lướt qua rồi thu hồi, lấy ra trận văn cho phép xuất nhập Đại Nhật Tiên Tông: "Còn thỉnh quý tông môn dán trận văn này bên ngoài phi thuyền."
Hà đạo hữu: "Đây là tất nhiên."
Sau bước đầu liên lạc, Đại Nhật Tiên Tông có được danh sách đội ngũ tham gia bí cảnh của Thái Tố Cốc.
Làm đại đệ tử đích truyền của Đại Nhật Tiên Tông, Trần Húc Chi phải an bài chỗ ở cùng an bài tiếp đãi, vội túi bụi.
Bởi vù tu vi của Trần Húc Chi đã sớm vượt qua bí cảnh, y tất nhiên sẽ không đi vào, nhưng nhóm sư huynh sư đệ sư tỷ sư muội cùng bối phận với y đều phải đi vào chém giết với người, y hoặc nhiều hoặc ít vẫn là tương đối lo lắng.
Liền khi Trần Húc Chi hận không thể đem một người bẻ thành hai nửa, Giản Thành chạy tới tìm y, nói muốn y trắng đêm trường đàm một hồi.
Trần Húc Chi thập phần cảm động sau đó cự tuyệt: "Không rảnh, thật sự không rảnh, chờ sau khi chuyện bí cảnh qua đó lại nói."
Giản Thành nhấp môi: "........dù cho tiểu sư muội chết ở bí cảnh, ngươi cũng muốn chờ về sau lại nói sao?"
Trần Húc Chi đột nhiên nhìn chằm chằm Giản Thành.
Y tất nhiên biết Bạch Nguyệt Liên trong nguyên tác chết ở lần thám hiểm bí cảnh lần này, nhưng lúc này đây y không đi vào, Giản Thành cũng sẽ không đi trêu chọc Bạch Nguyệt Liên, thậm chí xem ở trên phân thượng của mình cùng với một ít gút mắc đời trước, còn sẽ bảo hộ Bạch Nguyệt Liên.
Một khi đã như vậy vì sao Giản Thành còn nói như vậy?
Chẳng lẽ trong này có việc bí ẩn gì mà y không biết sao?

Bình Luận (0)
Comment