Chọc Lầm Xà Vương Lưu Manh

Chương 100

Ngu Cơ nghĩ rằng mình thắng, càng thêm đắc chí, đang định mỉa mai tiếp, đúng lúc Hoàng nhi cầm một bát lớn đặt trước mặt Lý Quả.

“Tiểu thư, bát đây ạ.”

“Tốt lắm.”

Hoàng nhi không biết Lý Quả cần bát to để làm gì, tuy rất tò mò nhưng không dám nhiều lời, đặt bát xuống rồi đứng ra đằng sau, sẵn sàng phục vụ.

Ngu Cơ vừa thấy bát lớn kia, không nhịn được cười mỉa: “Tục nhân chính là tục nhân, sợ ăn ít sẽ bị thiệt, kiếp trước chắc chưa từng ăn ngon như vậy nhỉ.”

Tiếc là, Lý Quả chẳng thèm cãi nhau, chỉ nhìn ả rồi cười ha hả, sau đó đứng bật dậy, duối hai tay ra, đem toàn bộ đồ ăn mà Ngu Cơ thích nhất, đổ hết vào trong bát của mình.

Ha!

A!

Tất cả đều trợn mắt há hốc mồn, mất khả năng ứng biến chẳng hiểu Lý Quả muốn làm gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn. Đến cả Ngu Cơ vừa nãy còn cười mỉa mai cũng không hiểu Lý Quả định làm gì, cho đến khi đồ ăn trước mặt bị đổ hết vào bát lớn, ả mới kịp phản ứng.

“Ngươi, ngươi muốn làm gì?” Ả tức điên, chợt hiểu ra mục đích của Lý Quả, vươn tay định ngăn cản.

Nhưng đáp lại ả là một cái đĩa bị ném trở về, khiến ả ta lập tức rụt tay. Trên đĩa còn rất nhiều dầu mỡ, không thể để bàn tay ngọc của ả bị bẩn được.

“Dừng tay, sao ngươi có thể vô lại như thế?” Ngu Cơ tức điên rồi, mắt thấy tất cả đồ ăn đều nằm trong bát Lý Quả, muốn cướp lại cảm thấy thất lễ, đành phải ngồi nói chuyện.

Vô lại? Lý Quả mỉm cười, vô cùng vui vẻ, bát to không chứa hết, cô liền đặt mấy đĩa đồ ăn gần mình, xem Ngu Cơ ăn thế nào?

“Cô cũng quá vô lại, món ngon đều đặt trước mặt cô, những thứ này tôi cũng thích, đương nhiên là phải đặt chỗ tôi rồi, có sao không?”

Ngang ngược? Không so đo với cô là chị đây rộng lượng, đã so đo là chị đây tức giận. Cô nghĩ chị đây không có cách trị cô à? Không muốn đối phó chỉ vì khinh thường cô thôi.

Ngu Cơ chưa từng giận dữ đến vậy, mặt đỏ bừng, nhưng lại hết cách.

“Ngươi, ngươi, ngươi…”

“Tôi rất khỏe, ăn rất tốt.” Lý Quả ngồi xuống, giơ giơ bát đồ ăn đầy ắp trước mặt Ngu Cơ, cười tít mắt nói. Vừa cười vừa ăn như muốn chọc Ngu Cơ tức chết.

“Híc híc…” Rốt cuộc, Ngu Cơ cũng không chịu nổi nữa, ấm ức khóc, sau đó quăng đũa, bắt đầu hất tung đồ ăn trước mặt.
Bình Luận (0)
Comment